viết một lá thư ngắn để bày tỏ tình cảm cảm xúc với cha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Truyện ngắn Chiếc lược ngà là câu chuyện cảm động về tình cảm cha con ông Sáu. Truyện xoay quanh những thay đổi trong tâm trạng của nhân vật ông Sáu và bé Thu. Sau bao năm chiến đấu xa nhà, ông Sáu trở về nhà tron sự háo hức gặp lại đứa con gái bé bỏng. Nhưng sự háo hức đó bỗng chốc trở thanh hụt hẫng bởi sự sợ hãi của con, một vết cứa sâu trong tâm hồn người cha. Những ngày nghỉ phép ngắn ngủi, ông cố gắng vỗ về, dỗ dành và gần gũi con nhưng càng vỗ về nó thì nó càng đẩy ra. Mong được nghe một tiếng "ba" mà con chẳng bao giờ chịu gọi, và không kìm được, ông đã đánh con. Cái đánh là sự bất lực về thái độ ương bướng của con nhưng nó cũng là sự khao khát tinh yêu từ người con bởi thời gian bên con của ông chẳng thể kéo dài. Ngày ra đi đã đến, người cha chỉ dám đứng nhìn con từ xa với ánh mắt yêu thương trìu mến. Bỗng tiếng thét của Thu: ”Ba…a…a” đã xé tan sự im lặng, xé tan ruột gan lòng người lính sắp đi xa. Nó chạy lại ôm chặt và hôn khắp người cha. Bao tình cảm kìm nén, bao mong mỏi được gặp cha trong nó giờ đây như tuôn trào, nó khao khát được gọi tiếng cha và được đôi bàn tay cha vỗ về. Ấn tượng hằn sâu trong tâm trí nó về người cha tlà bức ảnh cũ kĩ nó luôn nâng niu, trân trọng. Vậy mà chỉ vì vết thẹo trên má đã khiến nó nghi ngờ về cha, trong lòng nó giờ đây là yêu thương, ân hận, day dứt và cả những tiếc nuôi về quãng thời gian ngắn ngủi vừa qua. Những ngày xa con ở chiến khu, bao nhiêu nhớ thương, ân hận và cả niềm khát khao được gặp con, ông Sáu dồn cả vào việc làm chiếc lược ngà rất tỉ mẩn, rất cẩn thận. Câu chuyện đã để lại trong lòng người sự nỗi xúc động về tình cha con hết sức sâu nặng, thiêng liêng và cao đẹp dù là trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh khắc nghiệt.
Thư gửi bạn Sakura, Osaka, Nhật Bản TP.HCM,ngày 16 tháng 3 năm 2013
Bạn Sakura thân mến !
Tuần trước, báo Thiếu nhi có một bài viết về bạn một người mới 10 tuổi nhưng đã nói được năm ngoại ngữ, mình rất ngưỡng mộ. Mình đã gọi điện lên tòa soạn báo xin địa chỉ đề viết thư cho bạn. Mình sẽ rất vui nếu được bạn hồi âm thư.
Giói thiệu với bạn : mình tên Phương Trinh, học sinh lớp 3A. Gia đình mình cũng sống ở thành phố như bạn. Mình nghe nói đất nước Nhật Bản hiện đại và xinh đẹp lắm. Đặc biệt là có rất nhiều hoa anh đào. Nước Việt Nam của mình cũng rất đẹp, có rất nhiều hoa mai và hoa đào. Mong rằng một ngày nào đó mình sẽ được tiếp đón bạn trên đất nước của mình. Lúc đó mình sẽ làm một hướng dẫn viên nhiệt tình cho bạn, Sakura nhố.
Thân mến chào bạn !
Phương Trinh
Em tham khảo:
Mẹ yêu quý của con! Thế là một mùa thu và cả trong ngày lễ đầy ấm áp yêu thương này, con phải xa mẹ.
