Trong lớp em có rất nhiều bạn phấn đấu trong học tập.có rất nhiều bạn là tấm gương sáng để chúng ta noi theo.Em hãy kể lại tấm gương sáng ấy
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Có luận điểm còn chứa đựng những nội dung không phù hợp với luận đề (Luận đề nêu : "phải chăm chỉ học tập hơn", luận điểm lại nói đến khỏe mạnh, lao động tốt…). Cần phải dứt khoát loại bỏ những nội dung không phù hợp đó.
- Còn thiếu những luận điểm cần thiết, khiến mạch văn có chỗ bị đứt đoạn và luận đề không được hoàn toàn sáng rõ (cần thêm những luận điểm như : đât nước rất cần những người tài giỏi, hay : phải học chăm mới học giỏi, mới thành tài…)
- Sự sắp xếp các luận điểm còn chưa thật hợp lí (vị trí của luận điểm b làm cho bài thiếu mạch lạc, luận điểm đ không thế đứng sau luận điểm d…).
Có thể sắp xếp lại hệ thống luận điểm trên như sau :
Câu a) -> câu c) -> câu e) -> câu b) -> câu d).
Em muốn kể về một người hàng xóm của em, bà Nguyệt, một người phụ nữ ở tuổi 60, luôn chăm sóc cho những người già và bệnh tật trong khu vực của chúng tôi. Bà đã giúp đỡ rất nhiều người bằng cách mua thuốc, cung cấp thức ăn và chăm sóc những người bệnh, đặc biệt là những người không có ai để chăm sóc cho họ. Bà Nguyệt là một tấm gương sáng của lòng nhân ái và tình người. Bà đã dành hết thời gian và sức lực của mình để giúp đỡ những người khác, đặc biệt là những người già, tuy không nhận được bất kỳ khoản tiền nào nhưng bà luôn vui vẻ, tươi cười và hết mình trong công việc của mình. Tấm gương của bà Nguyệt đã giúp em thấu hiểu được ý nghĩa của sự giúp đỡ người khác. Nếu ai đó cứ mãi sống cho riêng mình, thì cuộc sống của họ sẽ không bao giờ đạt đến sự trọn vẹn. Họ sẽ luôn cảm thấy thiếu vắng và hư vô. Tuy nhiên, nếu chúng ta dành thời gian và nỗ lực để giúp đỡ những người khác, chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn và xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Với tấm lòng nhân ái, chúng ta có thể làm được nhiều điều tốt đẹp cho xã hội. Việc giúp đỡ người khác không chỉ là một hành động đơn giản, mà còn là một việc làm có ý nghĩa lớn lao, giúp cho cuộc sống của mọi người trở nên đẹp hơn, yêu thương hơn và hạnh phúc hơn.
Cha ông ta đã từng dạy con cháu Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng để nhắc nhở mỗi chúng ta về sự ảnh hưởng của những người mà ta chơi tới chính bản thân mình. Trong lớp em có bạn Minh - một người bạn vừa học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè.
Minh là một cậu bé với vóc dáng phổng phao. So với các bạn cùng trang lứa, Minh cao lớn hơn hẳn. Nhìn Minh đứng trong hàng cùng với các bạn lớp em, ai cũng nghĩ bạn ấy là học sinh lớp 8 lớp 9 chứ không ai nghĩ bạn ấy mới chỉ là học sinh lớp 6. Tuy là cao lớn Minh có dáng người hơi mập mạp, nhìn bạn ấy đáng yêu giống hệt chú mèo máy Doreamon vậy. Vì thế mà cả lớp em chẳng ai gọi tên, toàn gọi bạn ấy là Doreamon thôi. Minh cũng thật vui vẻ nhận biệt danh ấy. Mái tóc của Minh hơi xoăn nhưng được cắt tỉa rất gọn gàng. Minh có một đôi mắt rất đẹp. Bố bạn ấy là người Ấn Độ nên mắt của Minh rất sâu và lôi cuốn được ánh nhìn của người đối diện. Nụ cười của Minh trong veo, gần gũi và ấm áp. Mỗi lần bạn ấy cười, đôi mắt khẽ nheo lại, miệng lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp.
Minh học rất giỏi. Hồi cấp I, chưa năm nào bạn ấy không được ở trong đội tuyển học sinh giỏi của trường. Sở trường của Minh là Toán. Bạn ấy quả thực rất mẫn cảm với những con số. Bài toán khó nào vào trong tay Minh cũng chỉ một lát là xong, trong khi bọn em phải ngồi suy nghĩ cả buổi cũng chưa chắc đã tìm ra cách giải. Minh rất thông minh. Những kiến thức trên lớp, thầy cô chỉ cần giảng một lần là bạn ấy có thể nhớ kĩ và vận dụng nó một cách thuần thục trong việc giải Toán. Minh được cả lớp bầu làm lớp trưởng, kiêm lớp phó học tập phụ trách môn Toán. Từ khi có Minh phụ trách, môn Toán của lớp tôi tốt hơn hẳn. Bởi Minh nhiệt tình giúp đỡ các bạn, đặc biệt là những bạn học yếu, kém trong lớp. Em chưa thấy có người nào kiên nhẫn giống như Minh. Với các bạn yếu kém, Minh để các bạn học lí thuyết và nắm thật chắc trước, xong mới để các bạn vận dụng vào làm bài tập. Chỗ nào chưa hiểu, Minh sẽ giảng lại cho đến khi các bạn hiểu hẳn mới thôi.
