Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
THAM KHẢO :
Riêng cá nhân em thì em sẽ tâm sự với En ri cô thế này: En ri cô à, chúng mình đều lớn cả rồi tuy không hiểu biết rộng lắm nhưng chắc chúng mình nói riêng và mọi người nói chung đều cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng. Đó là một tình cảm cao đẹp mà người mẹ đã phải đổ ra rất nhiều công sức, mang nặng đẻ đau, sinh ra một hài nhi bé nhỏ. Đó là tình cảm vô cùng thiêng liêng và thật đáng xấu hổ nếu ai không cảm nhận được điều đó.Mẹ bạn là một người mẹ có tình thương con vô cùng mãnh liệt. Và khi ta lớn lên, đến trường thì cũng gặp một người mẹ thứ 2 đó là cô giáo. Cô giáo cũng là một người mẹ chứa chan tình yêu thương của mình với những học trò như những đứa con bé nhỏ. Đối với bạn mình nghĩ cô giáo sẽ là hình ảnh tượng trưng, khắc họa sâu sắc chân dung người mẹ mến thương của bạn. Vậy nên mình mong rằng bạn hãy đừng buồn mà nỗ lực, cố gắng học tập tốt để bố mẹ vui lòng.Đừng nhìn lại quá khứ, đó là lí do vì sao kính trước ô-tô bao giờ cũng lớn hơn kính chiếu hậu.
Sau khi lỡ lời với em, em sẽ ôm chầm lấy mẹ, xin lỗi mẹ và hứa từ nay sẽ thay đổi...
Em tham khảo nhé:
Người bố không nhắc nhở En-ri-cô trực tiếp mà lựa chọn cách viết thư, vì:
Nhắc nhở trực tiếp thường rất khó kiềm giữ được sự nóng giận.
Nhắc nhở trực tiếp khó có thể bày tỏ được những tình cảm sâu sắc và tế nhị. Đồng thời khi viết thư, có thể khiến En-ri-cô có thể đọc và suy ngẫm những lời dạy bảo của cha
Nhắc nhở trực tiếp có thể khiến người mắc lỗi cảm thấy bị xúc phạm quá lớn vào lòng tự trọng. Từ đó có thể dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực ở đứa trẻ, khiến cho những lời nhắc nhở không phát huy được mục đích giáo dục như mong muốn.
==> Bởi vậy ông thật thông minh khi tâm sự với con qua lá thư: vừa kín đáo, tế nhị lại vừa có thể bộc lộ tình cảm sâu sắc, chân thành.
Bài làm:
En - ri - cô thân mến!
Tớ đã được nghe kể về câu chuyện của cậu. Hành động của cậu vốn chỉ là một hành động bộc phát tức thời, đúng thế! Nhưng hãy nhìn xem, hậu quả của sự nóng nảy ấy đau đớn đến chừng nào! Thế đấy, sự nóng nảy hay mất bình tĩnh sẽ luôn dẫn đến nhưng hành động tiêu cực, và những hành động tiêu cực ấy luôn ảnh hưởng lớn tới người trực tiếp đón nhận nó, mà trong trường hợp này là mẹ cậu. Hẳn là mẹ cậu đã đau đớn lắm! Nhưng tớ tin là cậu đã hiểu mọi chuyện, hiểu rằng cái sai lầm của cậu nó to lớn đến nhường nào sau khi cậu đọc lá thư của bố cậu. Có sai lầm khi đã mắc phải thì chẳng thể nào sử chữa được. Nhưng có những sai lầm chỉ cần những hành động thể hiện sự ăn năn, thực sự muốn tha thứ thì mọi chuyện đều có thể ổn thỏa. En - ri - cô này, những gì cậu cần làm là bù đắp lại những đau đớn về tinh thần của mẹ cậu. Bà ấy đã nghe được những lời lẽ không tốt từ con trai mình. Nguyên nhân là do lời nói vô lễ của cậu, vậy thì lời nói ăn năn xin lỗi của cậu là sự lựa chọn tốt nhất. Hãy xin lỗi mẹ cậu đi! Một người mẹ thực sự yêu con vô bờ bến sẽ chẳng bao giờ trách móc đứa con đã biết xin lỗi một cách chân thành. Người ta 'đánh kẻ chạy đi chứ không đánh kẻ chạy lại', phải không nào!Còn bố của cậu, viết một bức thư hồi đáp thực sự là lựa chọn sáng suốt. Ông ấy thực sự là một người bố nghiêm khắc mà vẫn rất thương yêu vợ con, thật tuyệt vời. Trong lúc quan hệ bố con hãy còn căng thẳng, cậu hãy viết một bức thư trả lời lại bố, cho ông ấy biết rằng cậu thực sự đã nhận ra sai lầm của mình, rằng cậu sẽ xin mẹ tha thứ. Cậu đừng quên xin lỗi bố cậu ở trong bức thư, vì cậu đã gián tiếp làm ông ấy tổn thương. Hãy làm tốt đẹp mối quan hệ của hai người, để này mai, cậu vẫn sẽ được hôn ông ấy như mọi ngày! Và hãy nhớ, En - ri - cô này, gia đình là thứ quan trọng nhất. Đừng bao giờ làm những người thân của cậu cảm thấy tổn thương, vì chính cậu cũng sẽ cảm thấy dằn vặt, day dứt!
