Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu. Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm.
Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu. Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên. 3.
Thị xã Sơn Tây quê em nhỏ xinh và êm đềm nằm bên phải bờ sông Hồng, chỉ cách một con đê. Gọi là sông Hồng vì màu nước của nó quanh năm đỏ sắc phù sa chứ không trong xanh hay đục nhờ nhờ như các dòng sông khác. Nhà em ở dãy phố gần bến cảng nên dòng sông ngày ngày hiện lên trước mắt và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Tình yêu dòng sông thấm vào máu thịt em lúc nào chẳng rõ.
Sông Hồng đẹp nhất là vào khoảng cuối xuân đầu hạ. Buổi sớm, sương mù giăng giăng trên mặt nước. Bờ dâu, bãi mía bên kia sông thấp thoáng, mờ ảo một vệt xanh như khói kéo dài tít tắp. Dãy thuyền chài cặp sát chân kè đá đã lấp lóe ánh nửa nấu cơm sáng. Chuyến đò ngang đầu tiên chở khách từ phía Vĩnh Phúc sang đang từ từ cập bến. Mấy bà, mấy chị người gánh chuối, kẻ gánh ngô hay mấy bu gà vịt, mấy mẻ tôm tươi, cá tươi roi rói, hối hả nối đuôi nhau dọc phố Hậu Bình, Lê Lợi để vào chợ Nghệ. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng nước vỗ mạn thuyền róc rách, tiếng mái chèo gõ nhịp đuổi cá trên sông lan xa trong gió sớm tạo thành thứ âm thanh quen thuộc của cuộc sống yên bình.
Nắng đã lên cao, sương tan nhanh, mặt nước lấp lánh, xôn xao. Sông Hồng mải miết tải phù sa từ thượng nguồn về bồi đắp cho vùng đồng bằng châu thổ thêm màu mỡ. Dọc hai bên triền sông là những xóm làng trù phú, tốt tươi. Nhịp điệu làm việc trên bến cảng càng lúc càng nhộn nhịp. Một dãy sà lan chở đầy than và xi măng được giở lớp bạt phủ ngoài cho hàng trăm người xuống chuyển lên bến. Các bác, các chú làm nghề bốc xếp da nâu bóng, bắp chân bắp tay săn chắc , vác trên vai bao xi măng nửa tạ mà vẫn bước vững chắc như người làm xiếc trên những tấm ván dài nối từ sà lan vào bờ. Bốn năm chiếc cần cẩu cần mẫn xúc từng gầu than đầy ắp đổ vào thùng những chiếc xe tải đang chờ sẵn. Không khí làm việc náo nhiệt, rộn ràng, tiếng động cơ hòa lẫn tiếng nói cười rộn rã. Trên sông, tàu thủy, ca nô, thuyền bè… xuôi ngược làm cho khung cảnh càng thêm sinh động.
Lúc chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ sẫm phía trời Tây, in dáng núi Ba Vì sừng sững. Từ trong phố, từng tốp người lớn, trẻ con đổ ra bến để được thỏa thích bơi lội, ngụp lặn giữa dòng nước mát lạnh của sông Hồng. Đã bao đời nay, dòng sông bao dung mở rộng vòng tay vỗ về, ôm ấp, đem lại niềm sảng khoái cho con người sau một ngày lao động vất vả. Riêng đối với tuổi thơ chúng em, còn gì sung sướng hơn được túm năm túm bảy vui đùa trong sóng nước hay rủ nhu thuê một chuyến đò ngang sang bên kia sông bắt dế, bắt bướm hay mua ngô non về đốt lửa nướng ngay dưới chân đê, chia nhau vừa ăn vừa nô giỡn. Mùi ngô nướng thơm ngọt lan xa trong cơn gió lồng lộng thổi dọc triền sông, vấn vít trong những mái tóc trẻ thơ hoe vàng vì dãi nắng. Trời tối dần,mặt sông như rộng thêm ra, cảnh vật nhòa dần. Trên đầu, vòm trời bát ngát điểm muôn vạn ngôi sao li ti, nhấp nháy. Sông Hồng vẫn thức, vẫn mải miết trôi xuôi để hòa vào biển lớn.