Là một người tốt bụng, Minh sẵn sàng giúp đỡ các bạn trong lớp, một cách nhiệt tình. Trong lớp em có bạn Bình, nhà bạn khó khăn. Lúc trước, Bình sinh non, mẹ Bình sinh bạn ấy xong thì mất. Cho nên từ bé sức khỏe của Bình đã không tốt. So với những bạn nam khác trong lớp, Bình yếu hơn rất nhiều. Năm nay Bình đã học lớp 6 nhưng nhìn nhỏ, gầy tong teo, xanh xao lắm. Minh thấy thế đã nghĩ cách giúp bạn. Bạn vừa giúp đỡ Bình trong học tập, vừa lên kế hoạch giúp Bình cải thiện sức khỏe của mình. Minh rủ Bình đi chạy vào mỗi buổi chiều. Em và Minh là bạn thân nên cũng tham gia vào kế hoạch ấy của Minh. Mỗi buổi chiều, em, Bình và Minh rủ nhau ra công viên gần nhà ba đứa, cùng nhau chạy quanh hồ. Lúc đầu Bình không theo kịp tốc độ chạy của hai đứa em, bạn ấy thở dốc và thường xuyên bảo nghỉ giữa chừng. Ban đầu còn đỡ, nhưng vừa chạy được một lúc Bình đã muốn nghỉ, em cũng thấy bực bội, khó chịu. Thế này thì đến bao giờ mới có thể chạy xong một vòng? Em quay sang cáu gắt cả với Minh. Thế nhưng hoàn toàn khác với sự khó chịu và bực bội của em, Minh lại bình tĩnh hơn nhiều. Bạn ấy đến gần và ngồi xuống cạnh Bình, nhìn Bình rồi hỏi:
- Cậu mệt lắm không? Có chạy tiếp được không?
- Được... - Bình vừa nói vừa thở - Được Minh ạ, nhưng giờ tớ mệt quá. Phải nghỉ một lát mới chạy tiếp được.
Minh đưa cho Bình một chai nước rồi gọi em quay lại cùng đợi Bình. Em thấy xấu hổ trước hành động của Minh quá. Em cảm thấy mình là một đứa thật nhỏ nhen và ích kỉ. Minh đang cố giúp Bình cơ mà, còn em thì chỉ đang cố phá hỏng kế hoạch và lòng tốt của Minh thôi. Cuối cùng, nhờ sự kiên trì của Minh và lòng quyết tâm của Bình, sức khỏe của Bình đã tốt hơn rất nhiều. Bạn ấy đã có thể chạy một vòng hồ mà không nghỉ. Lực học của Bình cũng được cải thiện rõ rệt. Còn riêng với em, em cảm thấy mình đã bớt ích kỉ và biết nghĩ cho người khác nhiều hơn. Đúng là chơi với những người bạn tốt, chúng ta cũng có thể học được thật nhiều điều từ họ.
Chúng em sắp sửa kết thúc học kì I và bước vào tuần lễ nghỉ Tết. Sắp phải chia tay nhau gần 10 ngày, em sẽ nhớ Minh và Bình lắm. Em tự hứa với lòng, sẽ cố gắng trở thành một người giống như Minh. Dù không thể học giỏi như bạn ấy, em cũng sẽ là một người tốt bụng và kiên trì.
em rất hâm mộ một bạn lớp em vì...đơn giản là nó có IQ là 8 để ngang
Tham khảo :
bài làm:
Ở năm học lớp 5, em có một người bạn thân. Bạn đó tên Tuấn. Bạn là một học sinh giỏi, là một tấm gương tốt trong học tập và hay giúp đỡ bạn bè.
Tuấn là người mà cô và các bạn trông cậy nhất. Trong lớp, môn học nào Tuấn cũng phát biểu và đóng góp ý kiến nhiều nhất. Bài làm của bạn ấy lúc nào cũng 9 với 10 điểm. Bài nào các bạn chưa hiểu rõ, Tuấn giảng giải từng li từng tí cho các bạn hiểu. Giờ ra chơi, Tuấn bỏ ra 10 phút để dò lại các kiến thức của những bạn học yếu.
