Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mỗi dịp nghỉ hè, em thường về thăm quê. Nơi đây là một vùng quê xinh đẹp và yên bình. Những buổi sáng, ông mặt trời thức dậy từ sớm để đánh thức mọi vật. Ấn tượng nhất phải kể đến cánh đồng lúa rộng mênh mông phía xa. Những bông lúa chín nặng trĩu, vàng ươm. Nhấp nhô giữa đồng là các bác nông dân đang làm việc hăng say. Khung cảnh mới đẹp làm sao!
Pa pỉnh tộp là tên gọi món cá suối nướng của đồng bào dân tộc Thái. Đây là món ăn không chỉ có giá trị ẩm thực cao mà còn là thước đo đánh giá bàn tay khéo léo của người chế biến. Món ăn thường sử dụng những loài cá có ở dưới suối như cá chép, cá trôi và cá trám. Pa pỉnh tộp cần nhiều thứ gia vị trộn lẫn với nhau sao cho đậm đà, gồm: Rau thơm, hành lá, thì là, rau húng, thái nhỏ, xả, hành củ, gừng, tỏi, ớt tươi được đập dập giã nhỏ, sau đó trộn mắm muối mì chính vừa đủ. Nhưng có một thứ không thể nào thiếu được, đó là “mák khén”.
Hôm nay chúng ta sẽ đến với cây cầu Được tổ chức Kỷ lục thế giới GUINNESS (GWR) trao Chứng nhận kỷ lục đường đi vách núi dài nhất thế giới – cầu kính Bạch Long, Mộc Châu, Sơn La. Không chỉ nhận được chứng nhận của GUINNESS, Cầu kính Bạch Long cũng được Hiệp hội Kỷ lục thế giới (WRA) trao Chứng nhận kỷ lục cầu đáy kính dài nhất thế giới. Tổ chức Kỷ lục thế giới Official (OWR) của châu Âu cũng công nhận đây là cây cầu kính dài nhất thế giới với độ dài 632m. Nằm cách trung tâm huyện Mộc Châu khoảng 10 km, cầu kính Bạch Long thuộc khu du lịch Mộc Châu Island, một tổ hợp khu vui chơi nghỉ dưỡng phức hợp trong không gian hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc. Cầu kính Bạch Long có tổng số vốn lên đến 773 tỷ đồng, thiết kế hiện đại với đường đi bộ bằng kính dài 632 m. Cây cầu kính Bạch Long có hai trụ tháp cao 30m. Bên dưới trụ tháp được các chuyên gia thiết kế chắc chắn, trong đó đã khoan leo sâu xuống 30m bằng cáp giữ chịu lực của Hàn Quốc. Độ cao của mặt cầu đến mặt đất là 150m. Cây cầu hiện đang thu hút khách du lịch cả trong và ngoài nước.
Tham khảo
- Chào các bạn, tôi là hoa hồng. Tôi có bộ váy màu đỏ với mùi hương cơ thể thơm ngát. Những cánh tay lá của tôi có hình răng cưa xanh đậm. Mọi người hay gọi tôi là công chúa bởi tôi sở hữu một vẻ đẹp kiều diễm, xinh xắn.
Sự đổi mới ở quê em trong vệ sinh đường phố
Hình ảnh các đường phố, ngõ hẻm của phường em ngập ngụa trong rác bẩn, người người chen chúc ở trong xóm trọ chật chội. Đó chính là hình ảnh của phường em ở hai năm trước đây. Giờ đây, nếu bạn có dịp ghé đến phường mười hai, quận Gò Vấp, thành phố Hồ Chí Minh, bạn sẽ thấy một cảnh quan sạch đẹp, quang đãng và văn minh hơn nhiều.
Em được nghe bố mẹ kể rằng, Ủy ban Nhân dân và các tổ dân phố đã họp dân cảnh báo về tình trạng dơ bẩn, thiếu vệ sinh trong đời sống cộng đồng. Phong trào vệ sinh đường phố bắt đầu. Cứ hai tuần một lần, mồi hộ nhà dân cử một lao động cùng cả khu phố dọn dẹp vệ sinh dưới sự chỉ đạo của tố trưởng dân phố.
Đoàn thanh niên xung kích dọn sạch các đống rác ở những nền nhà trống, chỗ được xem là bãi rác hoang mà mọi người đổ rác một cách vô ý thức. Các cô chú tổ an ninh kiểm tra ngặt hộ khẩu, đăng kí tạm vắng, tạm trú và theo dõi chặt chẽ tình hình an ninh trong phường. Đường phố như được khoác một cái áo mới, gọn gàng, sạch đẹp và văn minh hơn.
Đại lộ Quang Trung, con đường chính chạy ngang phường lúc nào cũng sạch như ngày Tết. Hàng hoá của các tiệm buôn bày biện gọn gàng, không còn hàng rong, hàng quán lấn chiếm lòng lề đường. Tệ nạn hút chích, cướp giật đã giảm đi nhanh chóng. Mọi người dân đều có ý thức trật tự văn minh hơn trước.
Sự thay đổi tốt hơn của phường em góp thêm thành tích cho việc xây dựng thành phố ngày càng giàu đẹp, văn minh, lịch sự. Em mong muốn phường em giữ vững được nếp sống mới tốt đẹp này đổ mọi người dân yên tâm sinh sống, làm việc.