Chúc gia đình cậu hạnh phúc!
En - ri -cô ! Chúng ta đều là những đứa con được ba mẹ yêu thương, che chở nhất đúng không? Ở độ tuổi như chúng ta đủ hiểu được tình yêu thương của cha mẹ dành cho chúng ta cũng như là sự lo lắng của cha mẹ.Tình yêu của cha mẹ là thiêng liêng, tình yêu thương ấy sẽ chẳng có gì so sánh bằng. Và tình yêu thương của cha mẹ không giống nhau, cha yêu ta qua hành động qua việc làm, còn mẹ thì yêu chúng ta bằng cái ôm ấm áp,...Mẹ sinh chúng ta ra dù đau đớn nhưng mẹ vẫn vui, mẹ vui vì mẹ được đón đứa con mà yêu nhất, được bồng đứa con mà mẹ đợi mong từ lâu rồi. Mẹ dạy chúng ta về cách làm người, mẹ là người mở đường đi cho chúng ta vậy lí do đâu mà chúng ta vì những chuyện không đáng có mà làm mẹ buồn, nỡ nhìn khóe mi của mẹ rơi...Mẹ hi sinh cho chúng ta thầm lặng, không như cha , cha yêu ta qua hành động của cha và tiếng quát, mắng... Mẹ cha luôn là những người sẵn sàng làm tất cả vì chúng ta vì cho tương lai của chúng ta, vậy chúng ta phải cùng nhau cô gắng đừng làm cha mẹ buồn đúng không En - ri - cô ? Thay vì làm cha mẹ buồn vậy chúng ta hãy cùng cố gắng trở thành những người con có hiếu, trở thành những người con để cha mẹ tự hào về mình. Nếu bạn còn cha mẹ, thì xin đừng làm cha mẹ phải khóc...
- Người bố không nói trực tiếp với En-ri-cô mà lại viết thứ bởi vì :
+ Nhắc nhở trực tiếp thường rất khó kiềm chế được sự nóng giận.
+ Ông muốn con phải đọc thật kỹ và tự rút ra được bài học cho chính bản thân
+ Nhắc nhở trực tiếp khó có thể bày tỏ được những tình cảm sâu sắc và tế nhị. Đồng thời khi viết thư, có thể khiến En-ri-cô có thể đọc và suy ngẫm những lời dạy bảo của cha
+ Nhắc nhở trực tiếp có thể khiến người mắc lỗi cảm thấy bị xúc phạm quá lớn vào lòng tự trọng. Từ đó có thể dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực ở đứa trẻ, khiến cho những lời nhắc nhở không phát huy được mục đích giáo dục như mong muốn.
- En-ri-cô xúc động vô cùng khi đọc thư của bố vì:
+ Bố gợi lại những kỉ niệm sâu sắc giữa En–ri–cô và mẹ
+ Thái độ nghiêm khắc và kiên quyết của bố
+ Vì những lời nói rất chân thành và sâu sắc của bố
+ Sự xấu hổ và nhận ra lỗi lầm của En-ri–cô
+ Vì En–ri–cô nhận ra tình thương yêu của bố và đặc biệt xúc động khi nghĩ đến tình cảm thiêng liêng của mẹ đã dành cho mình.