Con rất muốn bên mẹ để được chia sẻ, yêu thương và trực tiếp nói lời cảm ơn từ đáy lòng con dành cho mẹ. Mẹ ạ! Con xin cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này để được sống, được nếm trải những gì thuộc về con người. Cảm ơn mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn nên người. Mẹ đã bên con lúc con vui, con buồn và chia sẻ với con như một người bạn trong lúc con cần.
Mẹ đã hy sinh tất cả để con trưởng thành và có những phẩm chất đáng quý của người phụ nữ giống mẹ: luôn đảm đang, lao động vất vả, quan tâm và chia sẻ cùng con. Con xin lỗi mẹ vì đã có lúc làm mẹ buồn, mẹ khóc và đã lấy từ mẹ quá nhiều sự hy sinh để mái đầu xanh của mẹ ngày nào đã bạc, đôi mắt xa xăm, bàn tay gầy guộc... Con thấy mình có lỗi lắm nhưng chưa đủ lớn để bù đắp lại cho mẹ. Con chỉ mong thời gian giúp con khôn lớn đúng với mong mỏi của mẹ và sẽ thật cố gắng để không phụ lòng yêu thương vô bờ bến của mẹ!.
Trong mỗi chúng ta, rồi ai cũng sẽ làm vợ, làm mẹ, sẽ có những giây phút hạnh phúc từ gia đình, từ con cái, có lúc phải buồn lòng vì những điều phiền muộn trong cuộc sống. Con chưa đủ khôn lớn, chưa được trải qua những tháng ngày vất vả của người mẹ, người vợ. Nhưng con phần nào hiểu được nỗi niềm, hiểu được những lo toan, bộn bề của cuộc sống mà mẹ phải trải qua để con được ngày hôm nay.
Những lúc phiền muộn trong cuộc sống, con luôn muốn tìm về nơi bình yên của lòng mẹ để được nũng nịu, được vỗ về. Vì thế, hơn bao giờ hết, con muốn nó: "Con yêu mẹ thật nhiều. Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ để suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con".
TK:
Mẹ yêu quý của con! Thế là một mùa thu và cả trong ngày lễ đầy ấm áp yêu thương này, con phải xa mẹ.
Con rất muốn bên mẹ để được chia sẻ, yêu thương và trực tiếp nói lời cảm ơn từ đáy lòng con dành cho mẹ. Mẹ ạ! Con xin cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này để được sống, được nếm trải những gì thuộc về con người. Cảm ơn mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn nên người. Mẹ đã bên con lúc con vui, con buồn và chia sẻ với con như một người bạn trong lúc con cần.
Mẹ đã hy sinh tất cả để con trưởng thành và có những phẩm chất đáng quý của người phụ nữ giống mẹ: luôn đảm đang, lao động vất vả, quan tâm và chia sẻ cùng con. Con xin lỗi mẹ vì đã có lúc làm mẹ buồn, mẹ khóc và đã lấy từ mẹ quá nhiều sự hy sinh để mái đầu xanh của mẹ ngày nào đã bạc, đôi mắt xa xăm, bàn tay gầy guộc... Con thấy mình có lỗi lắm nhưng chưa đủ lớn để bù đắp lại cho mẹ. Con chỉ mong thời gian giúp con khôn lớn đúng với mong mỏi của mẹ và sẽ thật cố gắng để không phụ lòng yêu thương vô bờ bến của mẹ!.
Trong mỗi chúng ta, rồi ai cũng sẽ làm vợ, làm mẹ, sẽ có những giây phút hạnh phúc từ gia đình, từ con cái, có lúc phải buồn lòng vì những điều phiền muộn trong cuộc sống. Con chưa đủ khôn lớn, chưa được trải qua những tháng ngày vất vả của người mẹ, người vợ. Nhưng con phần nào hiểu được nỗi niềm, hiểu được những lo toan, bộn bề của cuộc sống mà mẹ phải trải qua để con được ngày hôm nay.
