K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Từ xa xưa thuở nào Trong rừng xanh sâu thẳm Đôi bạn sống bên nhau Bê vàng và Dê trắng Một năm trời hạn hán Suối cạn cỏ héo khô Lấy gì nuôi đôi bạn Chờ mưa đến bao giờ Bê vàng đi tìm cỏ Lang thang quên đường về Dê trắng thương bạn quá Chạy khắp nẻo tìm Bê Đến bây giờ Dê trắng Vẩn gọi hoài Bê! Bê!

Bài tham khảo

Từ lâu lắm rồi, trong khu rừng nọ có đôi bạn Bê váng và Dê trắng sống bên nhau. Đôi bạn thân thiết tưởng như không thể nào xa cách.

Thế nhưng, năm ấy trời hạn hán, ruộng đồng nứt nẻ, cánh rừng trơ trọi. Mọi người khốn khổ vô cùng, cả Bê vàng và Dê trắng cũng không thoát khỏi. Ngày tháng đối đầu với khô hạn cứ nối tiếp nhau. Hai bạn trông chờ mưa nhưng chẳng thấy mưa đâu, họ thất vọng vô cùng. Cánh rừng bây giờ chỉ còn trơ lại những cây khô trụi lá. Dòng nước trong dưới suối cũng không còn nữa. Đôi bạn thấy thương nhau quá!

Rồi buổi mai hôm ấy, một buổi mai với khí trời oi ả, nóng nực. Bê vàng thức dậy, quyết định đi xa để tìm cỏ. Bê vàng ra đi, vừa đi vừa thầm mong tìm được cỏ để nuôi mình và nuôi bạn nhưng nào có thấy cỏ đâu. Bê vàng đi mãi, đi mãi trong rừng sâu hoang vắng, lang thang vào chốn rừng già. Thế rồi Bê vàng đã quên con đường về, Bê lên tiếng cầu cứu mình thoát khỏi nơi hoang dã ấy. Tiếng kêu vang vọng nhưng đâu có ai đáp lại. Hoảng sợ trước cảnh rừng hoang xa lạ, sợ không gặp được bạn Dê trắng, những giọt nước mắt lăn dài trên má Bê vàng. Bê cứ khóc, tiếng khóc nức nở như làm vơi đi nỗi buồn từ sâu thẳm lòng mình. Bê vẫn không sao tìm được đường về.

Ngày lại, ngày qua... Dê trắng không thấy bạn trở về nên bôn ba đi tìm bạn. Tìm kiếm khắp rừng, mặc cho đói khát, mặc cho đôi chân rã rời, mặc cho thú dữ đe dọa... Dê trắng vẫn đi tìm bạn, mãi gọi Bê! Bê! Tiếng gọi của Dê trắng vọng vào vách núi, vang lánhlót trong khắp khu rừng ấy nhưng Bê vàng nào nghe thấy.

Tình cảm của Bê vàng và Dê trắng thật cảm động. Tiếng kêu của Dê trắng nghe buồn thảm, đáng thương. Tiếng gọi ấy tuy Bê vàng không nghe được để trở về nhưng ẩn chứa một tình bạn sâu sắc, thủy chung. Nó là lời nhắn gởi chúng ta hãy mở rộng vòng taynhân ái, san sẻ cùng mọi người, hãy có tình bạn cao đẹp...

12 tháng 3 2018

Từ lâu lắm rồi, trong khu rừng nọ có đôi bạn Bê váng và Dê trắng sống bên nhau. Đôi bạn thân thiết tưởng như không thể nào xa cách.

Thế nhưng, năm ấy trời hạn hán, ruộng đồng nứt nẻ, cánh rừng trơ trọi. Mọi người khốn khổ vô cùng, cả Bê vàng và Dê trắng cũng không thoát khỏi. Ngày tháng đối đầu với khô hạn cứ nối tiếp nhau. Hai bạn trông chờ mưa nhưng chẳng thấy mưa đâu, họ thất vọng vô cùng. Cánh rừng bây giờ chỉ còn trơ lại những cây khô trụi lá. Dòng nước trong dưới suối cũng không còn nữa. Đôi bạn thấy thương nhau quá!

Rồi buổi mai hôm ấy, một buổi mai với khí trời oi ả, nóng nực. Bê vàng thức dậy, quyết định đi xa để tìm cỏ. Bê vàng ra đi, vừa đi vừa thầm mong tìm được cỏ để nuôi mình và nuôi bạn nhưng nào có thấy cỏ đâu. Bê vàng đi mãi, đi mãi trong rừng sâu hoang vắng, lang thang vào chốn rừng già. Thế rồi Bê vàng đã quên con đường về, Bê lên tiếng cầu cứu mình thoát khỏi nơi hoang dã ấy. Tiếng kêu vang vọng nhưng đâu có ai đáp lại. Hoảng sợ trước cảnh rừng hoang xa lạ, sợ không gặp được bạn Dê trắng, những giọt nước mắt lăn dài trên má Bê vàng. Bê cứ khóc, tiếng khóc nức nở như làm vơi đi nỗi buồn từ sâu thẳm lòng mình. Bê vẫn không sao tìm được đường về.

Ngày lại, ngày qua... Dê trắng không thấy bạn trở về nên bôn ba đi tìm bạn. Tìm kiếm khắp rừng, mặc cho đói khát, mặc cho đôi chân rã rời, mặc cho thú dữ đe dọa... Dê trắng vẫn đi tìm bạn, mãi gọi Bê! Bê! Tiếng gọi của Dê trắng vọng vào vách núi, vang lánhlót trong khắp khu rừng ấy nhưng Bê vàng nào nghe thấy.