En-ri-cô xúc động vì:
-Vì những lời nói rất chân tình và sâu sắc của bố
-Vì thái độ kiên quyết của bố
- Vì bố gợi lại những kỉ niệm giữa mẹ và En-ri-cô
Nếu em mắc lỗi nhận đc sự góp ý của người khác em sẽ cảm ơn họ đã góp ý cho mình sửa lỗi sai
vì biết đc sự lầm lỗi khi cư xử không đúng vs mẹ của mik và để bố phải nhắc nhở qua 1 bức thư tay
đc sự góp ý thì mik bình thường và thay đổi nó để có thể khắc phục
– Bài văn đề cập đến đạo làm con. Kính yêu, biết ơn cha mẹ là biểu hiện cụ thể của lòng hiếu thảo, là thước đo phẩm giá của mỗi con người.
Em sẽ nói:
-Bạn ko đc hỗn láo với cha mẹ như vậy
-Cha mẹ bạn đã tốn bao công sức,lo lắng cho bạn,nuôi dậy bạn nên bn ko đc cư sử như vậy
-Bạn nên xin lỗi và ko đc làm những hành động như vậy nữa
V.v...
Riêng cá nhân em thì em sẽ tâm sự với En ri cô thế này: En ri cô à, chúng mình đều lớn cả rồi tuy không hiểu biết rộng lắm nhưng chắc chúng mình nói riêng và mọi người nói chung đều cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng. Đó là một tình cảm cao đẹp mà người mẹ đã phải đổ ra rất nhiều công sức, mang nặng đẻ đau, sinh ra một hài nhi bé nhỏ. Đó là tình cảm vô cùng thiêng liêng và thật đáng xấu hổ nếu ai không cảm nhận được điều đó.Mẹ bạn là một người mẹ có tình thương con vô cùng mãnh liệt. Và khi ta lớn lên, đến trường thì cũng gặp một người mẹ thứ 2 đó là cô giáo. Cô giáo cũng là một người mẹ chứa chan tình yêu thương của mình với những học trò như những đứa con bé nhỏ. Đối với bạn mình nghĩ cô giáo sẽ là hình ảnh tượng trưng, khắc họa sâu sắc chân dung người mẹ mến thương của bạn. Vậy nên mình mong rằng bạn hãy đừng buồn mà nỗ lực, cố gắng học tập tốt để bố mẹ vui lòng.Đừng nhìn lại quá khứ, đó là lí do vì sao kính trước ô-tô bao giờ cũng lớn hơn kính chiếu hậu.
En - ri -cô ! Chúng ta đều là những đứa con được ba mẹ yêu thương, che chở nhất đúng không? Ở độ tuổi như chúng ta đủ hiểu được tình yêu thương của cha mẹ dành cho chúng ta cũng như là sự lo lắng của cha mẹ.Tình yêu của cha mẹ là thiêng liêng, tình yêu thương ấy sẽ chẳng có gì so sánh bằng. Và tình yêu thương của cha mẹ không giống nhau, cha yêu ta qua hành động qua việc làm, còn mẹ thì yêu chúng ta bằng cái ôm ấm áp,...Mẹ sinh chúng ta ra dù đau đớn nhưng mẹ vẫn vui, mẹ vui vì mẹ được đón đứa con mà yêu nhất, được bồng đứa con mà mẹ đợi mong từ lâu rồi. Mẹ dạy chúng ta về cách làm người, mẹ là người mở đường đi cho chúng ta vậy lí do đâu mà chúng ta vì những chuyện không đáng có mà làm mẹ buồn, nỡ nhìn khóe mi của mẹ rơi...Mẹ hi sinh cho chúng ta thầm lặng, không như cha , cha yêu ta qua hành động của cha và tiếng quát, mắng... Mẹ cha luôn là những người sẵn sàng làm tất cả vì chúng ta vì cho tương lai của chúng ta, vậy chúng ta phải cùng nhau cô gắng đừng làm cha mẹ buồn đúng không En - ri - cô ? Thay vì làm cha mẹ buồn vậy chúng ta hãy cùng cố gắng trở thành những người con có hiếu, trở thành những người con để cha mẹ tự hào về mình. Nếu bạn còn cha mẹ, thì xin đừng làm cha mẹ phải khóc...