Những lúc phiền muộn trong cuộc sống, con luôn muốn tìm về nơi bình yên của lòng mẹ để được nũng nịu, được vỗ về. Vì thế, hơn bao giờ hết, con muốn nó: "Con yêu mẹ thật nhiều. Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ để suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con".
1.
- Em muốn bày tỏ tình cảm, cảm xúc với bà.
- Điều làm em xúc động: Bà rất thương em. Mỗi khi có đồ ăn ngon, bà đều dành phần em. Bà còn thường kể chuyện cho em nghe.
- Em rất yêu mến và kính trọng bà.
- Em thường ôm và hôn bà. Thỉnh thoảng, em còn phụ giúp bà việc nhà nữa.
2.
Mở đầu: Bà ngoại là người mà em rất yêu quý.
Triển khai:
- Điều làm em xúc động: Bà rất thương em. Mỗi khi có đồ ăn ngon, bà đều dành phần em. Bà còn thường kể chuyện cho em nghe.
- Em rất yêu mến và kính trọng bà.
- Em thường ôm và hôn bà. Thỉnh thoảng, em còn phụ giúp bà việc nhà nữa
Kết thúc: Em rất yêu bà. Em mong bà sẽ sống thật lâu để luôn ở bên cạnh em.
3.
- Em đọc và góp ý cho đoạn văn của bạn dựa vào các gợi ý.
- Em lắng nghe những góp ý và chỉnh sửa đoạn văn của em.
tham khảo:
Em rất yêu quý bà ngoại của mình. Bà năm nay đã 70 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, minh mẫn lắm. Hàng ngày, bà vẫn ra vườn hái rau về nấu những món ăn ngon cho em ăn. Bà nói: "Minh phải ăn cơm thật nhiều để mau cao lớn khỏe mạnh nhé". Em mong bà luôn có nhiều sức khỏe để em được ở bên bà thật dài lâu.
Tham khảo:
Mỗi khi ai hỏi em rằng: Người phụ nữ mà em yêu thương nhất trên đời này là ạ? Thì em luôn không chút ngần ngại trả lời rằng: Người mà con yêu thương nhất chính là mẹ của con. Mẹ của con là một nhà nội trợ. Công việc mỗi ngày của mẹ chính là nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc mọi người. Nghe thì đơn giản như vậy, nhưng nó thực sự rất vất vả. Mỗi ngày mẹ đều dậy từ rất sớm, và đến khuya mới đi ngủ. Tất nhiên, là mẹ cũng chẳng có ngày nghỉ nào cả. Vậy mà, trên khuôn mặt mẹ, lúc nào cũng là nụ cười tươi rạng rỡ và ánh mắt tràn đầy tình yêu thương nồng đượm cho em và gia đình. Tình yêu của mẹ dành cho em, thể hiện qua những món ăn ngon, chiếc áo trắng tinh thơm tho, chiếc chăn bông ấm áp… Và hơn cả, là những lời động viên, sự tin tưởng, ủng hộ vô điều kiện từ hậu phương vững chắc. Có lẽ chính vì thế, mà em yêu thương mẹ của mình rất nhiều. Tình yêu thương ấy sống trong từng giọt máu, từng tế bào, từng hơi thở. Mỗi khi phải xa mẹ, dù chỉ là một ngày, em cũng nhớ mẹ rất nhiều. Lúc nào, em cũng muốn được ở cạnh mẹ, được mẹ ôm vào lòng, vuốt ve mái tóc và thủ thủ những điều nhỏ nhặt. Thế nên, mỗi ngày em đều cố gắng học tập và phấn đấu trở thành một đứa con ngoan, để được thấy nụ cười hạnh phúc trên gương mặt mẹ.
Trar lời : What ? Năm học 2018-1019 ?
