Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
GỬI BỐ MẸ
Bố mẹ kính yêu của con !
Bố mẹ biết không ? Bố mẹ đã bao giờ thử hỏi trong lòng hai đứa con của mình luôn sợ điều gì và ước muốn điều gì hay chưa ? Chắc hẳn những thứ đó bố mẹ chưa từng suy nghĩ tới phải không ạ !
Bởi ngày hôm nay , con viết bức thư này , con mong muốn sẽ một lúc nào đó , bố mẹ cùng nhau suy nghĩ lại và dành một chút thời gian nói chuyện với chúng con . Bố mẹ có biết không , ngày từ lúc còn rất nhỏ , những hình ảnh bố và mẹ luôn xảy ra tranh cãi , những bữa ăn cơm chẳng còn ngon nữa ,... Bố lúc nào cũng chỉ hất mâm cơm đi trong những ngày sung đột với mẹ . Còn con , ngước lên nhìn bố mẹ với ánh mặt vô cùng hận đó . Nếu như , lại một ngày nào đó , bố mẹ hỏi con rằng : " con yêu ai nhất và ghét ai nhất " thì có lẽ con sẽ chẳng ngần ngại mà trả lời : Con ghét cả hai người và cũng yêu cả hai người , con ghét cả hai người bởi bố và mẹ đã làm con của mình hằn sâu từng câu chuyện đau buồn mà bố mẹ lập nên trong trí óc của con . Và con cũng yêu hai người bởi vì bố và mẹ là những người đã snh thành ra con , đã nuôi con khôn lớn , nhưng xen vào những niềm yêu quý của con dành cho bố mẹ lại là sự đau buồn và ghét nhiều lắm ,...giờ đây trong tâm trí con đang giao tranh giữa yêu thương và hận thù , con không biết bên nào sẽ chiến thắng nữa đây
Bố mẹ có biết từ hồi còn mẫu giáo cho tới tận bây giờ , con đã là học sinh trung học rồi mà những hình ảnh của bố mẹ mỗi năm lại diễn một lần đã làm con không muốn làm con của bố mẹ nữa . Từ lúc tiếng chuông năm mới vang lên , con đã luôn mong ước cho năm nay thật hạnh phúc ,... Nhưng không , con ước mơ xa vời quá rồi , con đã quá kì vọng vào nó bố mẹ ạ , giờ đây ...con có thể nghĩ rằng đã hết cơ hội rồi
Nếu như có một ông tiên hiện lên và hỏi con muốn điều ước gì thì con sẽ không ước con được ăn ngon , con không ước con luôn có váy đẹp , con không ước con xinh , ... Nhưng con sẽ ước , ước sao cho bố mẹ hiểu tâm trạng của hai chị em chúng con , ước sao chúng con được sống trong mái nhà hạnh phúc , ước sao bố mẹ quan tâm hơn con mình trước khi định làm gì đó , ước sao những hình ảnh đã từng hằn sâu trong tâm trí con sẽ biến mất ,... Chỉ vậy thôi , con đã vui lắm rồi . Con mong em của con sẽ không phải như con , phải chứng kiến cái cảnh ấy suốt những năm dài dằng dặc .