Có một lần, em để quên cả hộp bút ở nhà. Tuấn biết, nhưng bạn ấy không nói cho cô và còn vui vẻ hi sinh cây bút duy nhất của mình để cho em mượn, nên hai đứa đã lén lút thay phiên nhau cầm bút chép bài. Lúc đó, Tuấn làm cho em rất cảm phục và cảm thấy mến bạn hơn.
Một lần khác, em bị sốt cao phải nghỉ học hết hai ngày. Em định gọi điện thoại nhờ Tuấn đến giảng bài. Vừa nhấc máy lên, chưa kịp bấm số, thì em nghe Tuấn gọi: "Duy ơi! Bạn có nhà không? Mình đến thăm bạn đây!". Không ngờ Tuấn đã tranh thủ làm hết bài ở nhà, rồi đem vở đến giảng cho em. Tuấn còn chép phụ bài giúp em nữa. Hôm ấy, em cảm động xuýt rơi nước mắt. Nhờ vậy mà tình bạn giữa em và Tuấn càng thân thiết và gắn bó hơn.
Có một hôm, vào giờ ra chơi, em cùng Tuấn đang ngồi đọc truyện trên ghế đá, thì thấy một người bạn khác lớp bị té trước mặt, ngồi ôm chân đau đớn. Tuấn liền chạy tới đỡ bạn dậy, phủi quần áo cho bạn và hỏi: "Bạn có đau lắm không? Để mình giúp bạn". Thế mà em vẫn ngồi trên ghế đá, cầm cuốn truyện, nhìn Tuấn. Tuấn quay lại chỗ ngồi, vậy mà không hề mở lời trách móc em mà vui vẻ cùng em đọc tiếp cuốn truyện. Có lẽ Tuấn muốn giữ nguyên vẹn tình bạn giữa hai đứa.
Trên lớp, bạn ấy còn hay trực nhật phụ các bạn. Vào những cuộc thi đua của khối năm, lớp em luôn đoạt giải nhất nhì là nhờ bạn. Cả lớp, ai cũng tự hào về Tuấn.
Được cô giáo thương, các bạn trông cậy và tin tưởng như vậy mà Tuấn không tỏ ra tự cao, hống hách, thật đáng khâm phục. Tuấn đúng là cháu ngoan của Bác Hồ.
Em rất tự hào vì có một người bạn thân như Tuấn. Em thấy mình còn phải học hỏi thêm nhiều điều ở Tuấn. Qua những sự việc trên, em sẽ cố gắng phấn đấu để được như Tuấn, luôn có trong mắt của cô và các bạn, để được trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ.
*Ryeo*
Ở lớp 6A, em thân nhất với tuấn. Bạn ấy là học sinh giỏi và ngoan nên được nhiều người quý mến.
Hàng ngày đến lớp tuấn thường mặc bộ đồng phục quy định của trường: Chiếc quần tây xanh đậm và chiếc áo sơ mi trắng. Khoa có làn da hơi ngăm đen, dáng người cao thon thả, khuôn mặt hình trái xoan với chiếc mũi hếch ngộ nghĩnh và đôi mắt lúc nào cũng như cười.
tuấn là người vui tính và hay nói chuyện vui đùa suốt ngày, với bạn bè thì luôn nhiệt tình giúp đỡ. Điểm số các môn học, các bài kiểm tra thường kỳ của bạn ấy lúc nào cũng cao. Học giỏi như vậy nhưng chẳng bao giờ thấy cậu có một hành vi nhỏ nào biểu hiện của tính kênh kiệu. Bạn bè kể cả nam lẫn nữ đều mến và quý Khoa. Cô giáo thường khen tuấn có tính tự lực cao và đó cũng là tính cách đẹp của Khoa mà chúng em cần học hỏi.
tuấn không chỉ là một học sinh giỏi mà cũng là một người chăm làm. Việc gì đến tay tuấn cũng được bạn làm chu đáo và cẩn thận. Ở nhà tuấn là một đứa ngoan. Ngoài việc học, tuấn còn giúp cha mẹ làm một số việc vặt để cha mẹ có thời gian nghỉ ngơi. Góc học tập của tuấn cũng rất gọn gàng và ngăn nắp. Sách vở đồ dùng học tập thứ nào ra thứ nấy...
tuấn là một người bạn tốt, một tấm gương sáng, xứng đáng là hội viên Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh.