Hok_Tốt
#Thiên_Hy
\(\downarrow\)
Cô giáo ............ yêu dấu của con,
Hôm nay là ngày 20/11, là một ngày thật đặc biệt bởi nó là một dịp cho những đứa học trò vốn chẳng mấy khi tâm sự như con có thể nói lên tình cảm của mình mà không bị cho là 'sến'.
Còn nhớ những ngày đầu khi cô mới nhận lớp, lớp chúng con đã khiến cô nhiều lần buồn lòng vì không tập trung trong giờ học. Khi ấy, những đứa học ban Tự nhiên như chúng con chưa hiểu được những sâu lắng của môn Văn, càng chưa hiểu sự tâm huyết của cô dành cho môn học và cho những đứa học trò tụi con nhiều đến nhường nào.
Thế rồi từng giờ học trôi qua, càng ngày, tụi con càng cảm thấy gắn bó hơn với Văn, với những giờ giảng của cô. Cô không chỉ dạy cho chúng con cách viết một bài văn hay, cô còn dạy cho con về cuộc sống qua những câu chuyện cô chia sẻ.
Những 'Người lái đò sông Đà' chẳng còn lạ lẫm khô khan qua lời giảng của cô cùng những câu chuyện đầy màu sắc về nhà văn Nguyễn Tuân. Cô khiến tụi con tham gia vào những buổi bàn luận về bài thơ 'Sóng' sau khi được nghe về câu chuyện tình lãng mạn của nhà thơ Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ... Tụi con đều cảm thấy mình thật may mắn vì được học một cô giáo dạy Văn đầy tâm huyết, được biết thêm về một thế giới văn học đầy màu sắc mà trước giờ tụi con chưa từng nghĩ mình sẽ hứng thú, say mê đến thế.
Ngày 20/11 này, cô cho tụi con được nói lời 'xin lỗi' và 'cảm ơn' cô, cô nhé!
Xin lỗi cô, vì trong năm học vừa qua, tụi con từng khiến cô phiền lòng vì điểm số chưa được như mong muốn, những lúc còn chểnh mảng học hành.
Cảm ơn cô, vì những giờ học luôn đầy ắp sự hào hứng, vì những câu chuyện mà cô chia sẻ với tụi con, những lời dạy giản dị mà thấm thía.
Cảm ơn cô, vì đã luôn bỏ qua những lần nghịch ngợm, những lơ đễnh và vụng về của lũ học trò 'nhất quỷ nhì ma' chúng con!
Con và những bạn trong tập thể lớp không thể nói hết sự biết ơn của mình với cô trong vài dòng ngắn ngủi, chúng con biết cố gắng hơn nữa trong học tập để cô luôn có thể tự hào về tập thể lớp 12A8 - những đứa học trò mà cô vẫn đùa 'thánh chơi, thần học' này thôi. Chúng con yêu cô nhiều lắm!
Tham khảo
Thủ đô Hà Nội với hơn ngàn năm văn hiến, nước ta gắn bó với nền nông nghiệp lúa nước. Bởi vậy, mà hạt lúa đã đi vào tâm hồn mỗi người dân như hạt ngọc trời ban tặng. Từ hạt lúa ấy đã chế biến nên Cốm Vòng – một thứ quà, một sản vật đậm đà truyền thống dân tộc. Bằng khả năng quan sát tinh tế và sự chắt lọc ngôn từ, tác giả đã miêu tả những hạt lúa non là “Một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ” như những gì tinh túy nhất của đất trời ban tặng. Và cách làm cốm không đâu ngon bằng bàn tay của những cô gái làng Vòng. Điều đó vừa gợi lên sự hấp dẫn của cốm vừa cho thấy bàn tay khéo léo, độ tinh tế trong ẩm thực của người Hà thành. Cốm trở thành món quà sêu tết, cốm còn duyên hơn khi bén hương của trái hồng chín đỏ. Hương vị và màu sắc của chúng hòa quyện vào nhau, “cùng nâng đỡ nhau để được hạnh phúc lâu bền”.