Tình cảm của Bê vàng và Dê trắng thật cảm động. Tiếng kêu của Dê trắng nghe buồn thảm, đáng thương. Tiếng gọi ấy tuy Bê vàng không nghe được để trở về nhưng ẩn chứa một tình bạn sâu sắc, thủy chung. Nó là lời nhắn gởi chúng ta hãy mở rộng vòng taynhân ái, san sẻ cùng mọi người, hãy có tình bạn cao đẹp...

10 tháng 3 2018

Từ xa xưa thuở nào Trong rừng xanh sâu thẳm Đôi bạn sống bên nhau Bê vàng và Dê trắng Một năm trời hạn hán Suối cạn cỏ héo khô Lấy gì nuôi đôi bạn Chờ mưa đến bao giờ Bê vàng đi tìm cỏ Lang thang quên đường về Dê trắng thương bạn quá Chạy khắp nẻo tìm Bê Đến bây giờ Dê trắng Vẩn gọi hoài Bê! Bê!

Bài tham khảo

Từ lâu lắm rồi, trong khu rừng nọ có đôi bạn Bê váng và Dê trắng sống bên nhau. Đôi bạn thân thiết tưởng như không thể nào xa cách.

Thế nhưng, năm ấy trời hạn hán, ruộng đồng nứt nẻ, cánh rừng trơ trọi. Mọi người khốn khổ vô cùng, cả Bê vàng và Dê trắng cũng không thoát khỏi. Ngày tháng đối đầu với khô hạn cứ nối tiếp nhau. Hai bạn trông chờ mưa nhưng chẳng thấy mưa đâu, họ thất vọng vô cùng. Cánh rừng bây giờ chỉ còn trơ lại những cây khô trụi lá. Dòng nước trong dưới suối cũng không còn nữa. Đôi bạn thấy thương nhau quá!

Rồi buổi mai hôm ấy, một buổi mai với khí trời oi ả, nóng nực. Bê vàng thức dậy, quyết định đi xa để tìm cỏ. Bê vàng ra đi, vừa đi vừa thầm mong tìm được cỏ để nuôi mình và nuôi bạn nhưng nào có thấy cỏ đâu. Bê vàng đi mãi, đi mãi trong rừng sâu hoang vắng, lang thang vào chốn rừng già. Thế rồi Bê vàng đã quên con đường về, Bê lên tiếng cầu cứu mình thoát khỏi nơi hoang dã ấy. Tiếng kêu vang vọng nhưng đâu có ai đáp lại. Hoảng sợ trước cảnh rừng hoang xa lạ, sợ không gặp được bạn Dê trắng, những giọt nước mắt lăn dài trên má Bê vàng. Bê cứ khóc, tiếng khóc nức nở như làm vơi đi nỗi buồn từ sâu thẳm lòng mình. Bê vẫn không sao tìm được đường về.

Ngày lại, ngày qua... Dê trắng không thấy bạn trở về nên bôn ba đi tìm bạn. Tìm kiếm khắp rừng, mặc cho đói khát, mặc cho đôi chân rã rời, mặc cho thú dữ đe dọa... Dê trắng vẫn đi tìm bạn, mãi gọi Bê! Bê! Tiếng gọi của Dê trắng vọng vào vách núi, vang lánhlót trong khắp khu rừng ấy nhưng Bê vàng nào nghe thấy.

Tình cảm của Bê vàng và Dê trắng thật cảm động. Tiếng kêu của Dê trắng nghe buồn thảm, đáng thương. Tiếng gọi ấy tuy Bê vàng không nghe được để trở về nhưng ẩn chứa một tình bạn sâu sắc, thủy chung. Nó là lời nhắn gởi chúng ta hãy mở rộng vòng taynhân ái, san sẻ cùng mọi người, hãy có tình bạn cao đẹp...

10 tháng 3 2018

Từ lâu lắm rồi, trong khu rừng nọ có đôi bạn Bê váng và Dê trắng sống bên nhau. Đôi bạn thân thiết tưởng như không thể nào xa cách.

Thế nhưng, năm ấy trời hạn hán, ruộng đồng nứt nẻ, cánh rừng trơ trọi. Mọi người khốn khổ vô cùng, cả Bê vàng và Dê trắng cũng không thoát khỏi. Ngày tháng đối đầu với khô hạn cứ nối tiếp nhau. Hai bạn trông chờ mưa nhưng chẳng thấy mưa đâu, họ thất vọng vô cùng. Cánh rừng bây giờ chỉ còn trơ lại những cây khô trụi lá. Dòng nước trong dưới suối cũng không còn nữa. Đôi bạn thấy thương nhau quá!

Rồi buổi mai hôm ấy, một buổi mai với khí trời oi ả, nóng nực. Bê vàng thức dậy, quyết định đi xa để tìm cỏ. Bê vàng ra đi, vừa đi vừa thầm mong tìm được cỏ để nuôi mình và nuôi bạn nhưng nào có thấy cỏ đâu. Bê vàng đi mãi, đi mãi trong rừng sâu hoang vắng, lang thang vào chốn rừng già. Thế rồi Bê vàng đã quên con đường về, Bê lên tiếng cầu cứu mình thoát khỏi nơi hoang dã ấy. Tiếng kêu vang vọng nhưng đâu có ai đáp lại. Hoảng sợ trước cảnh rừng hoang xa lạ, sợ không gặp được bạn Dê trắng, những giọt nước mắt lăn dài trên má Bê vàng. Bê cứ khóc, tiếng khóc nức nở như làm vơi đi nỗi buồn từ sâu thẳm lòng mình. Bê vẫn không sao tìm được đường về.

