Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
mk chỉ giúp đc như vậy thôi còn câu 8 tự làm nha
1. Đoạn văn trên trích trong văn bản " Ý nghĩa văn chương " của tác giả Hoài Thanh.
2. Luận điểm : Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương của muôn vật, muôn loài.
3. Chuyển đổi : Người ta kể truyện ngày xưa, một con chim bị thương rơi xuống bên chân một thi sĩ Ấn Độ và đã được ông trông thấy.
4,Do đó, nghĩa đúng của từ “vị tha” phải là “vì người khác”, “có tinh thần chăm lo đến lợi ích của người khác một cách vô tư, sẵn sàng vì lợi ích của người khác mà hy sinh lợi ích của cá nhân mình
6Văn chương là sự hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng
⇒ Văn chương phản ánh hiện thực phong phú, đa dạng của cuộc sống
- Văn chương sáng tạo ta sự sống
⇒ Văn chương đưa ra, dựng lên hình ảnh, ý tưởng, một thế giới mơ ước mà con người luôn khát khao đạt đến.
1- ĐOẠN VĂN TRÍCH TỪ VĂN BẢN Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG.
-TÁC GIẢ LÀ HOÀI THANH
-PTBĐ LÀ NGHỊ LUẬN
4 Việc đưa câu chuyện về một thị sĩ ở Ấn Độ nhằm nêu lên dẫn chứng , đưa phần lí lẽ vừa có cảm xúc hình ảnh ấy để làm phần mở bài , khiến phần mở bài hay , có cảm xúc hơn cũng như từ đó để đúc rút ra nguồn gốc của thơ ca
5
-Có nhiều tác phẩm thể hiện tình yêu quê hương đất nước và tinh thần tự hào dân tộc rất cao của tác giả cũng như của chính đọc giả. Đó là tình cảm mà mỗi người khi sinh ra đều có được. D/c: Bình Ngô đại cáo (Nguyễn Trãi), Từ ấy (Tố Hữu), Bến quê (Nguyễn Minh Châu), Làng (Kim Lân), Quê hương (Tế Hanh)...
6-Theo Hoài Thanh, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài. Cốt yếu là quan trọng nhất nhưng chưa phải là tất cả. Do đó, có thể có quan niệm khác về nguồn gốc văn chương, chẳng hạn "văn chương bắt nguồn từ cuộc sống lao động của con người".
BẠN THAM KHẢO NHA.
1. (HS xem lại trong SGK)
2. Đoạn văn bàn về nguồn gốc của văn chương. Nguồn gốc của văn chương bắt đầu từ sự rung động của con người với tự nhiên.
3. Phân tích: Người ta (CN) // kể chuyện ... (VN)
=> Câu trần thuật.
4. HS viết đoạn văn làm sáng tỏ nhận định, lấy dẫn chứng bằng văn bản Bánh trôi nước.
1. PTBĐ chính là Nghị luận
2, tác giả sử dụng biện pháp tu từ : điệp ngữ; điệp cấu trúc: "tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy".
TD: nhấn mạnh về nguồn gốc của văn chương là lòng yêu thương.
3.Quả tim là nơi cảm nhận cảm xúc, là nơi chất chứa những tâm tư, tình cảm mà con người cảm nhận được, từ những cảm xúc ấy ta mới đúc kết ra được những dòng văn dòng thơ tuyệt dịu để truyền lại cho đời và thi ca hình thành
4. Nguồn gốc của văn chương
Người ta kể chuyện thời xưa (Trạng ngữ), một nhà thi sĩ ấn độ (Chủ ngữ)// trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên chân mình (Vị ngữ).
Đây là câu văn không phải là đoạn văn nhé!
1. Các PTBĐ được sử dụng là:
- Nghị luận: Cho người đọc thấy được "nguồn gốc cốt yếu của văn chương".
- Tự sự: Kể chuyện về nhà thi sĩ Ấn Độ để lấy dẫn chứng cho người đọc thấy.
2. Câu "Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hòa một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết" muốn nói đến sự rung cảm, động lòng của con người trước nỗi đau của con chim sắp chết.
3. Nội dung của văn bản là: "Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài".