Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
..Thanh Hóa......., ngày ...23.. tháng 1... năm .2022.....
Mẹ kính mến !
Con là : …Mie….. , con gái yêu của mẹ đây.
Mẹ dạo này có khỏe không?Ăn uống như thế nào? Có mệt quá không mẹ?. Con biết mẹ ở nơi tuyến đầu chống dịch cùng các cô chú bác sĩ chắc cũng mệt lắm rồi. Con cũng mong mau mau hết dịch để mẹ về với con. Hiện tại trường con do tình hình dịch bệnh căng thẳng nên cũng phải nghỉ học để học trưc tuyến tại nhà để đảm bảo an toàn cho cả học sinh và giáo viên .Về phần con thì con vẫn khỏe. Chỗ nhà mình bây giờ đang có dịch nên bị phong tỏa mà cũng sắp được giải thoát rồi mẹ ạ . Trường con đang học trực tuyến thì con thấy không có hiệu quả bằng học trên lớp nhưng con vẫn cố gắng học thật tốt. Con thi giữa kì năm nay được 10 đấy mẹ ạ. Có những bạn được 8,9 điểm nhưng các bạn vẫn rất vui.Mặc dù là hiện tại không được gặp mẹ, nói cho mẹ tất cả những gì xảy ra trong khi học trực tuyến nhưng con vẫn mong mẹ có thể về đây bên cạnh con thật sớm.Thôi thư con viết đã dài, con xin dừng bút. Mong mẹ sớm phản hồi
Con gái yêu của mẹ
……Mie…………..
Lưu ý : Chỗ in đậm bạn thay đi nhé!
Thời gian như một bản nhạc không lời lặng lẽ. Nó đến rồi đi để lại trong ta những kí ức, những kỉ niệm mãi không nguôi. Nó cũng để lại trong tôi một khoảng trống, một nỗi niềm mà chẳng ai có thể lấp đầy. Tôi vẫn còn nhớ như in kỉ niệm đó - kỉ niệm về một tiết học văn. Tôi như đang trong một giấc mơ trở về năm ấy- về tiết học đáng nhớ ấy. Cô giáo chầm chậm bước vào lớp với khuôn mặt tươi cười như hàng ngày, nhưng trong mắt cô thoáng một nỗi buồn “ Cô sao vậy nhỉ?”. Tôi tự hỏi, trong lòng thoáng chút lo lắng. Nụ cười của cô hôm nay thật khác lạ, vẫn là nụ cười đấy nhưng chất chứa hàng ngàn nỗi niềm khó tả. Cô nhìn quanh lớp rồi cất giọng “ Các em, cô có một chuyện rất muốn nói”. Tất cả lớp đều im lặng nhìn cô: “Đây sẽ là buổi học cuối cùng cô dạy các em. Cô sắp chuyển vào Miền Nam công tác. Cô mong giờ học này các em học thật tốt nhé!” Rất nhanh sau đó cô vào bài giảng. Cả lớp tôi sững sờ, mọi người bất ngờ tới nỗi chẳng nói thành lời.- Tại sao cô lại chuyển đi? Chắc tại lớp tôi hư làm cô buồn? Bao câu hỏi quay cuồng trong tâm trí tôi. Lòng tự nhủ lòng “ Mình phải thật ngoan trong ngày hôm nay, vì biết đâu sẽ chẳng còn ngày nào được nghe lại giọng giảng, nét chữ thân quen này nữa”. Điều đó thật đáng sợ !Trên bảng, từng nét chữ thân quen của cô hiện lên : “ Buổi học cuối cùng” của An- phông xơ Đô- đê. Lớp tôi, ai nấy đều im lặng. Giọng cô trầm trầm cất lên giữa khoảng không lặng thinh, đưa tất cả chúng tôi về với miền An – dát bình yên, tươi đẹp, về cậu bé Phrăng với những chiều đi chơi, thả diều, về người thầy đáng kính Ha – men với buổi học cuối cùng. Chúng tôi cứ thế lắng nghe, tự hỏi câu chuyện đó sao giống câu chuyện của chúng tôi đến vậy. Khi phân tích tâm trạng của cậu bé Phrăng, giọng cô trầm bổng như từng cung bậc cảm xúc của cậu bé vùng An – Dát này khiến tôi và tất cả lớp như muốn trào nước mắt. Rồi khi giảng