Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
“ Mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Mỗi giờ đến lớp là một giờ sang tạo“ – câu khẩu hiệu của trường tôi là thế đấy. Đúng như vậy, trường chính là nơi nuôi dưỡng, giáo dục tâm hồn của mỗi người chúng ta. Là ngôi nhà thứ 2 của chúng ta. Chứa chan biết bao nhiêu thứ tình cảm của ta trong ấy. Và ngôi trường cũng là nơi mà tôi yêu quý nhất.
Trường tôi là một liên trường giữa cấp 2 và 3, vì thế trường rất rộng lớn và khang trang. Trường tôi đối diện với …(tự điền)…, nhìn từ xa thì trường tôi thật là to lớn như một vị thần. Đến gần thì một cổng vào thật to lớn làm sao! Cùng với đó là một bảng màu… xen lẫn với dòng chữ “ Trường THCS Hải Thái” màu …. Bước vào sân trường, sẽ thấy được trường tôi chia làm …(số dãy, dãy này thì là có gì, dãy kia có gì,…lồng sao cho nó hay vào)( vd trường a nhé:Ngôi trường tôi được các dãy ghép lại thành chữ U, ở dãy phía bên trái nhìn từ ngoài vào thì đó là những phong thí nghiệm ,… để các bạn có thể thực hành. Mặc dù tôi chưa được vào nhưng tôi vẫn có thể tưởng tượng nó thật tuyệt vòi làm sao! Còn nhìn thẳng vào thì là các lớp học xen lẫn với khối sáng, chiều. Mỗi lớp đều được trang bị đầy đủ các thiết bị như TV, bàn ghế,…để việc học được cải thiện hơn. Tôi cũng là học sinh trường này nên tôi biết được cảm giác thoải mái trong môi trường giáo dục tốt thế này!Còn bên phải là phòng hội đồng, phòng đội, thư viện,… để các thầy cô làm công tác chuyên môn làm việc, họp với nhau,…). Giữa trường là một cái sân rộng cùng những cây phượng, cây bàng to lớn rợp mát, nơi đây hằng tuần cũng là nơi chúng em vẫn làm lễ chào cờ. Trường tôi là một trường từ những năm tiên tiến đã từ từ vươn lên thành một trường đạt chuẩn quốc gia. Đó chính là nhờ sự siêng năng, chăm chỉ của học sinh. Đồng thời cũng nhờ sự tận tình giảng dạy, chỉ bảo học sinh của những “người lái đò”đầy tấm lòng cao cả. Ngôi trường cũng là nơi để tôi sẽ chia buồn vui, là nơi tôi có thể gặp gỡ nhiều người bạn, và cũng là nơi giáo dục tâm hồn tôi
Ngôi trường sẽ là người bạn, là ngôi nhà thứ hai của tôi. Dù có đi đâu xa chăng nữa, ngôi trường vẫn sẽ khắc mãi trong tim tôi. Ôi! Ngôi trường mến yêu ơi!
Có một loài cây rất đặc biệt, không có cành, chỉ có lá, hoa thì to và nhọn hoắt như một mũi tên lửa, tàu lá to hơn cả người. Đó chính là cây chuối, một loại cây mà em rất thích. Cây chuối là một cây ăn quả, tuy không được quan tâm và để ý nhiều như những loại cây ăn quả khác nhưng lại rất ấn tượng với em. Thân cây chuối to và thẳng như cột nhà, vỏ cây chuối nhẵn bóng, bên trong là từng thớ vỏ chứa rất nhiều nước. Từ thân chuối mọc ra những tàu lá to giống như những chiếc quạt khổng lồ, to hơn cả người em. Bông hoa chuối là bông hoa đặc biệt nhất mà em từng biết, nó có màu đỏ sẫm, vươn lên từ phần ngọn của cây giống như tên lửa chuẩn bị phóng lên trời. Từng bẹ hoa chuối nở ra và rụng xuống để lại những nải chuối màu xanh xinh xắn nhỏ bé đang e ấp. Một bông hoa chuối có thể cho từ 10-20 nải chuối, mà mỗi nải lại có đến mười mấy quả. Ăn chuối rất thơm và ngon lại tốt cho tiêu hoá và sức khoẻ, vì thế em rất thích ăn chuối và cũng thích những cây chuối trong vườn nhà.
Khi nhìn lại quá khứ, có một kỷ niệm đẹp mà tôi không thể quên được. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời mà tôi đã trải qua cùng với bạn thân của mình. Trong kỷ niệm đó, chúng tôi đã trải qua nhiều trải nghiệm thú vị và tạo dựng mối quan hệ đáng trân trọng.
Một trong những yếu tố quan trọng trong kỷ niệm đó là miêu tả. Chúng tôi thường xuyên đi dạo quanh khu phố nơi chúng tôi sống. Tôi nhớ rõ những chiều hè nóng bức, khi chúng tôi cùng nhau đi qua những con đường nhỏ, ngắm nhìn những ngôi nhà cổ xưa và ngắm nhìn những bông hoa đầy màu sắc. Mỗi chi tiết nhỏ trong cảnh vật đều được miêu tả kỹ lưỡng, từ màu sắc của bầu trời đến hương thơm của hoa. Những miêu tả này giúp chúng tôi tạo ra một không gian thực tế và sống động trong kỷ niệm của chúng tôi.
Ngoài ra, miêu tả nội tâm cũng đóng vai trò quan trọng trong kỷ niệm đó. Chúng tôi thường xuyên chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc và ước mơ của mình với nhau. Tôi nhớ rõ những buổi tối dài, khi chúng tôi ngồi bên nhau và trò chuyện về cuộc sống, tương lai và những điều quan trọng trong trái tim chúng tôi. Những miêu tả nội tâm này giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về nhau và tạo dựng một mối quan hệ thân thiết và chân thành.