Ngày lại, ngày qua... Dê trắng không thấy bạn trở về nên bôn ba đi tìm bạn. Tìm kiếm khắp rừng, mặc cho đói khát, mặc cho đôi chân rã rời, mặc cho thú dữ đe dọa... Dê trắng vẫn đi tìm bạn, mãi gọi Bê! Bê! Tiếng gọi của Dê trắng vọng vào vách núi, vang lánhlót trong khắp khu rừng ấy nhưng Bê vàng nào nghe thấy.

Tình cảm của Bê vàng và Dê trắng thật cảm động. Tiếng kêu của Dê trắng nghe buồn thảm, đáng thương. Tiếng gọi ấy tuy Bê vàng không nghe được để trở về nhưng ẩn chứa một tình bạn sâu sắc, thủy chung. Nó là lời nhắn gởi chúng ta hãy mở rộng vòng tay nhân ái, san sẻ cùng mọi người, hãy có tình bạn cao đẹp...

Cho bài thơ :                                 Gọi bạn              Từ xa xưa thuở nào            Trong rừng xanh sâu thẳm             Đôi bạn sống bên nhau             Bê Vàng và Dê Trắng            Một năm trời hạn hán            Suối cạn cỏ héo khô            Lấy gì nuôi đôi bạn           Chờ mưa tới bao giờ           Bê Vàng đi tìm cỏ          Lang thang quên đường về           Dể Trắng thương bạn quá       ...
Đọc tiếp

Cho bài thơ :

                                 Gọi bạn  

            Từ xa xưa thuở nào

            Trong rừng xanh sâu thẳm 

            Đôi bạn sống bên nhau 

            Bê Vàng và Dê Trắng

            Một năm trời hạn hán 

           Suối cạn cỏ héo khô 

           Lấy gì nuôi đôi bạn 

          Chờ mưa tới bao giờ 

          Bê Vàng đi tìm cỏ

          Lang thang quên đường về 

          Dể Trắng thương bạn quá

         Chạy khắp nẻo tìm Bê

         Đến bây giờ Dê Trắng

         Vẫn gọi hoài Bê ! Bê .  

Dựa vào bài thơ trên , em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện cảm động về tình bạn của Dê Trắng và Bê Vàng 

0
5 tháng 8 2020

Ngày xưa, trong khu rừng nọ, có đôi bạn Bê Vàng và Dê Trắng sống bên nhau. Đôi bạn rất thân thiết tưởng chừng như không bao giờ xa cách.
 
Thế nhưng, năm ấy trời hạn hán, mọi người đều khốn khổ, cả đôi bạn Bê Vàng và Dê Trắng cũng không thoát khỏi.
 
Ngày tháng cứ thế nối tiếp nhau. Hai bạn trông chờ mưa nhưng chẳng thấy mưa đâu. Cánh rừng trơ trọi không tìm ra một ngụm nước trong hay một chiếc lá non.

Bê Vàng và Dê Trắng cùng nhau đi tìm cỏ nhưng rồi cũng đành thất vọng. Những ngọn cỏ úa còn sót lại trong cánh rừng không đủ nuôi đôi bạn. Những ngụm nước còn đọng lại trong hốc đá rồi cũng không còn nữa. Đôi bạn thấy thương nhau quá!

Rồi một buổi sáng mùa hạ, tiết trời oi ả, Bê Vàng thức dậy sớm hơn mọi ngày, chuẩn bị cho chuyến đi xa. Bê Vàng quyết định tạm biệt Dê Trắng để đi tìm cỏ.
 
Vừa đi vừa mong tìm được cỏ để nuôi mình và nuôi bạn. Bê Vàng đi mãi, đi mãi trong khu rừng xa thẳm. Thế rồi Bê Vàng quên đường trở về. Hoảng sợ trước cảnh rừng hoang vắng, sợ không được gặp lại bạn Dê Trắng nữa, những giọt nước mắt đã lăn dai trên má Bê Vàng.
 
Ngày lại, ngày qua... Dê Trắng không thấy bạn trở về nên bôn ba đi tìm bạn. Tìm kiếm khắp rừng, mặc cho đói khát, mặc cho đôi chân đã rã rời, mặc cho thú dữ đe dọa... Dê Trắng vẫn đi tìm bạn, mãi gọi Bê! Bê! Tiếng gọi xưa Dê Trắng vọng vào vách núi, vang lảnh lót trong khu rừng nhưng Bê Vàng nào nghe thấy.
 
Tiếng khóc của Bê Vàng thật là đáng thương. Tiếng kêu của Dê trắng nghe thật cảm động. Tiếng gọi ấy tuy Bê Vàng không nghe được để trở về nhưng ẩn chứa một tình bạn sâu sắc, nó là lời nhắn gội chúng ta: hãy biết yêu thương bè bạn, hãy có tình bạn cao đẹp. 