Việt Nam, Ngày 5-9-2014
Bạn Tô-ni-a thân mến!
Tôi là Nguyễn Thị Thuỳ Dương ở Việt Nam Tôi đang học lớp 3/4 trường tiểu học Nguyễn Thị Minh Khai thành phố Hồ Chí Minh. Qua sách báo mà tôi đã đọc, đặc biệt là mạng In-tơ-nét, tôi đã biết bạn là một học sinh của nước Nga đang muốn kết bạn giao lưu với các bạn học sinh cùng lứa tuổi trên thế giới. Cũng qua phương tiện đó, tôi biết khá nhiều về đất nước Nga rộng lớn của bạn với mùa xuân tuyết tan, với mùa hè dịu mát, với màu thu vàng tuyệt đẹp và với mùa đông có thể trượt băng trên mặt các con sông. Tôi còn biết nước bạn có nhiều công viên rộng lớn, nhiều cung điện, lâu đài tráng lệ, nhiều thành phố đẹp.
Tôi rất mong được làm quen với bạn và mong chúng mình sẽ luôn luôn thư từ trao đổi với nhau để tình thân ái giữa chúng ta ngày càng thêm khăng khít. Chúc bạn luôn vui khoẻ và học giỏi.
Thân mến chào bạn!
Nguyễn Thị Thuỳ Dương
tham khảo
Truyện ngắn Chiếc lược ngà là câu chuyện cảm động về tình cảm cha con ông Sáu. Truyện xoay quanh những thay đổi trong tâm trạng của nhân vật ông Sáu và bé Thu. Sau bao năm chiến đấu xa nhà, ông Sáu trở về nhà tron sự háo hức gặp lại đứa con gái bé bỏng. Nhưng sự háo hức đó bỗng chốc trở thanh hụt hẫng bởi sự sợ hãi của con, một vết cứa sâu trong tâm hồn người cha. Những ngày nghỉ phép ngắn ngủi, ông cố gắng vỗ về, dỗ dành và gần gũi con nhưng càng vỗ về nó thì nó càng đẩy ra. Mong được nghe một tiếng "ba" mà con chẳng bao giờ chịu gọi, và không kìm được, ông đã đánh con. Cái đánh là sự bất lực về thái độ ương bướng của con nhưng nó cũng là sự khao khát tinh yêu từ người con bởi thời gian bên con của ông chẳng thể kéo dài. Ngày ra đi đã đến, người cha chỉ dám đứng nhìn con từ xa với ánh mắt yêu thương trìu mến. Bỗng tiếng thét của Thu: ”Ba…a…a” đã xé tan sự im lặng, xé tan ruột gan lòng người lính sắp đi xa. Nó chạy lại ôm chặt và hôn khắp người cha. Bao tình cảm kìm nén, bao mong mỏi được gặp cha trong nó giờ đây như tuôn trào, nó khao khát được gọi tiếng cha và được đôi bàn tay cha vỗ về. Ấn tượng hằn sâu trong tâm trí nó về người cha tlà bức ảnh cũ kĩ nó luôn nâng niu, trân trọng. Vậy mà chỉ vì vết thẹo trên má đã khiến nó nghi ngờ về cha, trong lòng nó giờ đây là yêu thương, ân hận, day dứt và cả những tiếc nuôi về quãng thời gian ngắn ngủi vừa qua. Những ngày xa con ở chiến khu, bao nhiêu nhớ thương, ân hận và cả niềm khát khao được gặp con, ông Sáu dồn cả vào việc làm chiếc lược ngà rất tỉ mẩn, rất cẩn thận. Câu chuyện đã để lại trong lòng người sự nỗi xúc động về tình cha con hết sức sâu nặng, thiêng liêng và cao đẹp dù là trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh khắc nghiệt.
kính gửi cha
con yêu cha
ng viết ...
hay đẳng cấp ngắn gọn