Cho 2 nhân vật: Chiếc diều, Dây diều
Hãy viết một câu chuyện
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
chị gió đưa anh diều lên trên bầu trời cao xanh ấy.
tk mk nha!!!
hk tốt ^-^
Mình gạch đầu dòng bn tự ghép lại nhé:
-Diều Giấy và Gió là hai người bạn rất thân thiết với nhau.
-Gió luôn giúp Diều Giấy bay lên cao thật cao nhưng Diều Giấy lại nghĩ rằng do mình bay được trên cao chứ không phải do Gió giúp.
-Một ngày nọ, Diều Giấy nói với Gió là không cần bạn mình cũng có thể bay cao.
- Gió buồn lắm, nó nói rằng, được rồi để xem bạn có thể bay nếu không có mình không.
- Trong một buổi trưa hè khi gió thổi hiu hiu, bỗng từ đâu một cơn gió màu xám mang theo nhiều bụi bay tới cuốn Diều Giấy bay lên ngọn tre đầu làng, đó là Gió nồm đông.
- Diều Giấy vùng vẫy, kêu cứu, Gió hiện ra.
-Diều Giấy muốn Gió cứu.
- Gió cũng muốn cứu Diều Giấy lắm nhưng Gió làm sao địch nổi với cơn gió nồm đông kia.
-Gió dùng hết sức để thổi Diều Giấy lên nhưng không kịp, ngọn tre và lực của Gió nồm đông đã làm Diều Giấy rách làm đôi.
Kết là gì thì bn tự làm nha
" Văn hay chữ tốt " là câu chuyện em rất thích , nó vừa hay vừa có ý nghĩa . Trong câu chuyện nói về một người luyện chữ mà không từ bỏ , kiên trì luyện viết . Em sẽ neu gương theo Cao Bá Quát để trở thành 1 người luyện viết mà không từ bỏ và trở thành 1 người nổi tiếng nhất Việt Nam . Tớ cho cậu bài tham khảo , cậu cũng cho tớ tham khảo nhé ! Của tớ là : Văn về một người tài năng mà em thích ( không cảm nghĩ ) .
Tôi cứ tưởng rằng chiếc lá đã đôi lần biến thành hoa, thành quả, thành mặt trời nhưng không, cả đời chiếc lá vẫn là chiếc lá như thế. Không phải vì biến thành những thứ đẹp đẽ thì chiếc lá mới đẹp mà lại chính vì chiếc luôn là chiếc lá, sự giản đơn, bình thường ấy đã tạo ra bao đóa hoa đẹp đẽ. Chúng ta không nên vội vàng kết luận về chiếc lá mà phải xem chiếc lá ấy đã làm gì cho đời và phải luôn trân trọng, biết ơn những điều nhỏ nhặt ấy.
cậu học sinh đánh vào chiếc trống, chiếc trống đau quá kêu tùng tùng tùng...
Sáng nay quả là một buổi sáng đẹp trời. Tôi bước ra khu vườn nhỏ dạo chơi. Chà, không khí thật trong lành, mát mẻ, không gian thật thoáng đãng, ông mặt trời tươi cười ban phát những tia nắng vàng tươi xuống vạn vật. Trên cành cây, những chú chim ca hót líu lo như đón chào một ngày mới. Bỗng tôi nghe thấy tiếng thì thầm trò chuyện của ai đó. Hóa ra đó là cuộc tâm sự giữa một cây non bị bẻ ngọn với một chú sẻ nhỏ.
Lúc ấy, trông cây non rất tội nghiệp nức nở nói với sẻ nhỏ: "Sẻ non ơi, tôi buồn quá!"
-Nhưng vì sao bạn buồn? Sẻ hỏi.
-Cậu thấy đấy, mình không được bà chủ rước về đây trồng như cô bưởi, chị na, bác chuối kia mà mình là cái cây không được ai trồng. Mình có được trên cõi dời này là nhờ một cô bé, cô ấy ăn quả rồi vứt hạt xuống đây. Không những thế mình còn chẳng được ai quan tâm, chăm sóc. Nhưng mình nghĩ số phận mình như vậy phải cố gắng vươn lên. Thế là hằng ngày mình cần mẫn làm việc để nuôi thân. Vậy mà bạn thấy đấy, suốt đêm qua mình đã khóc hết nước mắt, cả đêm không ngủ. Mình đau khổ quá! Cả thể xác lẫn tinh thần. Ước mơ được sống, được mang lại lợi ích cho con người của mình không bao giờ thực hiện được nữa.
Sẻ ân cần:
- Thế ai làm cậu ra nông nỗi này?
Cây non lại tiếp:
- Chiều hôm qua, tôi đang vui đùa cùng chị gió thì có một chú gà trống tham ăn quái ác đến bên tôi và nói: "Cây với trả cối, mày sống làm gì cho vướng mắt, thà cho mày chết đi để rộng chỗ cho ta còn bới run. Ôi, mình được một bữa ngon lành rồi. Thế rồi nó không ngần ngại rỉa ngọn tôi để ăn.
- Thôi, cậu nín đi đừng khóc nữa. Tớ hiểu cả rồi. Loài cây các cậu thật có ích. Không những các cậu mang lại bầu không khí trong lành mà còn mang lại bao trái thơm, quả ngọt cho đời. Không có các cậu thì thử hỏi có còn sự sông này hay không? Thế mà thật đáng trách cho những ai vô tình hay có ý không hiểu được ..
Mở bài:
Là một họa sĩ tôi – Xiu thường đi rất nhiều nơi để tìm cảm hứng sáng tác đang phác họa bức tranh bỗng một chiếc lá rơi vèo đậu trên giá vẽ khiến tôi bồi hồi xúc động nhớ lại chuyện Chiếc lá cuối cùng xảy ra cách đây mấy năm về trước.
các bạn trả lời nhanh hộ mình với nhé. sáng mai mình đi học rồi
dây diều bị đứt, diếu bay mất tiêu :)