^^ học tốt

 ĐỌC BÀI THƠ SAU:                ĐÀN BÒ TRÊN ĐỒNG CỎ HOÀNG HÔNĐàn bò vàng trên đồng cỏ xanh xanhGặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lạiMùa rạo rực chỉ đàn bò biết đượcVị cỏ râm ran đầu lưỡi ngọt mềm Đàn bò đi đủng đỉnhMột gam màu vàng óng trước thiên nhiênNhững chiếc bụng tròn căng mang mặt trời xuống núiKìa, vầng trăng như chiếc tù và người chăn bò bỏ quên Đàn bò...
Đọc tiếp

 

ĐỌC BÀI THƠ SAU:

                ĐÀN BÒ TRÊN ĐỒNG CỎ HOÀNG HÔN

Đàn bò vàng trên đồng cỏ xanh xanh

Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại

Mùa rạo rực chỉ đàn bò biết được

Vị cỏ râm ran đầu lưỡi ngọt mềm

 

Đàn bò đi đủng đỉnh

Một gam màu vàng óng trước thiên nhiên

Những chiếc bụng tròn căng mang mặt trời xuống núi

Kìa, vầng trăng như chiếc tù và người chăn bò bỏ quên

 

Đàn bò vàng trên đồng cỏ chiều yên

Tiếng mõ rơi, tiếng mõ rơi đều

Cả đồng cỏ lút vào khoảng tối

Như vẫn còn rung nhịp mõ kêu

 

Có một kẻ đi sau người chăn bò mê mải

Túi áo gói đầy hương cỏ thơm

Trái tim đựng đầy tiếng sáo và tiếng mõ

Đôi mắt đong đầy giàn giụa suối trăng non

Đàn bò vàng trên đồng cỏ hoàng hôn…

 

 

1.BÀI THƠ LÀ MỘT BỨC TRANH PHONG CẢNH Ở THỜI ĐIỂM NÀO TRONG NGÀY

A.BUỔI SÁNG SỚM

B.BUỔI CHIỀU

C.ĐÊM KHUYA

D.BUỔI TRƯA

2 .TÁC GIẢ DÙNG NHỮNG TỪ CHỈ MÀU SẮC NÀO ĐỂ MIÊU TẢ ĐÀN BÒ?

3.VỊ CỎ RÂM RAN LÀ VỊ CỎ THẾ NÀO

4.BÀI THƠ VẼ RA TRƯỚC MẮT NGƯỜI ĐỌC MỘT BỨC TRANH PHONG CẢNH NHƯ THẾ NÀO?QUA ĐÓ,TÁC GIẢ THỂ HIỆN TÌNH CẢM ,CẢM XÚC GÌ?

5.DÒNG NÀO DƯỚI ĐÂY CÓ QUAN HỀ TỪ?

A.CÓ MỘT KẺ ĐI SAU , NGƯỜI CHĂN BÒ MÊ MẢI

B.TÚI ÁO GÓI ĐẦY HƯƠNG CỎ THƠM

C.TRÁI TIM ĐỰNG ĐẦY TIẾNG SÁO VÀ TIẾNG MÕ

D,ĐÔI MẮT ĐONG ĐẦY GIÀN GIỤA SUỐI TRĂNG NON

6.ĐIỀN CẶP QUAN HỆ THÍCH HỢP VÀO CHỖ TRỐNG

a).................mặt trời đã xuống núi..............người chăn bò bắt đầu xua đàn bò về.

b)........bụng đã no căng .......đàn bò vẫn cố nán lại gặm cỏ.

c)............đàn bò ..............cả người chăn bò cũng mê mải với cảnh hoàng hôn

7.GHI LẠI NHỮNG ĐẠI TỪ XƯNG HÔ

 MỘT HÔM,CHA TÔI BẢO:

-HÔM NAY LÀ NGÀY NÔ-EN . TRƯỚC KHI NGỦ,CON HÃY CẦU NGUYỆN XIN ÔNG GIÀ NÔ -EN CHO CON MỘT CON BÚP BÊ.CHA TIN LÀ ĐIỀU ƯỚC CỦA CON SẼ THÀNH SỰ THẬT.

SÁNG HÔM SAU,TÔI HÉT TOÁNG LÊN SUNG SƯỚNG KHI THẤY TRONG CHIẾC Tất tôi treo ở đầu giường có một con búp bê.

8,khung cảnh thiên nhiên trong bài thơ Đàn bò trên đồng cỏ hoàng hôn thật trong lành.Theo bạn,chúng ta cần làm gì để giữ gìn vẻ đẹp ấy?

bạn nào bik thì giúp mình nhé ko bik thì đừng trả lời lung tung

0
9 tháng 2 2020

Viết lộn đây mới đúng -_-

Đọc đoạn thơ :

Trong đầm gì đẹp bằng sen 

Lá xanh bông trắng lại sen nhị vàng

Nhị vàng , bông trắng , lá xanh

Lá xanh bông trắng , gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn

Câu hỏi : Hình ảnh bông sen trong bài ca dao trên gợi cho em nghĩ điều gì sâu sắc

9 tháng 2 2020

Viết sai đoạn thơ rồi phải là :

      Trong đầm gì đẹp bằng sen,

Lá xanh bông lại chen nhị vàng.