Từ trên chiếc loa phóng thanh gắn ở cột điện ven đường, bài hát Trở về dòng sông tuổi thơ của nhạc sĩ Hoàng Hiệp đang vang lên: Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi… Con sông tôi tắm mát. Con sông tôi đã hát. Con sông cho tôi đậm một tình yêu nước non quê nhà… Ôi những con thuyền giấy, những năm tháng tuổi thơ đã đi về đâu? Để mình tôi nhớ nhung bây giờ… Tiếng hát đằm thắm, tha thiết của ca sĩ Mỹ Trang như đang bày tỏ giùm em tình yêu sông Hồng, dòng sông làm nên vẻ đẹp khó quên của mảnh đất này.
Tờ mờ sáng, khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, em đã ra đến bờ cánh đồng lúa gần nhà. Bởi em muốn được ngắm cảnh bình minh trên cánh đồng này.
Lúc này, cả cánh đồng còn đang ngủ say, đến một tiếng chim hót cũng không có. Thiên nhiên đắp cho cánh đồng một tấm chăn sương mù dày và nặng, để không bông lúa nào lén thức để chơi suốt cả đêm. Và rồi, ông mặt trời thức dậy, gửi những tia nắng nghịch ngợm xuống mặt đất. Chúng cuộn lại tấm chăn sương, đánh thức cánh đồng. Những chị gió từ xa chạy tới, lùa qua từng mảnh ruộng, gọi các bông lúa thức dậy. Các bông lúa đung đưa, va vào nhau nghe xì xào. Chúng rũ những giọt sương nhỏ còn đọng lại trên lá. Rồi vặn mình tắm nắng, sưởi ấm từng hạt ngọc nhỏ. Cả biển lúa xanh mát rì rào theo cơn gió, loáng lên từng vệt sáng của ánh nắng chiếu vào. Làm cho biển lúa như đang được dát vàng, lóng lánh lên màu quý giá. Những vạt cỏ dọc lối đi giữa các mảnh ruộng cũng ướt đẫm hơi sương, nhưng có lẽ do quá buồn ngủ, nên chúng cứ mặc kệ tất cả, tiếp tục nằm im lìm, nấp dưới bóng lúa. Trên những tán cây bàng cạnh ruộng lúa, bầy chim non đã thức giấc, chiêm chiếp không ngừng đòi ăn sáng. Chim bố chim mẹ vội vàng bay ra ruộng, bắt những chú sâu dám phá hại mùa màng để đem về cho con. Chờ thêm một chút nữa, con đường đi qua ruộng liền trở nên nhộn nhịp bởi người đi chợ, người đến trường. Có cả các cô chú nông dân chăm chỉ ra ruộng thăm lúa sớm. Ai cũng vui vẻ và phấn khởi, cười nói râm ran, đem đến nguồn năng lượng tươi mới cho cả cánh đồng
Mỗi buổi sáng, cánh đồng luôn thức dậy trong niềm yêu thương và mong chờ của những người nông dân. Còn em, thì yêu mến vô cùng vẻ đẹp mộc mạc và bình dị của nơi này. Nên sáng sáng lại dậy sớm để được ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của cánh đồng vào buổi sáng sớm
bạn tham khảo nhé!!!
chúc hc tốt :)
Bạn có biết điều tuyệt vời nhất với tôi là điều gì không? Đó là được ngắm cánh đồng quê hương vào buổi sáng, thật đẹp làm sao!
tham khảo nha em
Ở mỗi vùng quê, cánh đồng lúa là cảnh vật vô cùng thân thuộc, gắn bó với tuổi thơ của bao bạn nhỏ. Quê em cũng vậy, cũng có cánh đồng rộng, yêu dấu và thật đẹp được ngắm đồng lúa chín vàng lúc chiều về
"Quê hương tôi, xanh xanh lũy tre, quê hương tuổi thơ không bao giờ quên...", mỗi lần câu hát đó vang lên, em lại nghĩ về quê hương của mình, màu xanh của lũy tre làng, những con ngõ nhỏ quanh co, và không thể nhắc đến cánh đồng bao la bát ngát trải khắp chân trời. Có lẽ, em ấn tượng nhất là cánh đồng lúa chín vào những buổi sớm mai ở trên mảnh đất quê hương thân yêu của mình.
