Khổ thơ dưới đây có từ nào viết sai chính tả?
"Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Chiếc dường tre quá đơn sơ
Võng gai du mát những trưa nắng hè."
(Theo Nguyễn Đức Mậu)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
"Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Chiếc dường che quá đơn sơ → giường
Võng gai du mát những trưa nắng hè." → ru
2 nha
"Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái nợp bao đời nắng mưa
Chiếc dường tre quá đơn xơ
Võng gai ru mát những trưa nắng hè."
(Theo Nguyễn Đức Mậu)
Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác- nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác
Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam đã đi vào huyền thoại. Trong lần về thăm nhà Bác, Nguyễn Đức Mậu đã xúc động viết :
Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Cuộc đời Bác cũng như muôn con người khác, vẫn giản dị mà đơn sơ, mộc mạc. Ngôi nhà của Bác sao mà quá đỗi bình dị, thân thương, vẫn có những mái lợp nghiêng nghiêng che nắng mưa sương gió, nhà thơ như nghẹn ngào và xúc động trước khung cảnh rất đỗi quen thuộc ấy. Rồi, vào sâu trong căn nhà nhỏ, nhà thơ bắt gặp những vật dụng quen thuộc như " chiếc giường tre", đó không phải là chiếc giường bằng gỗ lim hay bằng những thứ gỗ đắt tiền gì khác, mà đó chỉ là chiếc chõng tre rất đơn sơ, nó như hòa vào đất trời, hòa vào cuộc sống của những người dân lúc bấy giờ. " Võng gai ru mát những trưa nắng hè" chiếc võng ấy, cũng đã ru mát cho tuổi thơ Người như bao con người khác. Phải chăng, sống trong hoàn cảnh như thế, mà sau này con đường giải phóng của Bác bắt đầu từ tình yêu thương nơi đó. Ta cảm nhận được từ Người - một vị lãnh tụ vĩ đại, có lẽ khơi nguồn từ chính nơi Bác sinh ra mà sau này, điều đó cũng đã lan toả vào tâm trí Bác, đức tính ấy đã trở thành một nhân cách lớn trong Hồ Chí Minh.
Nguồn : tự làm
Đoạn thơ trên, tác giả đã cho ta cảm nhận được cuộc sống giản dị, đơn sơ của Bác thuở thiếu thời.Đó là một cuộc sống bình dị như cuộc sống của bao ngôi nhà ở làng quê Bác:
“ Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa”
Một cuộc sống rất gần gũi, giản dị mà cũng rất thân thương đó là:
“ Chiếc giường tre quá đơn sơ
Võng gai ru mát những trưa nắng hè”
Qua đó, nhà thơ muốn bộc lộ đức tính giản dị của Bác từ thuở thiếu thời. Sống trong ngôi nhà đó , Bác được lớn lên trong tình yêu thương thân thiết của gia đình, của bà con quê Bác.
Danh từ: Ngôi nhà, Bác, thiếu thời, mái lợp, nắng mưa, chiếc giường tre, võng gai, trưa, nắng hè
Tính từ: nghiêng nghiêng, đơn sơ
Động từ: ru mát
Danh từ trong đoạn thơ: ngôi nhà, Bác, mái lợp, nắng mưa, chiếc giường tre, võng gai, trưa nắng hè.
Động từ trong đoạn thơ: ru.
Tính từ trong đoạn thơ: nghiêng nghiêng, đơn sơ, mát.
"Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Chiếc dường tre quá đơn sơ
Võng gai du mát những trưa nắng hè."
(Theo Nguyễn Đức Mậu)
Dường;ru