      Nhị vàng bông trắng lá xanh,

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

II. Đọc thầm và làm bài tập: (5 điểm) Đọc bài: Quà sinh nhậtKỉ niệm sinh nhật bé Thuỷ, mẹ đưa con gái ra phố mua quà tặng. Mẹ bảo Thủy thích đồ chơi nào thì mẹ mua, nhưng chỉ một thứ thôi.Đến phố bán đồ chơi, bé Thuỷ reo lên thích thú. Bé tung tăng chạy hết cửa hàng này đến cửa hàng kia. Ôi, bao nhiêu là đồ chơi! Đồ chơi bằng gỗ, bằng nhựa, bằng cao su, to nhỏ đủ loại, màu...
Đọc tiếp

II. Đọc thầm và làm bài tập: (5 điểm) Đọc bài: Quà sinh nhật

Kỉ niệm sinh nhật bé Thuỷ, mẹ đưa con gái ra phố mua quà tặng. Mẹ bảo Thủy thích đồ chơi nào thì mẹ mua, nhưng chỉ một thứ thôi.

Đến phố bán đồ chơi, bé Thuỷ reo lên thích thú. Bé tung tăng chạy hết cửa hàng này đến cửa hàng kia. Ôi, bao nhiêu là đồ chơi! Đồ chơi bằng gỗ, bằng nhựa, bằng cao su, to nhỏ đủ loại, màu sắc hoa cả mắt, còn búp bê mới đáng yêu làm sao! Búp bê có mái tóc thật đẹp, bím tóc được tết nơ đỏ, nơ xanh. Cặp má búp bê phúng phính đỏ hồng, đôi mắt mở to, đen láy. Búp bê lại còn biết nhắm mắt khi ngủ nữa chứ. Bé Thuỷ chưa biết chọn mua đồ chơi nào vì thứ nào bé cũng thích.

Đi đến góc phố, thấy một bà cụ tóc bạc ngồi bán những con búp bê bằng vải bày trên mặt thúng, bé Thuỷ kéo tay mẹ dừng lại. Bà cụ nhìn hai mẹ con, cười hiền hậu:

- Cháu mua búp bê cho bà đi.

Nhìn những con búp bê được khâu bằng vải vụn sơ sài, mẹ bé Thuỷ thầm nghĩ: có lẽ trẻ con sẽ không thích loại búp bê này. Chợt bé Thuỷ chỉ búp bê có cái váy khâu bằng mụn vải xanh, mặt độn bông, hai mắt chấm mực không đều nhau, nói với mẹ:

- Mẹ mua cho con búp bê này đi!

Mẹ trả tiền, bé Thủy nâng búp bê lên tay, ru: "Bé bé bằng bông..."

Trên đường về, mẹ hỏi Thuỷ:

- Bao nhiêu đồ chơi đẹp, sao con lại mua búp bê này?

Bé Thuỷ chúm chím cười:

- Vì con thương bà, bà già bằng bà nội, mẹ nhỉ? Trời rét mà bà không được ở nhà. Con mua búp bê cho bà vui.

Mẹ ôm Thuỷ vào lòng, nghẹn ngào: "Ôi, con tôi!"

Theo Vũ Nhật Chương

Khoanh vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng.

1. Ngày sinh nhật, mẹ cùng bé Thuỷ ra phố làm gì?

a. Để nhìn ngắm những đồ chơi đẹp.
b. Để mua những mua đồ chơi đẹp.
c. Để mua một đồ chơi mà Thuỷ thích
d. Để mua những đồ chơi mà Thuỷ thích.

2. Đồ chơi ở phố đa dạng như thế nào?

a. Làm bằng nhiều chất liệu như: gỗ, cao su,....
b. Có nhiều kích cỡ khác nhau.
c. Nhiều màu sắc sặc sỡ.
d. Cả 3 ý trên.

3. Búp bê mà bé Thuỷ chọn mua có đặc điểm gì?

a. Có mái tóc thật đẹp, bím tóc được tết nơ đỏ, nơ xanh.
b. Cặp má phúng phính đỏ hồng, đôi mắt mở to, đen láy
c. Có cái váy khâu bằng mụn vải xanh, mặt độn bông.
d. Biết nhắm mắt khi ngủ.

4. Vì sao Thuỷ chọn mua búp bê của bà cụ?

a. Vì bé thấy đó là đồ chơi đẹp nhất ở phố đồ chơi.
b. Vì bé thương bà cụ bán hàng dưới trời lạnh.
c. Vì búp bê của bà cụ có vẻ đẹp khác lạ.
d. Vì bé Thuỷ không biết chọn mua đồ chơi nào khác.

5. Theo em, bé Thuỷ trong bài văn trên có đức tính gì đáng quý?

(Viết vào chỗ trống câu trả lời của em)

6. Câu nói của mẹ Thuỷ ở cuối bài (Ôi, con tôi!) thuộc kiểu câu nào?

a. Câu kể.     b. Câu hỏi     c. Câu khiến     d. Câu cảm

7. Từ nào dưới đây đồng nghĩa với từ giá lạnh?

a. lạnh lùng     b. lạnh giá    c. lạnh nhạt     d. lạnh tanh

8. Trong câu: "Kỉ niệm sinh nhật bé Thuỷ, mẹ đưa con gái ra phố mua quà tặng" có:

a. Hai động từ (Đó là...........................)
b. Ba động từ (Đó là............................)
c. Bốn động từ (Đó là..........................)
d. Năm động từ (Đó là.........................)

9. Trong câu nào dưới đây, từ chạy được dùng với nghĩa gốc?

a. Thuỷ thích lắm, chạy tung tăng trên phố.
b. Xe chạy băng băng trên đường.
c. Đồng hồ chạy đúng giờ.
d. Nhà ấy phải chạy ăn từng bữa.