Mùa hè đến cũng là lúc báo hiệu cho dân làng sắp bước vào vụ mùa bội thu. Sáng sớm vào ngày hè, cảnh vật quê hương thật thanh bình và tươi mát. Tuy là mùa hè, nhưng vào buổi sáng sớm, không khí vẫn có đôi chút se se lạnh, những cơn gió từ cánh đồng lúa chín thổi nhè nhẹ kèm theo hương thơm mát lành lẫn hơi ẩm khiến tâm hồn em cảm thấy xao động trước vẻ đẹp của thiên nhiên quê mình. Sớm mai, bầu trời rộng lớn, trong xanh và cao; những đám mây hồng phía rạng đông lững lờ trôi. Ông mặt trời bắt đầu chiếu những ánh nắng nhè nhẹ xuống cánh đồng lúa chín. Dưới ánh sáng đó, những giọt sương đêm long lanh còn đọng trên lá làm cho cả cánh đồng trở nên lung linh và huyền ảo hơn. Cánh đồng lúa chín trải dài mênh mông đến tận chân trời, thi thoảng lại bị ngắt quãng bởi những dãy núi dài trùng điệp. Hiện trước mắt em, cánh đồng như một dải lụa vàng đang đuổi nhau tới tấp xô vào bờ. Những bông lúa vàng tươi tưởng chừng vẫn còn chưa ngủ đủ giấc sau một đêm dài, chúng vẫn tựa vào nhau, đung đưa theo tiếng gió thổi rì rào. Mặt trời hửng nắng lên mỗi lúc một rõ hơn, những con đường làng hiện rõ ra như muốn ôm trọn dải lụa vàng vào lòng. Tiếng những con vật bắt đầu hòa vào nhau, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa xa xa, rồi cả những chú chim non bắt đầu ríu rít trên những cành cây... Con người cũng bắt đầu với công việc của mình, đầu làng, một bác nông dân đang dắt trâu xuống cánh đồng vàng bát ngát. Lấp ló giữa màu vàng tươi của lúa chín, là những chiếc nón trắng tinh khôi của bà con nông dân đang thu hoạch lúa cùng với những tiếng cười nói vang rộn chốn thôn quê yên bình.
Quê hương em đẹp lắm, nó gắn liền với những cánh đồng lúa chín trải dài tươi tốt, nặng trĩu hạt với bao mồ hôi công sức của con người đã tạo nên. Hình ảnh cánh đồng lúa chín vào buổi sáng tinh mơ sẽ mãi mãi nằm trong tâm trí em, dù sau này có đi đâu xa, nó sẽ mãi là một nguồn động lực tiếp sức trên con đường trưởng thành của em.
buổi sáng, tôi thức dậy từ rất sớm để chào đón 1 ngày mới. Bầu trời trong xanh, huyền ảo cùng những đám mây đan xen lẫn nhau . CƠN GIÓ nhẹ hàng lướt qua làm cho không gian trở nên yên tỉnh , dễ chịu hơn. Đặc biệt nhất vẫn là từ sau trận mưa hôm qua . Chắc hẳn ai cx thấy những giọt sương long lanh như thủy tinh.Chúng đang nô đùa trên những tán lá , cành cây . CHỈ nhìn khẽ vào thôi , lung linh 1 khoẳng khắc thơ mộng phản chiếu trên những giọt sương ấy.CÓ những giọt sương trườn rất nhanh, còn có những giọt sương đang chìm trong giấc mơ tuyệt vời .TRÔNG THẬT ĐÁNG YÊU ! Tuy tôi chỉ nhìn 1 lúc thôi mà tôi cx đã cảm thấy tâm trạng mình thoải mái, tràn đầy sức sống luôn rồi . NHững giọt sương ấy như 1 món quà tặng của thiên nhiên dành cho chúng ta. Nó là biểu tượng cho 1 vẻ đẹp thuần khiết và thơ mộng...
bài này mink tự lm nha, mong bn tick ạ
Quê hương là tất cả những gì gần gũi thân thương nhất mà ai đi xa cũng phải nhơ phải thương phải lưu luyến mãi. Yêu quê hương ta yêu tất cả những gì thuộc về nó. Những người dân chân lấm tay bùn luôn thức dậy đi làm khi binh minh còn chưa đến trên quê hương. Và có lẽ đối với tôi quê hương vào buổi sáng sớm được thể hiện rõ nét nhất.