Em có thể giới thiệu một tấm gương mà em biết : bạn ngồi cạnh em, bạn lớp trưởng hay một bạn mà em đọc được trong sách vở, xem trên tivi có tính năng động sáng tạo.
tham khảo nhé bạn
Kể về một tấm gương tốt trong học tập hay trong việc giúp đỡ mọi người mà em biết
Có được thành tích học tập tốt như vậy thì không thể không kể đến đức tính cần cù, chịu khó của Mai Phương, bạn luôn chú tâm vào việc học, kiên trì cho đến cuối cùng, dù có những khó khăn trong quá trình thực hiện nhưng Mai Phương không hề bỏ cuộc mà tìm ra những giải pháp để cho việc làm ấy có được những kết quả tốt nhất có thể. Em rất ngưỡng mộ đức tính ấy của bạn và luôn muốn học tập, noi gương và lấy đó làm động lực để em phấn đấu, nỗ lực. Với tư cách là một cán bộ lớp, Mai Phương là một lớp trưởng đầy mẫu mực.
Phương luôn có ý thức trong học tập, rèn luyện, làm mẫu cho các thành viên khác trong lớp, luôn đi đầu trong các phong trào thi đua về học tập, người tiên phong trong các hoạt động chung của lớp. Điều đáng nói ở đây là Mai Phương luôn khiên tốn, chân thành, bạn đốc thúc mọi người cùng tham gia với thái độ hòa nhã, thân thiện như những người bạn thân chứ không phải với tư cách của một lớp trưởng. Chẳng những vậy mà từ khi Mai Phương đảm nhiệm vị trí lớp trưởng thì lớp chúng em liên tục được xướng tên trong danh sách những lớp có thành tích thi đua xuất sắc nhất trường.
Không chỉ là một người học trò ngoan, người lớp trưởng gương mẫu, Mai Phương còn là một người có tấm lòng nhân hậu, ấm áp luôn giúp đỡ những thành viên trong lớp. Trong một lớp học sẽ có rất nhiều những hoàn cảnh khác nhau, có bạn gia đình có điều kiện nhưng cũng sẽ có rất nhiều bạn gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Chúng em tuy học chung một lớp nhưng mỗi người lại ở những địa phương khác nhau nên không thể hiểu chi tiết, cụ thể về hoàn cảnh gia đình của từng bạn.
Mặt khác, dù có những khó khăn nhưng các bạn đều không thể hiện ra bên ngoài, vì vậy mà chúng em không thể nhận biết, cũng không thể có những hành động giúp đỡ thiết thực nào. Nhưng Mai Phương thì không vậy, bạn luôn quan tâm đến từng thành viên trong lớp, qua trò chuyện, tìm hiểu thì Phương biết được những hoàn cảnh của các bạn, từ đó kêu gọi những thành viên khác trong lớp cùng giúp đỡ, giúp các bạn có hoàn cảnh kém may mắn vượt qua khó khăn, vươn lên trong học tập.
Sự kiện em nhớ nhất, đó chính là một lần Mai Phương kêu gọi mọi người trong lớp cùng ủng hộ, giúp đỡ bạn Minh, một thành viên trong lớp. Lúc ấy chúng em đều rất ngơ ngác, không hiểu chuyện gì thì Mai Phương đã kể về hoàn cảnh khó khăn của gai đình Minh, những ngày gần đây Minh không đi học không phải do lười biếng mà vì mẹ Minh đang bị bệnh nặng, Minh phải nghỉ học chăm sóc mẹ, bởi bố Minh mất sớm, nhà chỉ có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau. Minh dùng sách vở cũ không phải không nghe lời thầy cô mà do hoàn cảnh khó khăn, bạn không có điều kiện mua sách mới.
Nghe Mai Phương nói về hoàn cảnh của Minh, chúng em một mặt cảm thấy bất ngờ, bất ngờ vì Minh luôn vui vẻ, hòa đồng, là một học sinh xuất sắc của lớp, không ai ngờ được Minh có hoàn cảnh khó khăn như vậy. Mặt khác, chúng em cảm thấy có lỗi vì đã không quan tâm nhiều hơn đến bạn bè, thế nên chúng em càng cảm phục trước Mai Phương, bạn luôn chân thành quan tâm đến mọi người. Nếu không có tình thương, tấm lòng nhân hậu thì đâu có thể nhận biết được những khó khăn của người khác.
Sau lời kêu gọi của Mai Phương, chúng em đã quyên góp tiền để giúp đỡ Minh, số tiền tuy không lớn nhưng chúng em đều mong nó có thể giúp đỡ cho Minh được phần nào những gánh nặng. Chúng em đã cùng nhau đến tận nhà Minh để thăm hỏi sức khỏe của mẹ Minh và động viên Minh.Mai Phương đã thay mặt cho lớp tặng số tiền quyên góp cho mẹ Minh, bác đã rất cảm động và gửi lời cảm ơn đến cả lớp.
Mai Phương là một học sinh gương mẫu, là một tấm gương sáng để cho em và các bạn cùng lớp có thể noi gương theo. Bạn không chỉ là một người xuất sắc trong học tập mà còn là một người có tấm lòng nhân ái, luôn sẵn sàng giúp đỡ khi mọi người gặp khó khăn.
giúp mk vs mn ơi,mai mk thi rồi