10. Trong câu: "Mẹ bảo Thủy thích đồ chơi nào thì mẹ mua, nhưng chỉ một thứ thôi" có:

a. Một quan hệ từ (Đó là.....................................................).
b. Hai quan hệ từ (Đó là......................................................).
c. Ba quan hệ từ (Đó là.......................................................).
d. Bốn quan hệ từ (Đó là.....................................................).

giupsmk với

5
4 tháng 1 2019

1. Ngày sinh nhật, mẹ cùng bé Thuỷ ra phố làm gì?
c. Để mua một đồ chơi mà Thuỷ thích

2. Đồ chơi ở phố đa dạng như thế nào?
d. Cả 3 ý trên.

3. Búp bê mà bé Thuỷ chọn mua có đặc điểm gì?

c. Có cái váy khâu bằng mụn vải xanh, mặt độn bông.
4. Vì sao Thuỷ chọn mua búp bê của bà cụ?
b. Vì bé thương bà cụ bán hàng dưới trời lạnh.

Thủy là một cô bé có lòng nhân hậu, tốt bụng.

6. Câu nói của mẹ Thuỷ ở cuối bài (Ôi, con tôi!) thuộc kiểu câu nào?

     d. Câu cảm

7. Từ nào dưới đây đồng nghĩa với từ giá lạnh?

   b. lạnh giá   

8. Trong câu: "Kỉ niệm sinh nhật bé Thuỷ, mẹ đưa con gái ra phố mua quà tặng" có:
c. Bốn động từ (Đó là....kỉ niệm, đưa, ra, mua......................)

9. Trong câu nào dưới đây, từ chạy được dùng với nghĩa gốc?

a. Thuỷ thích lắm, chạy tung tăng trên phố.
10. Trong câu: "Mẹ bảo Thủy thích đồ chơi nào thì mẹ mua, nhưng chỉ một thứ thôi" có:

b. Hai quan hệ từ (Đó là.........thì, nhưng...........).

4 tháng 1 2019

1. Ngày sinh nhật, mẹ cùng bé Thuỷ ra phố làm gì?

a. Để nhìn ngắm những đồ chơi đẹp.
b. Để mua những mua đồ chơi đẹp.
c. Để mua một đồ chơi mà Thuỷ thích
d. Để mua những đồ chơi mà Thuỷ thích.

2. Đồ chơi ở phố đa dạng như thế nào?

a. Làm bằng nhiều chất liệu như: gỗ, cao su,....
b. Có nhiều kích cỡ khác nhau.
c. Nhiều màu sắc sặc sỡ.
d. Cả 3 ý trên.

3. Búp bê mà bé Thuỷ chọn mua có đặc điểm gì?

a. Có mái tóc thật đẹp, bím tóc được tết nơ đỏ, nơ xanh.
b. Cặp má phúng phính đỏ hồng, đôi mắt mở to, đen láy
c. Có cái váy khâu bằng mụn vải xanh, mặt độn bông.
d. Biết nhắm mắt khi ngủ.

4. Vì sao Thuỷ chọn mua búp bê của bà cụ?

a. Vì bé thấy đó là đồ chơi đẹp nhất ở phố đồ chơi.
b. Vì bé thương bà cụ bán hàng dưới trời lạnh.
c. Vì búp bê của bà cụ có vẻ đẹp khác lạ.
d. Vì bé Thuỷ không biết chọn mua đồ chơi nào khác.

5. Theo em, bé Thuỷ trong bài văn trên có đức tính gì đáng quý?

Thủy là một cô bé có lòng nhân hậu, tốt bụng.

6. Câu nói của mẹ Thuỷ ở cuối bài (Ôi, con tôi!) thuộc kiểu câu nào?

a. Câu kể.     b. Câu hỏi     c. Câu khiến     d. Câu cảm

7. Từ nào dưới đây đồng nghĩa với từ giá lạnh?

a. lạnh lùng     b. lạnh giá    c. lạnh nhạt     d. lạnh tanh

8. Trong câu: "Kỉ niệm sinh nhật bé Thuỷ, mẹ đưa con gái ra phố mua quà tặng" có:

a. Hai động từ (Đó là...........................)
b. Ba động từ (Đó là............................)
c. Bốn động từ (Đó là....kỉ niệm, đưa, ra, mua......................)
d. Năm động từ (Đó là.........................)

9. Trong câu nào dưới đây, từ chạy được dùng với nghĩa gốc?

a. Thuỷ thích lắm, chạy tung tăng trên phố.
b. Xe chạy băng băng trên đường.
c. Đồng hồ chạy đúng giờ.
d. Nhà ấy phải chạy ăn từng bữa.

10. Trong câu: "Mẹ bảo Thủy thích đồ chơi nào thì mẹ mua, nhưng chỉ một thứ thôi" có:

a. Một quan hệ từ (Đó là.....................................................).
b. Hai quan hệ từ (Đó là.........thì, nhưng...........).
c. Ba quan hệ từ (Đó là.......................................................).
d. Bốn quan hệ từ (Đó là.....................................................).

Chúc em học tốt!!!