Đó là một buổi sáng ngày hè, như thường lệ tôi đi học với lũ bạn cùng lớp. Vì nhà khá gần trường nên chúng tôi đi bộ đến trường. Buổi sáng những giọt sương vẫn còn đang đọng lại trên những bông hoa bên đường nhìn như những bông hoa tuyết thật đẹp. Chốc chốc lại thấy những bạn học sinh cùng trang lứa đi nhanh từng đám cùng nhau tới trường. Tiếng nói râm ran trên con đường khiến cho làng quê bé nhỏ tràn đầy sức sống. Trên những tán cây cao đôi con chim đang ca tiếng hát líu lo bắt đầu một ngày mới sau một giấc ngủ dài. Trê từng con xóm nhỏ là các bác các thím chở rất nhiều rau củ quả và thức ăn đem ra chợ bán. Các thím gọi nhau ý ới vang khắp từng ngõ xóm để ra đến chợ. Hi vọng ngày hôm nay các thím sẽ mua may bán đắt.
Thỉnh thoảng có những chiếc xe máy đi qua đó là các anh chị đi làm công nhân trên tỉnh, nhìn các anh chị đi cùng nhau vui vẻ thật là thích. Phía xa xa kia là các bác nông dân ra đồng, các bác cầm trên tay nào cuốc nào liềm để đi ra đồng làm ruộng. Mấy bác đi cạnh nhau hỏi nhau rôm ran nào là lần này nhà anh thu hoạch rau thế nào nào là anh đã bón phân chưa. Chốc chốc lại thấy mấy bà mấy mẹ xách nàn đi chợ. Tất cả những ân thanh đó khiến cho vùng đất nghèo bỗng sôi động náo nhiệt hẳn lên.
Quê hương tôi có nghề truyền thống là dệt vải thế nên khi đi trên đường làng hẳn bạn sẽ nghe thấy tiếng kẽo kẹt của máy dệt vải. Đó là một âm thanh quen thuộc mà nhiều người đi xa vẫn thấy nhớ nhớ cái âm thanh nghe lạ tai ấy. Những đứa bé được sinh ra ở đây cũng thật lạ chúng chỉ cần nghe được tiếng dệt vải là có thể ngủ ngay được mà không cần mẹ nó phải ru ngủ. Đôi khi trong buổi sáng sớm bạn còn bắt gặp được cảnh những bác nông dân đang thả trâu ra đồng, những con nghé lẽo đẽo đi theo mẹ trông thật dễ thương. Đi qua hàng cây là đến cánh đồng lúa. Bây giờ cánh đồng đang vào độ trổ bông. Mùi hương thơm của lúa được những cơn gió phảng phất khẽ lan tỏa khắp cánh đồng. Nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu ta cảm giác như được lạc vào một thế giới hoàn toàn khác đó là thế giới của hương đọng thơm của cánh đồng. Ta như đang được đắm mình cùng thiên nhiên, thời gian lúc này như đang đọng lại là những phút giây tuyệt vời mà có lẽ khi đi xa ta cũng không thể nào quên được cảm giác đó. Đứng trước cánh đồng lúa tôi có cảm giác như tâm hồn mình thư thái hơn thanh thản hơn chẳng còn lo lắng muộn phiền diều chi.
Quê hương tôi là thế đó đơn giản như thế thôi nhưng đối với tôi nó thật gần giũ thân thương biết nhường nào. Cảnh vật quê hương tôi đẹp nhất nhộn nhịp nhất là vào những buổi sáng sớm như thế, đó là những người nông dân chân thật chăm chỉ quanh năm cày sâu cuốc bẫm.
xác định thành phần trong câu
lá non im lặng, nó thầm mong hóa thành chiếc lá đỏ
THAM KHẢO
Buôn Ma Thuột còn có một cái tên khác đó là Ban Mê Thuật, một cái tên mang trong mình dòng máu của người dân tộc Ê-Đê và gắn liền với một câu chuyện thú vị không kém.
