Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đọc truyện ngụ ngôn của dân tộc Dao và thực hiện các yêu cầu ở dưới :
Lang Sói
Trưa hè, Sói gặp hai mẹ con Ngựa đang lê bước trên đường. Ngựa con bị đau chân, khập khiễng theo mẹ. Sói chào hai mẹ con Ngựa rồi khoe mới học được phương thuốc chữa sai khớp và muốn giúp Ngựa con. Ngựa mẹ rất cảnh giác. Nó bảo là chính nó cũng đang đau chân sau bên phải, nếu được, thì Sói chữa cho nó trước đã.
Sói tưởng thật, giải vờ cúi xuống thăm non cái chân đau của Ngựa mẹ. Đợi cho Sói cúi xuống vừa tầm, Ngựa mẹ bất ngờ tung ra một cú đá hậu. Trúng đòn, răng hàm trên của Sói rụng lả tả xuống đất.
Con Sói gian ác với cái miệng đầy máu vừa chạy vừa rên la thảm thiết.
1. Dựa theo nội dung câu chuyện trên,em hãy viết đoạn đối thoại giữa Ngựa mẹ và Sói.
Sói (S): Hai mẹ con đi đâu vậy?
Ngựa mẹ (NM) : Dạ, thưa anh! Tôi đưa cháu nó đi khám chân ah ạ!
S: Ồ! trùng hợp quá. Tôi có một phương thuốc chữa sai khớp chân hay lắm! hay để tôi khám cho cháu nhé.
NM: Vậy ah khám cho tôi trc nhé. Tôi cũng bị đau chân. Cái chân bên phải ấy
S: Được rồi, để tôi khám cho.
2. Theo em, khi Sói đã chạy đi, hai mẹ con Ngựa sẽ nói với nhau như thế nào ?
- Ngựa con : Đáng đời con sói gian ác
- Ngựa mẹ : Trong cuộc sống đôi khi cần xử lí khôn khéo bình tĩnh giải quyết mọi việc con ạ
Tôi thấy mẹ tôi là người luôn quan tâm đến tôi những lúc tôi gặp khó khăn , luôn cho tôi những thứ ngon nhất ,đẹp nhất . Tôi yêu mẹ nhiều lắm.
Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời , vì nuôi dưỡng chị em em? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Mẹ em có sở thích rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lốn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.
Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.
Người mẹ kính yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
??????
Nhắc lần N,báo cáo
@congtybaocao
? tự nhiên ak báo cáo
@côngtybaocao