Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo
1.Con đường rợp bóng cây xanh
Tiếng chim thánh thót trên cành cây cao
2.Tre xanh tự những thuở nào
Nhành cây, cành lá hao hao thân gầy
3.Phượng đang thắp lửa sân trường
Bao hoài niệm còn vấn vương mùa cũ
4.Bàn tay mẹ dịu dàng sao
Nuôi con khôn lớn biết bao tháng ngày
HOC TỐT NHÉ
a, ngoài thềm rơi cái lá đa
tiếng rơi rất mỏng như là rơi ngiêng.
Câu so sánh ( in đậm)
Rõ ràng trong câu trên tác già đang so sánh tiếng rơi của lá,Nhưng lại so với rơi nghiêng.Giống như là chỉ nghe tiếng lá rơi thôi mà tác giả đã có thể biết được,là chiếc lá này rơi nghiêng vì tiếng rơi rất mỏng nhẹ.Mà qua hình ảnh so sánh.ta thấy được sự tinh tế trong cách nghe và diễn đạt của tác giả
b,quê hương là chùm khế ngọt
cho con trèo hái mỗi ngày
quê hương là đường đi học
con về rợp bướm vàng bay.
Câu so sánh : in đậm
Qua cách so sánh của tác giả,quê hương được so sánh như những cảnh vật hết sức quen thuộc là chùm khế ngọt,là đường đi học.Đây là những cảnh vật hết sức thân quen,gắn liền với tuổi thơ của mỗi người.Mà qua phép so sánh.ta lại càng cảm nhận sâu sắc hơn tình cảm của mình đối với quê hương.Nơi mà đã đồng hành cùng ta ngay từ những ngày đầu tiên ta oa oa tiếng khóc chào đờ
1 sai về quan hệ ngữ nghĩa(con đường ko tỏa rợp bóng mát @_@)
sữa: con đường nằm giữa hàng cay xanh luôn tỏa rợp bóng mát
2 thiếu vị ngữ
sữa: bạn lan, cô bạn gái xinh đẹp nhất lớp tôi là cây văn nghệ có tiếng của trường
3 thiếu chủ vị
sữa: với tất cả niềm tin yêu vô bờ đã gửi đến cho thầy giáo chủ nhiệm cuốn lưu bút của cả lớp, chúng tôi tạm biệt thầy với những cảm xúc bồi hồi của tuổi học trò
CẢM XÚC MÙA ĐÔNG Sáng nay trời lạnh gió se Cánh chim run rẩy khi nghe đông về Gió,ơi,gió lộng mạnh ghê Tổ chim tan tác, dầm dề sương đêm Tôi ngồi lo gió lạnh thêm Bơ vơ nhiều cảnh bên thềm đông sang
Bạn Hà Quỳnh Trâm ơi,bạn có thể trình bày rõ ràng hơn được không? Mình chưa hiểu cách bạn trình bày đâu ah
Trong khi đang đi trên con đường lồi lõm, gồ ghề, thiếu bóng cây che. Tôi chợt nghe thấy tiếng gọi của con đường này kêu lên.
Tôi chợt nhìn xuống và hỏi:
- Có chuyện gì vậy???
Con đường gồ ghề đó trả lời :
- Tôi khổ lắm bạn ạ, suốt bao năm qua con người đã đi lên thân mình tôi vậy mà khi tôi bị gồ ghề, lồi lõm, không có chút bóng râm nào của cây, người tôi nóng ran lên như bị thiêu đốt, lại bị người ta xa lánh, không chỉ vậy, họ nhìn vậy mà không cải tạo lại cho tôi mà còn xem như tôi không còn tồn tại nữa chứ ! Theo bạn thì bạn sẽ cảm thấy như thế nào khi bị như vậy?
Tôi thấy thế liền bảo:
- Tôi cũng sẽ căm ghét họ như bạn thôi. Con người giờ đây không biết nghĩ cho những sự vật xung quanh mình đã bị đối xử như thế nào mà cứ làm đẹp cho bản thân cứ cho rằng mình luôn đúng và có trách nhiệm như một công dân có ích trong xã hội ! Tôi cũng muốn đặt một dấu chấm hỏi thật to: " Vậy trên trái đất này không thể tồn tại một người lương thiện nữa hay sao??? "
Con đường ấy khóc:
- Huhu... Vậy không có tôi con người làm sao đi lại thuận tiện được? Vậy mà họ còn không có chút tình cảm gì đối với tôi là sao???
Sau cuộc trò chuyện ấy, tôi đã tuyên truyền các chú công nhân để cải tạo lại con đường này nói riêng và những con đường bị trục trặc giống như thế này nói chung. Hãy chung tay làm đất nước thêm tươi đẹp!
Câu văn khi bị bỏ trạng ngữ khiến nội dung trở lên bị thiếu,không rõ ràng thời gian của câu
dắt em
Con đường rợp bóng cây xanh
Đang đi gặp chó phóng nhanh như thần
(tập làm thơ nên có sai ở đâu thì góp ý nha)