Hồi xưa lơ xưa lắc, lúc tôi chưa sinh ra và dĩ nhiên là thế rồi; có một vị tù trưởng giàu có và quyền uy nhất vùng, người đã xây dựng nên các bản làng tại nơi đây. Chính vì tôn kính Ngài nên người ta gọi vùng đất này là “Buôn của A ma Thuật”. Từ “A ma” ở trên có nghĩa là Cha, “Thuật” là tên con; đây là một phong tục của người Ê-Đê khi họ có con trai thì họ gọi nhau bằng tên của con mình; vậy “A ma Thuật” theo giải thích có nghĩa là Cha của Thuật cũng chính là vị tù trưởng vĩ đại trên.
Cũng chẳng biết tự bao giờ, cái tên ấy được đọc trại đi là Ban Mê Thuột hay là Buôn Ma Thuột, nhưng ý nghĩa của nó không bao giờ thay đổi, nó mãi là vùng đất Tây Nguyên gió bụi, mãi in dấu tên của vị tù trưởng vĩ đại, mãi mãi là một huyền thoại về con người dân tộc nơi đây.
Thành phố Ban Mê! Vâng tôi vẫn hay gọi nó thân thương như thế; đó là một thành phố nhỏ mà mọi người vẫn hay đùa nhau là đi lòng vòng bao xa thì cũng chẳng biết “lạc đường” là gì! Và cái gì nho nhỏ thì bao giờ cũng xinh xinh các bạn nhỉ?!
Đúng như cái tên của nó, Buôn Mê Thuột cũng chính là “Buồn Muôn Thuở” đấy các bạn! Đối lập hoàn toàn với cái thành phố mà tôi đang sống; nơi đô thị xa hoa, vồn vã; nơi chen chúc, tất bật; nơi cuộc sống cứ trôi đi như dòng nước chẳng đọng lại gì. Một nơi bụi bặm, nóng bức… khiến cho những con người hừng hực sức trẻ như tôi và các bạn cũng cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Tôi nghĩ một điều: “Thành phố này chỉ để dạo chơi”. Và… tôi càng yêu Ban Mê của tôi!
recommended by
Ban Mê lặng lẽ. Đó là cụm từ tôi thích nhất để miêu tả vùng đất này. Cũng chính vì nó quá yên ả nên mặc nhiên nó khoác lên mình một nỗi buồn u uất nào đó. Cuộc sống nơi đây bình dị đến lạ kì, nó trôi một cách chậm chạp và mang một sự bình yên quá đỗi. Con người dường như trở nên lười biếng hơn, họ ít ra khỏi nhà, ít dạo chơi như người Sài Gòn. Họ nói chuyện từ tốn, giọng nói chân chất vùng Tây Nguyên nghe thật êm ả và ngọt ngào. Tuy không cởi mở cho lắm nhưng con người ở đây rất hiếu khách, và họ hiếu khách theo một cách riêng mang đậm chất vùng cao nguyên đất đỏ. Bạn có tò mò không? Nếu vậy còn ngại gì mà không đến với Ban Mê nhỉ?!
Vẫn là hai từ lặng lẽ. Thành phố chọn cho mình một nét đẹp riêng, từ dãy phố, con đường, hàng cây, những ngôi nhà… Bước trên những con đường thành phố, tôi cảm nhận rõ rệt được sự bình an trong tâm hồn, mùi hoa sữa len lỏi vào trong từng hơi thở, không khí mát mẻ và bóng mát của những tán cây làm cho lòng tôi dịu lại, và hẳn là có ai chọc tôi giận thì tôi cũng sẽ cười xòa và tha thứ thôi!
