Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
trong câu 1 thì thừa quan hệ từ "qua"
trong câu 2 thì thừa quan hệ từ " đối với "
còn câu 3 thì thừa quan hệ từ " với "
d,Ý kiến cho hai câu đầu của bài thơ thuần tuý tả cảnh, hai câu sau của bài thơ thuần tuý tả tình là chưa chính xác, bởi:
Ta hãy chú ý đến chữ “sàng” trong câu thơ thứ nhất (sàng ở đây có nghĩa là giường). Như thế chữ sàng gợi cho ta nghĩ rằng nhà thơ đang nằm mà không ngủ được. Và cũng vì nằm trên giường không ngủ thì mới thấy ánh trăng xuyên qua cửa. Hơn thế nữa chắc chắn phải có một chủ thể trữ tình ở đây thì mới có cái sự “nghi” (Ngỡ mặt đất phủ sương) được. Nhân vật trữ tình rất có thể là chưa ngủ, hoặc ngủ rồi nhưng tỉnh dậy và không ngủ được nữa. Trong trạng thái mơ màng ấy mới có cái sự nghi ngờ rất đẹp (trăng sáng mà ngỡ là sương). Như thế dù không trực tiếp tả người, câu thơ vẫn gợi lên được trạng thái và tình cảm của con người.
- Hai câu thơ sau cũng vậy. Thực ra chỉ có đúng ba chữ trực tiếp tả tình, đó là: tư cố hương (nhớ về quê cũ), còn lại đều tả cảnh, tả người. Hay nói chính xác hơn cảnh được tả để chuyển tải cái tình quê hương da diết.
Như thế, từ đây có thể rút ra kết luận: trong bài thơ này (và cả một số bài thơ Đường khác nữa), hai câu đầu (hoặc nửa trên) thường thiên về tả cảnh (trong cảnh có tình), ngược lại hai câu sau thiên về tả tình (trong tình có cảnh).
/hoi-dap/question/108228.html
ấn theo link này là có câu trả lờiTheo em, khi giải thích về một quy tắc hay luật lệ của hoạt động điều cần làm để người nghe có thể hiểu rõ các quy tắc hay luật lệ của hoạt động đó là:
- Trình bày rõ ràng, mạch lạc và có điểm nhấn những nội dung liên quan đến quy tắc/ luật lệ của hoạt động.
- Sử dụng ngữ điệu linh hoạt.
- Sử dụng các phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ như cử chỉ, điệu bộ để mô tả những hành động, thao tác liên quan đến trò chơi hay hoạt động được giới thiệu.
- Sử dụng kết hợp các phương thức trực quan như hình ảnh, phim ngắn, sơ đồ,..để minh họa cho một số nội dung của bài nói.
- Giải thích cụ thể, rõ ràng, sử dụng ngôn ngữ dễ hiểu.
- Kết hợp nhiều phương tiện giao tiếp cả ngôn ngữ và phi ngôn ngữ.
Câu nói "Mỗi người sinh ra đều là thiên tài" của An-be Anh-xtanh có thể được hiểu theo nhiều cách khác nhau, tùy thuộc vào quan điểm và góc nhìn của mỗi người. Dưới đây là một cách hiểu có thể:
1. Tiềm năng và đặc điểm cá nhân: Câu nói có thể ám chỉ rằng mỗi người khi sinh ra đều mang trong mình một tiềm năng đặc biệt, một khả năng riêng biệt không giống ai khác. Mỗi cá nhân đều có những phẩm chất, khả năng và đặc điểm đặc biệt mà họ có thể phát triển và khai thác để đạt được thành công và ảnh hưởng tích cực trong cuộc sống.
2. Sự đặc biệt và giá trị của từng cá nhân: Câu nói này cũng có thể nhấn mạnh vào sự đặc biệt và giá trị của mỗi cá nhân. Mỗi người đều có cái gì đó đặc biệt, một cách tiếp cận, tư duy, hoặc khả năng riêng mà họ mang đến cho thế giới xung quanh. Điều quan trọng là khám phá và phát triển điều này để tạo ra ảnh hưởng tích cực.
3. Khám phá và phát triển bản thân: Câu nói cũng có thể khuyến khích mỗi người hãy tin vào tiềm năng của bản thân và dám mơ ước, dám hành động để phát triển khả năng của mình. Nó thúc đẩy mọi người tìm kiếm và phát triển những mặt mạnh của bản thân, không ngừng học hỏi và nỗ lực để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Nhìn chung, câu nói này có thể được hiểu như một sự khích lệ, động viên để mỗi người nhận thức và phát huy tiềm năng cá nhân của mình, không ngừng khám phá và phát triển bản thân để đạt được điều gì đó tốt đẹp trong cuộc sống.
Theo em câu nói đó để khẳng định khả ngăng của mỗi người, ai cũng có thế mạnh chỉ là có người đã được bộc lộ, có người chưa được khai thác.
(1)Thừa từ''Qua''
Sửa: Bỏ từ''Qua''
(2)Thừa từ''Đối với''
Sửa: Bỏ từ''Đối với''
(3)Thừa từ''Với''
Sửa: Bỏ từ''Với''
- Người là vàng, của là ngãi
- Người sống hơn đống vàng.
- Lấy của che thân không ai lấy thân che của.
Không làm cho người nghe . Người đọc hiểu sai hoặc hiểu không đầy đủ nội dung cần truyền tải .
Ko biến câu nói thành câu cộc lốc , khiếm nhã .
sai...đầy đủ.....cộc lốc...khiếm nhã