Con đã từng ngồi một mình mà khóc , khóc và ước sao bố mẹ hiểu . Chẳng nhẽ bố mẹ muốn cái cảnh hai chị em con phải xa nhau ư , chẳng nhẽ bố mẹ muốn chúng con nhìn cái cảnh đứa thiếu mẹ , đứa thiếu bố hay sao ? Con không hiểu bố mẹ đang suy nghĩ những gì , nhưng hãy hiểu cho chúng con mọt chút . Bố mẹ cứ ngỡ con vẫy còn bé sao ? Không phải đâu , con đã lớn rồi , đã hiểu hết mọi chuyện rồi , đã biết thế nào là đau rồi . Còn em , nó còn bé lắm , bố mẹ đừng để em con phải giống con ... Con chẳng muốn điều đó một chút nào . Con ước mơ được một mái nhà hạnh phúc như bao đứa bạn khác , mẹ luôn bảo phải biết tôn trọng những gì mình đang có , nhưng điều này thì chắc con không thể tôn trọng được đâu mẹ ạ . Nhìn những nụ cười còn ngây thơ của em , con thấy sao mà thương em quá , thương những cái lần em ngắn bố lại thì luôn bị ăn những cái đánh , thương những lần em đã khóc đến ửng đỏ cả hai mắt . Còn đối với con , con còn gì đâu mà khóc , những lúc như vậy , mặt con lại tái đi , ko thể nói gì thêm như một đứa vô hồn
Nếu bố mẹ không hiểu những gì mà con luôn nói bằng lời , vậy thì con mong với bức thư này , bố mẹ hãy hiểu chúng con thêm một tí . Hãy tự hỏi con mình thế nào ? nó nghĩ gì về mình ? nó có cô đơn hay không ? , .... Con cần những câu hỏi đó từ bố mẹ nhiều lắm , những câu hỏi mà trong trường hợp này , đứa con nào cũng mong muốn được hỏi bố mẹ ạ . Con mong bố mẹ chỉ cần một ngày thôi , hãy suy nghĩ lại tất cả
Con của bố mẹ
Thảo
Vũ Bích Thảo
rất rất .. rất hay ...Bài của bạn làm mình khóc thật rồi oOo nàng công chúa dễ thương oOo . Gia đình mình y như bài bạn viết vậy , ... cảm ơn bạn nhé ! mk sẽ nói cho bố mẹ mình biết những gì mình đang nghĩ . Mình cũng đã từng ghét họ lắm , thôi ko nói nữa kẻo mk lại khóc
Em cảm thấy rất biết ơn thầy cô và hạnh phúc khi gặp được những người bạn mới. Từ tiểu học chuyển giao lên trung học cơ sở với bao điều mới lạ và những lo lắng không tên của một đứa trẻ tiếp cận với môi trường mới. Nhưng chính thầy cô và bạn bè tại ngôi trường cấp 2 này đã cho em cảm giác gần gũi hơn bao giờ hết. Bên cạnh đó bố mẹ cũng tạo cho em một nguồn động lực mạnh mẽ thích nghi với những điều mới. Bao sự nhút nhát và sợ hãi đều tan biến khi được đồng hành cùng mọi người trong thời gian qua...
ok
Bài ko tham khảo của tui :
Chào Superman , tôi là Spiderman . Công việc như thế nào rồi . Sau 2 tuần tôi nhận thấy rằng khi mọi người tham gia giao thông nhất những đứa trẻ không đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông và phụ huynh ko hề quan tâm .
Buổi chiều , tôi đang đi qua trường tiểu học thấy một số học sinh ko đội mũ bảo hiểm và phụ huynh ko nhắc con mình đội mủ bảo hiểm . Thế rồi tôi lại hỏi , có học sinh thì nói : " Đội mũ vô nặng đầu" . Có học sinh nói thì nói :" Đội vô thì xấu " . Có học sinh thì nói :" Không thích đội " .
nên tôi sẽ dùng biện pháp để khuyến thích các em học sinh cần đội mủ bảo hiểm khi tham gia giao thông : "Tạo những chiếc mũ bảo hiểm vừa với học sinh để cho học sinh cảm thấy thoải mải hơn" .
Thư chỉ có nhiêu thế thôi . Thôi bây giờ tôi tranh thủ làm xong nhiệm vụ đó . Khi nào có thời gian tôi sẽ tiếp tục gửi qua.
Nè
Mở bài:
- Giới thiệu tình huống, hoàn cảnh mình trở thành nhân vật siêu nhân.
+ Vd như siêu nhân bảo vệ sự an toàn của trẻ em trên đường phố.
Thân bài:
- Ý nghĩa của công việc mình:
+ Chúa chọn mình để mang đến sự an toàn trên mọi con đường trên thế giới, để trẻ em được an toàn hơn.
- Em có những khả năng như:
+ Thống trị con đường.