Gia đình em gồm bốn người, đó là ba mẹ, em và bé Na. Người trụ cột chính trong nhà đó là ba. Ba tên là Lâm, ba mươi sáu tuổi. Ba là nhân viên ở công ty Uchiyama. Người tiếp theo đó là mẹ. Mẹ em tên là Huyền, cùng tuổi với ba. Mẹ làm công nhân ở công ty sắt thép Nam Vy. Người tiếp đến là em. Em là học sinh lớp 3A, trường Tiểu học Nguyễn Văn Hưởng. Ngoài giờ học ở trường, em còn học thêm võ Taekwondo để rèn luyện sức khỏe. Người nhỏ nhất trong gia đình là bé Na. Gia đình là một mái ấm thân yêu của em. Em yêu gia đình của mình. Em sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ đã dạy dỗ em nên người.
1. - Miền quê em yêu mến: ngoại thành Hà Nội.
- Cảnh vật:
+ Ông mặt trời thức dậy từ sớm để đánh thức mọi vật.
+ Phía xa, cánh đồng lúa rộng mênh mông. Những bông lúa chín nặng trĩu, vàng ươm.
+ Đầu làng, lũy tre in với mái đình cổ kính và nghiêm trang.
+ Trên triền đê, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ.
+ Thỉnh thoảng, trong làng lại vang lên tiếng gà gáy.
+ Dòng sông hiền hòa chảy qua làng, bồi đắp phù sa màu mỡ cho ruộng đồng.
- Con người:
+ Các bác nông dân đang làm việc hăng say.
+ Những buổi chiều mát mẻ, em thường cùng các anh chị ra đây để thả diều. Những con diều bay cao trong gió như ước mơ của tuổi thơ đang bay cao bay xa.
- Mong ước của em: Em mong sao làng quê em vẫn mãi bình yên, êm ả như vậy!
2.
Bài tham khảo:
Mỗi dịp nghỉ hè, em thường về thăm quê. Quê em ở ngoại thành Hà Nội. Nơi đây là một vùng quê xinh đẹp và yên bình.
Thời tiết ngày hè rất nóng bức. Ông mặt trời thức dậy từ sớm để đánh thức mọi vật. Phía xa, cánh đồng lúa rộng mênh mông. Những bông lúa chín nặng trĩu, vàng ươm. Các bác nông dân đang làm việc hăng say. Đầu làng, lũy tre in với mái đình cổ kính và nghiêm trang. Trên triền đê, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ. Những buổi chiều mát mẻ, em thường cùng các anh chị ra đây để thả diều. Những con diều bay cao trong gió như ước mơ của tuổi thơ đang bay cao bay xa. Thỉnh thoảng, trong làng lại vang lên tiếng gà gáy. Dòng sông hiền hòa chảy qua làng, bồi đắp phù sa màu mỡ cho ruộng đồng. Em mong sao làng quê em vẫn mãi bình yên, êm ả như vậy!
Kết thúc kì nghỉ hè, em phải trở về với cái ồn ào, tấp nập của phố phường Hà Nội nhưng những bình yên quê hương đem lại vẫn luôn thổn thức trong tâm trí em. Mỗi dịp rảnh rỗi, em lại trở về quê hương.
3. Em tiến hành trao đổi, góp ý.
Tết Nguyên Đán vừa rồi, cả gia đình em đã cùng nhau về quê ngoại ăn Tết. Đã năm năm rồi gia đình em chưa về lại quê ngoại, giờ đây, mọi thứ đổi khác quá.
Thay đổi đầu tiên khiến em bất ngờ nhất, là sự xuất hiện của san sát những ngôi nhà khang trang dọc đường đi. Hồi trước, thật dễ dàng để bắt gặp những mảnh đất trống, ngôi nhà cũ bỏ không. Còn giờ đây, nhìn đâu cũng là nhà cửa, quán xá. Những con đường đất có cỏ dại mọc hai bên ngày xưa, cũng được thay bằng các con đường đổ bê tông chắc chắn. Đầu các con ngõ cũng có bảng tên đường, rồi biển số nhà chẳng khác gì thành phố. Đèn đường cũng được mắc và thắp sáng, giúp việc ra đường buổi tối chẳng còn đáng sợ như hồi trước. Dọc đường đi, rải rác là những cây sấu cao lớn được trồng xen kẽ, tạo bóng mát và mĩ quan cho con đường.
Bất ngờ hơn cả, là những hàng ăn, hàng bán áo quần, làm tóc… được mở khá nhiều. Việc mua sắm, làm đẹp không còn phải lên phố như ngày xưa nữa. Bởi giờ đây, các siêu thị, cửa hàng bách hóa cũng mở nhiều ở quê em. Những người trẻ đều chuyển sang làm cho các nhà máy, xưởng sản xuất hoặc đi làm xa quê, thay vì ở nhà trồng lúa như hồi trước. Có lẽ nhờ thế, mà kinh tế có phần ổn định hơn. Nhà nào giờ đây cũng đẹp, cũng có tivi, máy giặt, tủ lạnh… Nhìn sự thay đổi ấy, em vui lắm. Bởi ở đây là quê hương của em cơ mà. Nhìn ông bà, cậu mợ, chú thím, anh em của mình có cuộc sống ổn định, thoải mái, em cảm thấy vui như chính mình được thay đổi vậy.
Em tin rằng, sự thay đổi ấy sẽ không phải là cái đích cuối cùng. Mà chỉ là một cột mốc trên hành trình thay da đổi thịt của quê hương mình mà thôi. Rồi mai đây, quê hương em sẽ ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn nữa.