14 tháng 5 2019

Đất nước Việt Nam thân yêu có muôn vàn cây lá khác nhau, hoa thơm qủa ngọt bốn mùa. Một màu xanh bát ngát bao trùm sông núi. Cảnh trí thiên nhiên tuyệt cú vời “non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Lòng người hồn hậu, giàu tình yêu thương. Những khúc dân ca, những bài ca dao cùng với sữa mẹ, lời ru của bà vừa thấm sâu vào tâm hồn mỗi chúng ta. Con trâu, con cò, con bống, hoa sen, hoa bưởi, hoa cà… cùng với lời ca tình nghĩa đem đến cho ta men say cuộc đời, làm vơi đi ít nhiều lam lũ, vất vả. Tiếng hát của ai vừa từng làm xúc động, tự hào:

“Chẳng thơm cũng thể hoa nhài - Chẳng thanh lịch cũng con người Thượng kinh”. Tiếng ca của ai vừa từng làm ta bâng khuâng:

“Hoa thơm thơm lạ thơm lùng

Thơm cành, thơm rễ, người trồng cũng thơm”.

Và còn hoa sen trong đầm vừa làm ta say mê từ thuở ấu thơ qua lời ru của mẹ. Năm tháng vừa trôi qua, hồi tưởng lại, ta càng cảm giác lòng mẹ ngạt ngào hương sen:

“Trong đầm gì đẹp bằng sen,

Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng.

Nhị vàng bông trắng lá xanh,

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.

Cảnh đầm sen đẹp quá. Và lòng người cũng đẹp như sen. Sen là loại cây, loại hoa đẹp nhất trong đầm. Hoa súng, hoa lục bình, hoa muống màu tím biếc vừa đẹp, nhưng không thể so sánh với sen. Bằng cách nói so sánh “gì đẹp bằng”, tác giả tự hào khẳng định: “trong đầm gì đẹp bằng sen”. Câu thứ hai giới thiệu cụ thể vẻ đẹp của đầm sen. Nhà thơ dân gian đang cùng chúng ta say mê ngắm đầm sen một ngày hè đẹp”

“Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng”

Trên mặt hồ trong vắt, lá sen xanh xoè ra như những chiếc lọng xinh xinh, những bông sen trắng, sen hồng nở xòe ra, nhị hoa màu vàng tươi, tỏa hương thơm ngào ngạt. Lá, hoa, nhị, xanh, trăng, vàng, bấy nhiêu nét vẽ chấm phá trong một câu câu thơ tám từ mà làm nổi bật vẻ đẹp của sen với màu sắc hài hòa. Sự thần diệu của lời ca là chẳng nói đến hương sen mà người đọc vẫn cảm giác hương sen tỏa ngát, tâm hồn lâng lâng.

Câu thứ ba đổi vần một cách kỳ lạ. hai hình ảnh “lá xanh” và “nhị vàng” được giao hoán cho nhau. Câu thứ ba hầu như khép lại câu thứ hai (giản lược) hai chữ “lại chen”. Nghệ thuật đổi vần ở đây chứng tỏ một bút pháp già dặn, điêu luyện của một nghệ sĩ cao tay, tạo nên một ấn tượng đặc biệt. Ta như cảm giác có một bàn tay thon thả, xinh xinh của thiếu nữ đang lật đi lật lại từng lá sen xanh, nâng niu từng bông sen trắng, ngắm nghía trầm trồ nhị vàng của búp sen.

“Nhị vàng, bông trắng, lá xanh”

Vẻ đẹp của đầm sen, của hoa sen cũng là vẻ đẹp của làng quê, của thiên nhiên đất nước. Tác giả miêu tả vẻ đẹp rực rỡ cảu đầm sen với tình yêu cỏ hoa tạo vật, với tất cả niềm tự hào dân tộc, và tự hào về đất mẹ quê cha.

Câu cuối bài ca dao mang một hàm nghĩa, một ẩn ý sâu sắc, đẹp đẽ. Lời thơ được cấu trúc bằng biện pháp tương phản “gần bùn”, “mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Bùn hôi tanh. Sen mọc từ sự hôi tanh của bùn nhưng sen rực rỡ, thơm ngát thế! Câu ca dao vừa đưa ta đến một liên tưởng thú vị. Cuộc đời của nhân dân ta ngày xưa, dưới ách thống trị của vua quan, địa chủ, cường hào, sưu thuế nặng nề, trải qua nhiều khó nhọc, thiếu thốn. Cuộc đời vật lộn giữa bùn đen hôi tanh, nhưng tâm thế của nhân dân ta rất vững vàng “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Có thể tác giả bài ca dao này là một nhà thơ nghèo, từ chiêm nghiệm cuộc đời mà nêu lên một triết lỹ nhân sinh cao đẹp của nhân dân ta, ca ngợi bản lĩnh dân tộc: Sống thanh cao, sống trong sạch.

Ca dao dân ca có biết bao bài đặc sắc nói về hoa lá. Có bài nói về dáng trúc mang tiết tháo người hiền “trúc dẫu cháy, đốt ngay vẫn thẳng”. Có bài nói về hoa nhài tinh khiết, trong trắng. Dân ca Quan họ có bài nói về trăm loài chim, trăm loài hoa… Qua đó ta thấy tâm hồn nhân dân ta rất đẹp, biết yêu mến quý trọng hoa thơm cỏ lạ mà thiên nhiên ban tặng cho con người.

Với lòng yêu hoa lá, chúng ta cảm giác thú vị được thưởng thức cái hay, cái đẹp của bài ca dao “Trong đầm gì đẹp bằng sen…” này. Ta yêu thêm vẻ đẹp đồng quê, yêu thêm tâm hồn và tâm thế cao quý của con người Việt Nam:

“Rủ nhau ra tắm hồ sen,

Nước trong bóng mát, hương chen cạnh mình.