+ Lập lá chắn cho những người đi xe không lấn lên vệ đường, những người bán hang không lấn lên.
+ Có khả năng trừng phạt những người không tuân thủ luật giao thông: uống bia nhiều vẫn lái xe, ..
+ Trí thức siêu phạm hiểu mọi chuyện trên đời, đứng ra lập thêm nhiều những quy tắc giúp cho con đường an toàn hơn.
-> Quy tắc như: Thêm việc làm cho người thất nghiệp có nhiệm vụ dắt trẻ con qua đường.
+ ... (tưởng tượng thêm nè)
- Những việc em đã làm để giúp đỡ mọi người:
+ Giúp đỡ người già đang gặp khó khăn khi qua đường. (có thể kể việc đó ra chi tiết)
+ Cứu một cậu bé khỏi nguy hiểm nào đó (có thể kể việc đó ra chi tiết)
+ .....
- Cuối cùng: nêu cảm nhận của em về việc làm này:
+ em yêu thích nó vô cùng.
+ ....
Kết bài:
- Khẳng định lại lần nữa cảm xúc của mình khi được giúp đỡ mọi người.
"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." - Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ nhai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.
Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.
Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.
Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.
Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.
Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.
Mẹ là "Tổ quốc" riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.
# chikute #
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha", trong cuộc đời mỗi người ai cũng có những tình cảm thiêng liêng, sâu lặng, là ngọn nguồn tình cảm ấp áp, tiếp cho chúng ta thêm những nguồn sức mạnh để vượt qua những giông tố của cuộc sống, đó chính là tình cảm gia đình. Đối với em, người mà em yêu mến và kính trọng nhất chính là mẹ của em, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên đời, và đối với em thì mẹ là người mẹ vĩ đại trong những người mẹ.
Được sinh ra trên đời là một niềm may mắn, bởi ta có cơ hội trải nghiệm những điều lí thú, được trải qua những phút giây hạnh phúc mặc dù cũng có những gian nan, thử thách. Và người cho ta cơ hội, đốt lên ngọn lửa yêu thương trong mỗi chúng ta, không ai khác đó chính là những người mẹ. Mẹ là người mang nặng đẻ đau, sinh ra và nuôi dưỡng chúng ta thành người, nếu như nói làm mẹ là thiên chức thiêng liêng nhất của người mẹ thì chúng ta, những người con chính là những đứa trẻ may mắn nhất được sinh ra trong vòng tay che chở yêu thương của những người mẹ ấy.
Mẹ của em là một người mẹ dành cả cuộc đời hi sinh vì những đứa con thơ của mình, mẹ bỏ cả tuổi xuân để làm lụng, nuôi dưỡng các con thành người, nếu chỉ dùng lời thì cũng khó có thể nói lên hết được tình cảm bao la, sâu lặng của mẹ. Em nghe bà ngoại kể lại, khi xưa mẹ đã rất vất vả để sin ra em, trong quá trình mang thai mẹ bị ốm nghén rất dữ, khuôn mặt lúc nào cũng xanh xao, sức khỏe cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, nhưng mẹ lại rất vui mừng vì sự hiện diện của em trong cuộc sống của mẹ, mẹ đã chấp nhận tất cả những đớn đau, những trận thai nghén để sinh em ra.
Rồi khi chín tháng mười ngày, mẹ trở dạ nhưng lại bị khó sinh, nằm trong bệnh viện hai ngày, bị nỗi đau đớn dày vò nhưng mẹ đã không hề kêu than hay có lấy một chút hối hận, đau đớn nhưng mẹ cũng chưa rơi một giọt nước mắt và giọt nước mắt của mẹ chỉ rơi khi em đã ra đời an toàn, mạnh khỏe. Em đã nghe ai đó nói rằng, ngày duy nhất mà bạn khóc mà mẹ cười, đó là ngày chúng ta sinh ra đời, vì vậy mà em luôn trân trọng sự sống mà mẹ đã ban cho em này.