Ai nói khí hậu Tây Nguyên khắc nghiệt?! Tôi lại thấy nó tuyệt và mang một chút lãng mạn đấy chứ. Một ngày ở Ban Mê là một trải nghiệm thú vị. Buổi sáng, bạn thức giấc, điều đầu tiên bạn cảm nhận được chính là sự ấm áp, se se lạnh của “mùa xuân”. Thức giấc trong cái tâm trạng thoải mái như thế thì còn gì bằng?!. Thế nhưng, cái mùa xuân ấy chẳng cho bạn kịp lưu luyến nó đã xa bạn rồi. Trưa! Cái nóng vồ vập, ran rát vào da bạn, nắng vàng rực rỡ trải dài khắp nơi như thách thức: “đâu cần phải mùa hè!”. Như chưa kịp làm bạn bực mình, chiều ập tới với ánh sáng nhè nhẹ và vài cơn gió “thu” man mát. Tiếng lá cây xào xạc càng làm cho không gian đượm vẻ u buồn. Nhanh lắm, bóng đêm lan tỏa, không khí càng về đêm càng lạnh khiến cho những cặp tình nhân bớt e thẹn mà nép sát vào nhau hơn. Dường như “mùa đông” càng trở nên ấm áp, đưa ta lạc vào những giấc mơ tuyệt đẹp.
Nói đến Ban Mê Thuột chắc hẳn bạn sẽ hình dung trong đầu mình một thức uống đăng đắng nhưng rất thơm bùi và lôi cuốn. Vâng! Cà phê.
Cà phê Ban Mê nổi tiếng lắm, vì vậy dĩ nhiên tôi cũng rất tự hào! Tuy chẳng biết “thưởng thức” chúng nhưng tôi yêu “cà phê”, nhất là mùi cay cay, nồng nồng của trái cà phê mới hái. Tôi yêu rừng cà phê xanh rộng bao la; tôi yêu từng tán lá giòn rụm; từng quả cà phê chín có màu cam cam, đo đỏ giống như trái trứng cá. Công đoạn tạo ra “cà phê” rất cực nhọc và tốn công nuôi trồng, chăm bón. Đến mùa thu hoạch, quả cà phê sau khi hái thì được đem đi phơi nắng cho đến khi có màu đen tuyền, có lẽ chỉ có nắng Tây Nguyên mới có thể làm cho hạt cà phê đẹp đến thế. Tiếp đến cà phê khô được đem đi bóc vỏ lấy nhân, nhân cà phê là những hạt nho nhỏ giống hạt đậu và có màu trắng xanh, chúng vẫn phải trải qua vài đợt nắng nữa mới được cho vào bao, đem cất hoặc đưa đi bán để sản xuất ra “cà phê bột” nổi tiếng của riêng xứ Tây Nguyên như các bạn đã biết.
Tôi yêu quê tôi chỉ đơn giản ở đây tôi tìm được sự yên bình và tĩnh tại. Nơi đây có biết bao kỉ niệm, biết bao yêu thương của tôi chôn dấu, nơi cho tôi hơi thở nồng nàn, cho tôi cảm nhận tình yêu cao cả… và quan trọng nhất nơi đây có “gia đình nhỏ bé” của tôi! Khi đã trưởng thành, tôi mới nhận ra quê hương và gia đình mãi mãi là chốn hạnh phúc nhất. Tôi sẽ gắn bó với nó suốt cuộc đời vì tôi biết tôi chỉ sống thực sự khi hít thở không khí trong vắt của Tây Nguyên, khi bước đi trên những con đường đầy hoa sữa, khi cảm nhận được cái hùng vĩ của đồi núi và rừng cà phê trải dài, và khi tôi biết nơi đây chứa chan tình yêu thương của con người với con người.
Ngước lên bầu trời, tôi tự hỏi có khác gì với bầu trời Ban Mê của tôi? Ôi, khác hoàn toàn, bầu trời này chật chội quá, chẳng thấy đâu là “mặt trời” chói chang nhiệt huyết, chẳng tìm đâu ra “mặt trăng” hiền dịu yên bình!
Chỉ Ban Mê, chỉ Ban Mê của tôi! Mới cho tôi niềm tin, khát khao mạnh mẽ để sống; mới cho tôi một chốn tĩnh tại, yên bình để tôi tận hưởng.
Và chỉ đơn giản… tôi là con của Ban Mê, của nắng gió, của những gì bình dị nhất!