Cứ chi vườn ngọc, ao quỳnh

Thôn quê vẫn thú hữu tình xưa nay”…

Trong chúng ta, ai vừa có lần được ngắm sen Hồ Tây, sen hồ Tĩnh Tâm (Huế), sen Đồng Tháp Mười…? Nghĩ về đầm sen, hương sen, chúng ta tự hào biết bao về người con vĩ đại của làng Sen thân thuộc như nhà thơ Bảo Định Giang vừa ngợi ca:

“Tháp Mười đẹp nhất bông sen,

Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”.

14 tháng 5 2019

Quê hương em biết bao tươi đẹp với thiên nhiên và cảnh vật trù phú. Những cánh đồng bát ngát, những hàng tre xanh tươi và không quên những đầm sen rực rỡ với mùa sen nở thơm ngát lưu luyến lòng người.

Em yêu hoa sen loài hoa có vẻ đẹp giản dị, thuần khiết, càng ngắm càng thấy thích. Nhìn từ xa đầm sen hệt như tòa lâu đài, hương sen thơm nhẹ và lan tỏa trong gió, giọt sương sớm mai còn đọng lại trên cánh sen khiến cho cả đầm sen trở nên lung linh, huyền ảo. Từng cơn gió khẽ thổi qua rì rào, đầm sen chợt bừng tỉnh.

Để cảm nhận vẻ đẹp của hoa sen hãy ghé thăm vào mùa sen nở, mặt đầm lúc này được bao phủ bởi màu xanh của lá sen, những đóa sen hồng, trắng chen chúc nhau phủ kín cả đầm, chúng thi nhau vươn lên khoe sắc dưới nắng mai. Sen hồng tựa như thiếu nữ đôi mươi e thẹn, ửng hồng đôi má. Sen trắng lại có vẻ đẹp giản dị, thanh khiết. Những nụ sen tròn, xinh xắn, chắc chắn bên cạnh là những đóa sen đã nở bung như cố khoe nhị vàng bên trong.

Kế bên bông sen là những chiếc lá khỏe khoắn như cận vệ bảo vệ cho những nàng công chúa, hương thơm của hoa sen nhẹ nhàng thoang thoảng trong làn gió mát. Trên bờ một số bạn trẻ đùa giỡn, thi nhau chụp ảnh lưu giữ những kỉ niệm cùng với hoa sen.

Hoa sen rất có ích với con người, hoa dùng để trang trí, hạt sen dùng nấu chè, ngó sen dùng trong ẩm thực rất tốt cho sức khỏe…hoa sen còn tượng trưng cho vẻ đẹp của con người Việt giản dị, thanh cao.

Vẻ đẹp của hoa sen luôn ghi dấu sâu đậm trong lòng em, dù đi đâu chăng nữa mỗi lần nhìn thấy hoa sen nở lòng bỗng cảm thấy bồi hồi, xao xuyến.

Các bạn cho nhận xét về bài văn này giúp mk nhe!!Càng sống gần gũi, gắn bó với quê hương, em càng thấu hiểu và cảm nhận được vẻ đẹp của làng mk hóa thân sau những bông hoa, nhành cỏ. Buổi sáng trên quê hương là cảnh đẹp tiêu biểu mang nét mộc mạc, dân dã ấy.Con đường làng như 1 dải lụa mềm uốn quanh những hàng cây xanh tốt, suốt đêm vắng lặng giờ đây lại nhộn nhịp tiếng chân...
Đọc tiếp

Các bạn cho nhận xét về bài văn này giúp mk nhe!!

Càng sống gần gũi, gắn bó với quê hương, em càng thấu hiểu và cảm nhận được vẻ đẹp của làng mk hóa thân sau những bông hoa, nhành cỏ. Buổi sáng trên quê hương là cảnh đẹp tiêu biểu mang nét mộc mạc, dân dã ấy.

Con đường làng như 1 dải lụa mềm uốn quanh những hàng cây xanh tốt, suốt đêm vắng lặng giờ đây lại nhộn nhịp tiếng chân người. Từng đoàn người kéo nhau ra đồng, tiếng gọi nhau í ới. Các anh thanh niên kéo xe cải tiến, người kéo bò, người đánh xe công nông ra đồng. Lúc này, trời đã sáng tỏ, ánh nắng trải đi khắp nơi. Từ các ngõ xóm, mọi người đều đã tỉnh giấc và bắt tay vào việc của mk. Các bạn học sinh cx đang rảo bược đến trường. Ai nấy đều trò chuyện vui vẻ và rất gọn gàng trong bộ đồng phục trắng. Có nhóm thì tranh luận về bài toán khó mà cô giao hôm qua. Những anh chị cấp ba vội vàng vượt lên trước. Mấy bác công nhân hối hả đạp xe đến nơi làm việc. Thỉnh thoảng lại có vài chiệc xe máy lướt nhanh qua đường.Mọi người, mọi vật và mọi phương tiện đều nối nhau rầm rập trên đường.

Em yêu quê hương mk, yêu những nét đẹp của quê mk. Đối với em, mỗi ngày mới đến hứa hẹn bao nhiêu công việc đang chờ ở phía trước.

Bài này có đủ điểm để vào trường THCS của huyện ko bạn ??

3
22 tháng 4 2018

Cũng hay nhưng sao ngắn vậy

22 tháng 4 2018

bài này có đủ điểm vào trường THCS huyện không chị