Để nuôi dưỡng chúng em thành người thì đó còn là một quá trình gian nao hơn gấp bội, hồi còn nhỏ em rất hay ốm đau, bệnh tật, mẹ là người ngày đêm bên cạnh chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ, chẳng ngại gian lao. Tình yêu vô bờ bến của mẹ làm em xúc động khi nhớ đến lời bài hát "Mẹ yêu": "Sinh con ra trong bao khó nhọc, mẹ yêu thương con tha thiết, mong cho con nên người, giấc no say…". Tình yêu của mẹ có lẽ chẳng có một thước đo nào có thể đo lường hết, cũng không một thứ văn chương nào dù cao thượng thuần túy nhất cũng chẳng thể diễn đạt thành lời.
Cuộc sống của gia đình em đã từng trải qua một giai đoạn rất khó khăn, đó là năm thiên tai xảy ra liên miên, mất mùa đói kém, bố em đi công tác xa ở miền trong, ở nhà chỉ có một mình mẹ vừa cáng đáng việc nhà cửa, ruộng vườn lại chăm lo đến cuộc sống của con cái. Mẹ em là một người mẹ có nghị lực vô cùng phi thường, nhìn bóng dáng mảnh mai của mẹ, khó ai có thể nghĩ mẹ lại mạnh mẽ, kiên cường như vậy. Cuộc sống luôn ẩn chứa những khó khăn, áp lực, chúng là cho mẹ mệt mỏi, lo âu nhưng trước mặt những đứa con thì mẹ luôn luôn mỉm cười mà ẩn giấu nỗi đau ấy vào sâu thẳm tâm hồn mình.
Dẫu có những khó khăn nhưng mẹ chưa bao giờ bỏ cuộc, mẹ luôn mạnh mẽ vươn lên và chiến thắng những thử thách đầy khó khăn ấy cảu cuộc sống. Với em mẹ là một người mẹ tuyệt vời nhất, cũng là một người mà em ngưỡng mộ, kính yêu nhất. Mẹ cũng là người mà em tin tưởng nhất, là động lực sống để em vượt qua những biến cố của cuộc sống. Trong học tập cũng như các quan hệ xã hội, đôi khi em cảm thấy mệt mỏi, bế tắc, nhiều khi tưởng chừng như không thể nà vượt qua, nhưng những lời động viên của mẹ, những lời khuyên đầy hữu ích của mẹ lại khiến cho em mạnh mẽ đối mặt, mạnh mẽ để giải quyết.
Mẹ là một người thân yêu mà em trân trọng và yêu quý nhất, mẹ cho em sự sống, tần tảo hi sinh cả cuộc đời để em có thể trưởng thành, mẹ cũng là nơi an toàn vô về mỗi khi em gặp những khó khăn trong cuộc sống. Công lao trời bể của mẹ dù có dùng cả cuộc đời cũng không thể báo đáp hết, bởi vậy mà em tự hứa với mình phải học tập thật tốt để trở thành một người con ngoan, một đứa con đáng tự hào của mẹ.
tk mình nhé.
Gửi bà yêu quý,
Cháu viết thư để cảm ơn món quà sinh nhật của bà. Cháu rất biết ơn vì đã đã chuẩn bị một món quà tuyệt vời như thế cho cháu.
Vào hôm ấy mọi thứ đã sẵn sàng. Thế nhưng cháu sốt ruột vì không thấy bà đâu. Rồi ông đến bên cháu nói là bà đã bị cảm nhẹ và gửi cho cháu một món quà. Cháu đã hi vọng bà sớm khỏi.
Món quà sinh nhật thực sự làm cháu rất vui. Đó là tiểu thuyết Sherlock Holmes mà cháu mong ước có từ lâu. Cháu cũng rất ngạc nhiên khi bà biết được mong muốn của cháu. Cháu sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận.
Cảm ơn bà rất nhiều vì sự chuẩn bị rất ý nghĩa. Cháu sẽ dành thời gian để thăm bà sớm nhất có thể. Hi vọng bà và ông vẫn ổn.
Cháu của bà,
Phương Hạnh
OK
??????????