Trong truyện tấm cám , ai là người đáng thương nhất trong truyện cổ tích trên ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
BÀI LÀM
Trong truyện cổ tích Tấm Cám, em thích nhất là nhân vật Tấm. Tấm là một cô gái vừa đẹp người vừa đẹp nết.
Tuy phải dầm mưa dãi nắng mò cua bắt ốc, chăn trâu cắt cỏ suốt ngày nhưng làn da Tấm vẫn rất trắng trẻo. Cô có dáng người mảnh dẻ, đôi bàn tay nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan của cô trong sáng và hiền hậu. Đôi lông mày dài hình lá liễu, hàng mi đen cùng đôi mắt vừa thơ ngây vừa trung thực nhưng ánh mắt cũng đầy cương quyết. Mái tóc đen mượt che phủ bờ vai tròn lẳn buông dài sau lưng, thỉnh thoảng cô búi lên gọn gàng đằng sau gáy. Đôi môi cô phớt hồng tự nhiên, nhỏ chúm chím như nụ hoa chưa nở và chiếc cằm hơi chẻ đôi duyên dáng. Sống lam lũ, vất vả nơi nhà mẹ ghẻ nên Tấm không có nhiều quần áo đẹp, quanh năm suốt tháng cô chỉ mặc mỗi một chiếc quần vải thô nhuộm bùn đã bạc phếch và cái áo nâu vá chằng vá đụp cùng cái áo yếm đã cũ mèm. Vậy nhưng bộ quần áo đó cũng không làm lu mờ và mất đi vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc của cô. Và khi được khoác lên mình bộ quần áo lộng lẫy lấy ra từ mấy chiếc lọ xương cá bống chôn ở chân giường để đi trẩy hôi, Tấm bỗng đẹp như một nàng tiên khiến ai nấy cũng phải trầm trồ, thán phục.
Lúc còn nghèo khổ cũng như khi đã trở thành hoàng hậu, là vợ của vua, Tấm vẫn giữ được bản chất cần cù, chịu khó của người lao động. Trong cung, đôi bàn tay gầy gầy xương của Tấm hằng ngày vẫn giặt quần áo cho vua và khi về nhà giỗ mẹ, Tấm vẫn leo lên cây cau hái trái cúng cha. Con người hiền lành, hiếu nghĩa đó đã trải qua biết bao nhiêu cơ cực, đắng cay, bị mẹ con Cám chặt cây hại chết, Tấm hóa thành chim vàng anh xinh đẹp để được ở bên vua. Vàng anh bị giết, Tấm hóa thành cây xoan đào. Xoan đào bị chặt lấy gỗ làm khung cửi, Tấm từ khung cửi cất tiếng tố cáo kẻ ác. Khung cửi bị đốt, Tấm hóa thành cây thị để từ quả thị trở lại thành người. Con người đôn hậu ấy đã đấu tranh quyết liệt chống lại sự gian ác và cuối cùng cũng được trở về bên vua.
Em rất thích nhân vật cô Tấm, cô xinh đẹp, dịu hiền, chân chất, chịu thương chịu khó. Cô Tấm bền bỉ đấu tranh chống lại các ác để giành lại hạnh phúc là hình ảnh tiêu biểu cho người Việt Nam.
( Chúc bạn học tốt )
Trong kho tàng văn học dân gian có rất nhiều tác phẩm hay, li kì và hấp dẫn; trong đó phải kể đến truyện cổ tích Tấm Cám. Tôi đặc biệt ấn tượng với nhân vật Tấm và nghị lực phi thường của cô. Sau đây để các bạn hình dung thật rõ nét và chân thực về cô gái có số phận hẩm hiu đó, tôi sẽ đặt mình vào nhân vật Tấm để kể lại cuộc đời bấp bênh và vô vàn sóng gió của cô. Đầu tiên - và cũng là nỗi bất hạnh lớn nhất, đưa tôi vào vòng xoáy của sự đau khổ bất hạnh do mẹ con Cám tạo ra. Năm tôi 6 tuổi thì mẹ mất, bố lấy vợ mới và không bao lâu sau bố tôi cũng trúng phong hàn và qua đời. Tôi phải ở cùng mụ dì ghẻ và con gái của mụ là Cám, kém tôi một tuổi rưỡi. Bản thân Cám không xấu nhưng mụ dì ghẻ lại rất cay nghiệt, mụ ta bắt tôi phải làm việc từ sáng sớm cho đến tối mịt, ngày nào cũng như ngày nào tôi phải "dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó" thả sức cho mụ dì ghẻ đánh đập, hành hạ. Có một lần mụ dì ghẻ bảo tôi với Cám đi bắt tép, ai bắt được nhiều sẽ được thưởng yếm đỏ. Do tôi đã quen với công việc đồng áng nên chỉ cần khoắng khoắng mấy cái là đã đầy giỏ. Còn