Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mình ở Thái Bình nhưng ở huyện Kiến Xương
Mình biết báo cáo nổi tiếng
vậy bạn nêu cho mik những gì bạn biết về ông Nguyễn Đức Cảnh đi
Hậu quả của việc phá rừng:
Thời gian qua, trên toàn cả nước đã dồn dập xảy ra một trong những sự kiện lớn của xã hội đó là: Thiên tai
Trên thế giới, thiên tai là nỗi ám ảnh, thống khổ và mất mát....là những điều bất hạnh nhất đã gieo xuống cho con người. Đứng trước ngịch cảnh đó, con người phải làm gì để tự bảo vệ sự sống còn của chính mình và cả cộng đồng xung quanh? Đây là những vấn đề lớn mà chỉ khi nào con người biết sống vì lợi ích chung, biết loại bỏ lòng vị kỉ nhỏ nhen để hòa mình trong đại thể thì không khó khăn nào có thể ngăn được sự sống và bước tiến của con người.
Nhìn lại những năm tháng đã qua, đất nước VIỆT NAM nhỏ bé của chúng ta đã trải qua rất nhiều sự mất mát, đau thương chồng chất qua những cuộc chiến tranh đẫm máu và đầy nước mắt. Hàng năm những cơn bão lụt đã cướp đi những sinh mạng và làm nghèo thêm một đất nước vốn đã quá nghèo! miền Trung là cái rốn của những nỗi bất hạnh đó.
Giờ đây đất nước ta không còn mất mát, khổ đau do chiến tranh để lại nữa, nhưng chúng ta vẫn còn đang hằng ngày đối diện với một cuộc chiến tranh khốc liệt hơn, đau thương hơn và mất mát cũng nhiều hơn! Trong khi những ung nhọt đã và đang xì ra hầu hết các bộ nghành, những nỗi đau mất mát của đất nước chưa nguôi qua những sự kiện PMU (Bộ GTVT), hàng không, viễn thông, điện lực, dầu khí gần đây đề án 112..... thì đồng loạt những khối u khác mà nghiêm trọng nhất là sự tàn phá môi trường sinh thái QUỐC GIA đã và đang xảy ra từ những năm qua.
Chỉ trong vòng một, hai năm trở lại đây, tại QUẢNG NGÃI khoảng 200 ha rừng đã bị tàn phá dữ dội và chết oan uổng do những cán bộ đương chức, cán bộ xã, địa chính, nông, lâm..... xã HÀNH CHÍNH TÂY đã cấu kết cùng nhau ngụy trang che mắt nhân dân để tàn phá rừng phòng hộ của tỉnh QUẢNG NGÃI (Qua số báo 175/2006 Tuổi Trẻ ngày 13/07/06) Gần đây tại các tỉnh CAO NGUYÊN LÂM ĐỒNG các "nô bộc của dân" được mang danh Đảng ủy lại công khai bán đất rừng và đã lần lượt xẻo thịt hết từng mảng xanh của đất nước.
Những kẻ "phá rừng hợp pháp" này đã chia nhau bỏ túi hàng tỉ đồng những nguồn lợi thu được từ rừng.
Phá rừng phòng hộ! đây là một hành vi phạm pháp nghiêm trọng nhất trong các hành vi tội phạm.
Rừng phòng hộ là tài nguyên cấm của Quốc Gia, là hệ thống hữu hiệu để bảo vệ môi trường sống của toàn dân, để ngăn chặn nguy cơ lũ lụt, sạt lở đồi núi đê điều, chống sa mạc hóa và điều hòa khí hậu, chất thải, khí thải, bảo vệ nguồn nước ngầm sinh sống.....rất nhiều và rất nhiều môi trường sống cần thiết cho con người và các động vật hoang dã quí hiếm của QUỐC GIA từ rừng.
Không còn rừng nữa thì hàng năm bão lụt sẽ tàn phá, lần lượt giết cả khối đồng bào vô tội, những cảnh màn trời chiếu đất, tang thương mất mát do thiên tai để lại và không lấy gì để bù đắp được. Thế mà vì lòng ích kỷ cá nhân, lòng tham vô đáy của những kẻ buôn lậu sống ngoài vòng pháp luật mà thời gian qua nổi trội nhất là bọn lâm tặc HAI CHI .... Trong những năm qua, bọn chúng đã tàn phá rừng và giết hại những người đã dũng cảm ngăn cản hành vi phạm pháp của chúng mà chính quyền địa phương vẫn thờ ơ vô cảm trước sự kêu cứu của rừng!
Những hậu quả tất yếu đã xảy ra! Năm nay người dân miền Trung và những vùng duyên hải chạy dài từ Bắc xuống Nam lại đang đối diện với muôn vàn khó khăn. Những tang thương chồng chất lại thêm những nỗi đau mất mát do những cơn lũ lụt kéo dài còn hơn cả cơn lũ của năm 1999. Không còn nỗi khổ nào hơn khi người dân đã hoàn toàn mất trắng!
Những mảnh đời bất hạnh lại kéo chìm họ xuống! Nhưng may thay cuộc đời còn có những tấm lòng ruột thịt nghĩa tình, những tấm lòng rộng mở thương yêu từ khắp cả nước họ cũng đang đau cùng với những nỗi đau mất mát của chính dân tộc họ:
- Có những cụ già,có những em học sinh bé nhỏ, có những người tàn tật, có những chị bán rau, có những đoàn thể ... nhiều và nhiều lắm! Họ đã nhịn bớt phần ăn, họ đã góp nhặt những đồng tiền ít ỏi trong lúc hoàn cảnh cũng đang gặp khó khăn để cố gửi đến tay những đồng bào của mình đang cùng khổ trong cơn đói lạnh ... Thật cảm động thay những tấm lòng vàng đầy nhân hậu! Những tấm lòng cua ho ! Nhưng lại cùng trong thời điểm này, thật đáng buồn hơn khi vẫn còn rất nhiều kẻ đã sống vô cảm trước những nỗi đau của chính đồng bào họ, họ đã lợi dụng chức quyền để tham ô, phá hoại tài sản QUỐC GIA, tệ hại hơn họ đã nhẫn tâm phá hủy luôn cả môi trường sống, trong đó có mầm mống tương lai con cháu của chính họ để hòng đút vào túi tham hàng tỷ, tỷ đồng. Thật đáng buồn !
nghĩa là khi mình làm đúng thì không ai khen ngợi nhưng chỉ cần một lỗi sai nhỏ của chungst a thì mọi người lại chú ý
Dế Mèn tả mình là một chàng thanh niên cường tráng ,ăn điều độ và có thể sắp cầm đầu thiên hạ
là một chàng dế cường tráng với một đôi càng “mẫm bóng” cùng “những cái móng vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt”. Người của Dế Mèn “rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn”. Không chỉ vậy, đầu của Dế Mèn còn “to ra và nổi từng tảng, rất bướng”. Và hai cái răng thì đen nhánh và “lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc” cùng với sợi râu “dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng”. Tiếp đến, Dế Mèn còn được miêu tả qua hành động. Với những cái móng vuốt nhọn hoắt của mình.
Văn bản đó là nói về chúng ta ko nên bắt nạt. Bắt nạt là hành vi sai trái . Đưa ra lời khuyên nên làm và ko nên làm
ko
bn o dau vay