đến lời nói của thầy Ha- men về tiếng nói dân tộc, giọng cô lại xúc động đến nghẹn ngào khiến chúng tôi càng thêm thấm thía về giá trị của tiếng mẹ đẻ. Những dòng chữ thân thuộc cô viết lên bảng kết hợp với lời giảng, lời bình thật hay và thấm thía. Được cô động viên khích lệ, cả lớp càng thêm hào hứng, hăng hái phát biểu, thảo luận xây dựng bài cứ ngỡ như cô sẽ chẳng bao giờ rời đi, sẽ vẫn ngày ngày được gặp cô và nghe lời cô giảng... Tiếng trống vang lên hết tiết. Cả lớp như bừng tỉnh. Mọi người nhốn nháo và ai nấy bật lên tiếng khóc. Cô gượng cười bảo: “ Cô rất vui khi đã được dạy lớp mình, hãy nhớ về cô với những hồi ức đẹp nhé”. Chỉ nghe đến thế thôi, cả lớp tôi đã oà khóc. Cô cứ thế mà đi sao, hệt như trong văn bản ấy sao?. Chúng tôi nhìn theo dáng cô khuất dần, lòng tự hỏi: Cô ơi! Biết bao giờ chúng em lại được gặp cô, được nghe cô giảng bài. Chúng em biết tuy đi xa cô vẫn luôn nhớ đến chúng em, đến tiết học này - một kỉ nệm giữa thầy và chúng em. Đối với chúng em đó sẽ là một tiết học đáng nhớ suốt cuộc đời.
Thể hiện tình cảm nhớ tuổi học trò. Vai trò bộc lộ :bộc lộ cảm xúc vì tác giả xem hoa học trò gắn bó với tuổi thơ người học trò.biểu cảm trong bài thơ là: gián tiếp.
Refer
Ngoài những ưu điểm tiện ích thì đào tạo qua mạng còn có những nhược điểm như sau:
+ Học viên không có nhiều cơ hội học hỏi trao đổi thông tin với bạn bè.
+ Muốn học viên học tập tốt thì học online phải có đội ngũ giáo viên hướng dẫn rõ ràng.
+ Học trực tuyến online không phù hợp với các thành phần học viên lớn tuổi không thành thạo máy vi tính.
+ Các tổ chức đào tạo lập trình website dạy học không đủ tiêu chuẩn, sức chứa cho số lượng học viên có thể học với tình trạng hình ảnh, âm thanh ổn định.
+ Môi trường học không kích thích được sự chủ động và sáng tạo của học viên.
+ Học trực tuyến qua mạng làm giảm khả năng truyền đạt với lòng say mê nhiệt huyết của giáo sư đến học viên.
+ Một số giảng viên không quen với việc sự dụng mạng internet nên làm tăng khối lượng công việc cũng như áp lực cho giảng viên.
+ Làm nảy sinh ra các vấn đề liên quan đến an ninh mạng cũng như các vấn đề về sở hữu trí tuệ.
Nhược điểm quan trọng của hình thức học online đó chính là sự tương tác của học viên với giảng viên một cách trực tiếp. Tuy một số phần mềm quản lý trung tâm tiếng anh có thể cung cấp tính năng trao đổi trực tiếp giữa giảng viên và học viên thông qua các ứng dụng trò chuyện trực tuyến nhưng cũng không đầy đủ và sinh động bằng việc trao đổi như hình thức đào tạo truyền thống.
Các nhà lãnh đạo cấp cao về đào tạo giáo dục ở Việt Nam khẳng định rằng giáo dục chính là một trong những ngành được hưởng nguồn dầu tư cao nhất và là một ngành có sự ưu tiên lớn nhất trong phát triển đất nước. Chính vì thế, cùng với nhiều nỗ lực và sự kết hợp với công nghệ thông tin, mạng internet nên hình thức học qua mạng đang ngày càng phát triển và phổ biến tại Việt Nam mang đến cho người học nguồn thông tin kiến thức đa dạng của nhiều quốc gia trên thế giới.
hình như cóp trên mạng =)