Kỷ niệm đó không chỉ là những miêu tả và miêu tả nội tâm, mà còn là những trải nghiệm thú vị mà chúng tôi đã trải qua cùng nhau. Chúng tôi đã cùng nhau khám phá những địa điểm mới, thử những món ăn lạ và tham gia vào những hoạt động thể thao. Mỗi trải nghiệm đều là một cảm xúc đáng nhớ và tạo dựng thêm những kỷ niệm đẹp trong tâm trí chúng tôi.
Kỷ niệm đó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về tình bạn và giá trị của một người bạn thân. Nó đã cho tôi những trải nghiệm đáng nhớ và những bài học quý giá về tình yêu thương, sự chia sẻ và sự đồng hành. Tôi biết rằng những kỷ niệm đó sẽ mãi mãi ở trong trái tim tôi và tôi sẽ luôn trân trọng mối quan hệ đặc biệt này.
Trong cuộc sống, chúng ta luôn gặp gỡ và chia tay với nhiều người. Nhưng những kỷ niệm đẹp với bạn thân sẽ mãi mãi ở trong trái tim chúng ta. Hãy trân trọng những kỷ niệm đó và tạo dựng những mối quan hệ thân thiết trong cuộc sống của bạn.
Mái trường luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim mỗi người. Nơi ấy chất chứa bao kỉ niệm với thầy cô, bạn bè, lưu giữ khoảng thời gian đẹp nhất của đời người học sinh. Nhắc đến mái trường, cả bầu trời kí ức dường như lại ùa về trong ta, ta nghe đâu đây thấp thoáng tiếng nói tiếng cười của một thời áo trắng hồn nhiên thuở nào.
Mái trường là nơi cho ta kiến thức, nâng đỡ từng bước chân để ta tiến đến tương lai. Mái trường còn là nghĩa thầy trò, là khúc ca tình bạn, là tất cả những gì ngây thơ, hồn nhiên nhất của một thời trẻ thơ. Nhớ ngày còn bé khi ta lần đầu tiên được mẹ dắt tay đến trường, trường học đối với ta là một thế giới mới lạ, bí ẩn và rộng lớn. Rời tay mẹ bước qua cổng trường mà lòng ta tràn đầy băn khoăn và bỡ ngỡ. Và rồi ta cũng nhanh chóng hòa nhập với môi trường ấy khi có sự dìu dắt của các thầy cô, tình cảm chân thành của những người bạn mới. Trường học mang đến cho ta biết bao điều thú vị và bất ngờ. Những bài học vỡ lòng, những phép toán đầu tiên dường như mới chỉ là ngày hôm qua. Từng bước, từng bước một, ta dần tiến đến gần hơn với chân trời tri thức. Thầy cô dạy cho ta những bài học về cách sống, cách làm người: nhân chi sơ, tính bản thiện, ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão... Đầu óc non nớt của trẻ thơ dần được lấp đầy bởi những bài học sinh động và thú vị: những vùng đất xa xôi cách nửa vòng trái đất hay những trận đánh oai hùng của ông cha ta suốt chiều dài lịch sử. Thầy cô chính là những người lái đó tận tụy luôn kề bên, sát cánh và ủng hộ ta trên con đường chinh phục ước mơ. Họ hi sinh trong thầm lặng, làm tất cả mọi việc vì học sinh thân yêu: những đêm thao thức soạn bài, luôn gần gũi, động viên, an ủi hay đôi khi là trách mắng mỗi khi chúng ta phạm lỗi.
Mái trường còn chất chứa biết bao kỉ niệm tươi đẹp về bạn bè- những người đã gắn bó, đồng hành cùng ta trong suốt thời ấu thơ. Bạn bè cùng ta chia sẻ những sở thích, giúp đỡ ta trong học tập. Khi có chuyện buồn hay buồn, ta kể cho bạn nghe, nỗi buồn vơi đi một nửa, niềm vui lại như nhân đôi. Những giờ ra chơi, ta lại cùng bạn vui đùa dưới gốc phượng già tỏa bóng râm mát, nào là bắn bi, đá bóng, nhảy dây, chơi chuyền... Bạn bè trở thành chỗ dựa vững chắc về tinh thần cho ta, cùng ta đi qua những khó khăn thử thách.
Yêu mái trường, ta dường như yêu luôn cả những vật, những ngóc ngách nhỏ nhất. Tiếng trống trường điểm giờ lên lớp, giờ ra chơi sao mà cũng thân thương đến thế. Bác phượng già ở góc sân trường cũng trở thành một phần không thể thiếu trong những năm tháng cắp sách đến trường. Phượng chứng kiến mọi vui buồn của người học sinh, hoa phượng báo hiệu mùa thi đã đến. Dưới gốc phượng, những người học sinh cuối cấp bịn rịn chia tay nhau trong lưu luyến. Phấn trắng, bảng đen, ghế đá cái nào cũng như mang đầy tâm sự, in dấu những kỉ niệm về một thời học sinh tinh nghịch. Những ngày khai trường, ngày hai mươi tháng mười một vẫn còn đọng mãi trong ta cái không khí tưng bừng, náo nức.
"Tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xoá những kỉ niệm dấu yêu". Thời gian trôi đi mãi mãi không trở lại nhưng có một thứ vẫn sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi, đó là hình bóng về mái trường mến yêu, là khoảng thời gian tươi đẹp được gắn bó bên thầy cô, bạn bè.