Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi:Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn thấy mình là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng nhớ...
Đọc tiếp
Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi:
Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn thấy mình là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng nhớ lại những lúc đã làm cho mẹ đau lòng… Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ…tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình. En-ri-Cô này! Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình thương yêu đó.
(Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, Những tấm lòng cao cả Sách Ngữ Văn 7 – Tập 1)
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.
Câu 2. Câu văn nào mang ý nghĩa sâu sắc nhất lời dạy của cha đối với con?
Câu 3. Nêu nội dung chính của đoạn văn trên.
Câu 4. Theo em tại sao người bố không nói trực tiếp với En-ri-cô mà lại chọn cách viết thư?
Câu 5. Từ phần ngữ liệu đã cho, hãy sắp xếp những từ sau vào nhóm từ láy, từ ghép: khôn lớn, thanh thản, dịu dàng, tôi luyện, mong ước, đứa trẻ, đau lòng.
Câu 6. Hãy đặt một câu với một từ ghép Hán Việt có trong đoạn trích.
mình đang cần gấp mong mn giúp
Câu `1:`
PTBĐ chính: Biểu cảm
Câu `2:`
Thành phần chính trong câu sau:
CN: Con
VN: sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc làm cho mẹ đau lòng
Câu `3:`
Qua đoạn văn trên, tác giả muốn gửi gắm đến chúng ta cần phải biết tôn trọng người mẹ khi mẹ còn sống, còn bên cạnh và che chở cho chúng ta. Chúng ta cần biết quan tâm tới cảm xúc của mẹ, chăm sóc và yêu thương mẹ hết sức chúng ta có thể. Chúng ta cần biết đặt mình vào tình huống của mẹ, nên thấu hiểu và có lòng vị tha, không nên lúc nào cũng tỏ ra gắt gỏng, vô tâm, lạnh lùng và bỏ mặc cảm xúc của mẹ, bỏ lơ sự quan tâm của người mẹ với mình. Đoạn trích trên muốn gửi lại và cho chúng ta thấy khoảng thời gian lúc còn bên mẹ và lúc đã trưởng thành, ranh giới cách biệt giữa xã hội và gia đình, chúng ta mới thấy tình mẫu tử quan trọng với chúng ta như thế nào. Nên biết tôn trọng, yêu thương, quan tâm và chăm sóc người đã sinh ra chúng ta, người đã dạy dỗ chúng ta nên người.