Cám thi cứ đủng đỉnh và chưa bắt được con nào, đến chiều tối tôi và Cám đi về. Tôi liếc nhìn thấy giỏ của Cám có rất ít thế nên rất sướng, cười thầm là" chắc chắn phen này yếm đỏ sẽ thuộc về ta". Cám thấy giỏ của tôi đầy ắp nên cũng hoảng hoảng bèn bảo tôi gội đầu để kẻo bị dì ghẻ mắng, tôi tin ngay. Lúc lên thì đã thấy Cám trút hết tép vào giỏ của nó rồi chạy về, thấy thế tôi bật khóc và không thể tin Cám lại đê tiện bỉ ổi như vậy. Chợt có một luồng khói màu trắng thoảng qua và Bụt hiện ra và bảo tôi con cá nhỏ nhỏ trong giỏ là cá bống và dặn về chăn cho bống ăn uống đàng hoàng tử tế. Có một lần dì ghẻ lừa tôi đi chăn trâu ở xa rồi giết thịt bống, tôi đau xót khi thấy bống chết và đem chôn xương bống xuống dưới chân giường. Mấy tháng sau nhà vua mở hội, tôi lấy quần áo giày dép và xe cộ ra từ các lọ ở chân giường, sau hội tôi thử giày thành công và được vua đưa vào cung làm hoàng hậu. Tuy đã giàu sang phú quý dưới một người trên triệu người nhưng tôi vẫn không quên ngày giỗ cha và về nhà thì bị mụ dì ghẻ thích sát và đưa Cám vào cung. Xác của tôi hoá thành chim vàng anh bay vào cung nhưng bị mụ dì ghẻ và Cám giết thịt và vứt lông chim ra ngoài vườn. Từ đống lông chim đó tôi lại hoá thân làm cây xoan đào rồi bị Cám chặt cây làm khung cửi thì tôi chửi và hăm doạ móc mắt Cám nên bị mẹ con mụ dì ghẻ đốt đi, đổ tro đi thật xa. Tôi lại hoá thân làm cây thị, cây thị của tôi chỉ có một quả, một hôm có một bà lão đến xin quả thị, biết là người tốt nên tôi nhằm chuẩn chuẩn rơi đúng vào bị của bà lão. Ngày ngày chờ bà lão đi chợ tôi mới bước ra từ vỏ thị để làm việc nhà giúp bà lão, tuy làm việc như osin nhưng tôi rất vui vì được giúp bà lão. Sau đó có một hôm bà lão quay lại giữa chừng xé vỏ thị và không cho tôi chui vào nữa, tôi giúp bà cụ têm trầu bán hàng nước. Và cuối cùng cái ngày đó đã đến - cái ngày định mệnh kéo tôi ra khỏi vòng xoáy khổ hạnh - nhà vua đi chơi đến ăn trầu ở quán bà lão, thấy trầu têm đẹp quá nên vua đòi gặp tôi, phu thê trùng phùng thật là cảm động. Sau đó tôi từ giã bà lão rồi trở về cùng. Qua những việc làm xấu xa của mẹ con Cám cho thấy chúng là những kẻ xấu cần phải xoá bỏ trong nhân gian, tôi xui Cám xuống hố rồi đổ nước sôi cho nó chết sau đó làm nước mắm cho dì ghẻ ăn sau đó dì ghẻ biết và lăn đùng ra chết. Cuối cùng tôi ở lại sống cuộc sống hạnh phúc bên vua và vương quốc của mình.
Em tham khảo ở đây:
Căn cứ vào định nghĩa truyện cổ tích ở bài Khái quát văn học dân gian Việt Nam và mục Tiểu dẫn của bài này,
Truyen em be thong minh khac chuyen tam cam, so dua:
+ ke ve 1 nhan vat thong minh do la truyen em be thong minh
+ truyen tam cam xoay quanh cuoc doi 2 nhan vat
+ truyen so dua ke ve nhan vat xau xi
Qua cau truyen e be thong minh em nghi chung ta cn cham chi va hoc hoi nhung kien thuc moi la
ong số học, bội số chung nhỏ nhất (hay còn gọi tắt là bội chung nhỏ nhất, viết tắt là BCNN, tiếng Anh: least common multiple hoặc lowest common multiple (LCM) hoặc smallest common multiple) của hai số nguyên a và b là số nguyên dương nhỏ nhất chia hết cho cả a và b.[1] Tức là nó có thể chia cho a và b mà không để lại số dư. Nếu a hoặc b là 0, thì không tồn tại số nguyên dương chia hết cho a và b, khi đó quy ước rằng LCM(a, b) là 0.
Định nghĩa trên đôi khi được tổng quát hoá cho hơn hai số nguyên dương: Bội chung nhỏ nhất của a1,..., an là số nguyên dương nhỏ nhất là bội số của a1,..., an.
tấm
con mick của vua