K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 12 2020

giúp mình

 

Những bài văn bất hủ của học sinh (5)Đề: Em hãy tả về bà của mình.Nhà em có nuôi một bà nội suốt ngày ngồi phẩy quạt nhưng ruồi không bay khỏi miệng, mồm luôn dạy cháu phải sạch nhưng bà lại lấy khăn lau bàn để lau ly uống nước.Đề: Tả con trâu.Quê em nhà nhà làm nông nghiệp nên gia đình ai cũng có một con trâu. Chú trâu nhà em rất khỏe mạnh và chăm chỉ. Ngày ngày chú theo bố em ra...
Đọc tiếp

Những bài văn bất hủ của học sinh (5)

Đề: Em hãy tả về bà của mình.

Nhà em có nuôi một bà nội suốt ngày ngồi phẩy quạt nhưng ruồi không bay khỏi miệng, mồm luôn dạy cháu phải sạch nhưng bà lại lấy khăn lau bàn để lau ly uống nước.

Đề: Tả con trâu.

Quê em nhà nhà làm nông nghiệp nên gia đình ai cũng có một con trâu. Chú trâu nhà em rất khỏe mạnh và chăm chỉ. Ngày ngày chú theo bố em ra đồng để cày ruộng. Thân hình chú vạm vỡ, 2 chiếc ngà dương lên oai hùng. Chân chú rất to và đen hơn chân bố em.

Đề: Tả con mèo.

Nhà em có nuôi một chú mèo. Lông chú trắng mượt rất xinh xắn. Đầu chú to đúng bằng quả bóng nhựa 1.500 đồng mà mẹ mới mua cho em.

Đề: Tả về anh chị em của em.

Ông anh trai nhà em rất con trai và thông minh nữa, hẳn là vì anh có cái đầu to như trái dừa khô và đôi mắt đen huyền óng ả.

Đề: Tả con gà.

Nhà em có nuôi 1 con gà trống, chú ăn rất khỏe lớn rất nhanh càng lớn chú càng giống gà mái.

Đề: Tả buổi đi chơi mà em tham gia.

Chủ nhật vừa qua cả nhà em được tổ chức đi Vũng Tàu. Mọi người dậy từ rất sớm để tập hợp lên xe. Đi được một quãng đường mọi người trên xe đều ngủ chỉ trừ bác tài là còn thức vì bác đã uống thuốc chống ngủ.

1
1 tháng 3 2018

Hay

Những bài văn bất hủ của học sinh (10) Đề: Tả người cao tuổi.Xóm em có rất nhiều bà lão, nhưng em thích nhất là bà Khoái ở cạnh nhà em. Đầu bà to bằng trái dừa, mặt bà nhìn như mặt tượng, hai cái tai nhọn và vầng trán lồi lên sự thông minh. Mỗi khi em qua nhà bà chơi bà thường nói: "Mày ở chơi thêm tý nữa hãy về".Đề: Em hãy phân tích bài ca dao: "Trên đồng cạn, dưới đồng sâu....
Đọc tiếp

Những bài văn bất hủ của học sinh (10)

Đề: Tả người cao tuổi.

Xóm em có rất nhiều bà lão, nhưng em thích nhất là bà Khoái ở cạnh nhà em. Đầu bà to bằng trái dừa, mặt bà nhìn như mặt tượng, hai cái tai nhọn và vầng trán lồi lên sự thông minh. Mỗi khi em qua nhà bà chơi bà thường nói: "Mày ở chơi thêm tý nữa hãy về".

Đề: Em hãy phân tích bài ca dao: "Trên đồng cạn, dưới đồng sâu.
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa".

Đây là cảnh làm nông của một gia đình khá giả. Họ có ít nhất ba thửa ruộng. Một thửa ruộng do chồng cày, một thửa thì vợ đang cấy và một ruộng đang bừa. Họ có ít nhất hai con trâu. Một con đi cày, một con đi bừa.

Đề: Tả chú thương binh.

Gần nhà em có một chú thương binh, chú đã bị thương 2 lần. Một lần ở Buôn Mê Thuột và một lần ở đùi.

Đề: Tả con lợn.

Em thích nhất con lợn trong chuồng nhà em. Đầu nó to như cái gầu múc nước, mồm nó to bằng cái bò đong gạo, mình nó to bằng người bố em, chân nó to bằng khuỷu tay của anh em, đuôi nó dài như cái thước kẻ của em. Mỗi lần mẹ em cho nó ăn nó lại vẫy đuôi rối rít. Lúc nó ngủ trông nó thật đáng yêu.

Đề: Tả cây hoa hướng dương.

Hôm nay em đi học về nhặt được một hạt hướng dương. Em cho nó vào chậu, sau nó mọc một cây như chiếc đũa. Em chăm bón nó và nó nở một bông hoa như cái nắp ấm. Sau đó hoa rụng hết cánh, em lấy hạt vào rang ăn

Đề: Tả cây bàng.

Trước cửa nhà em có trồng một cây bàng. Mùa bàng chín rụng đầy sân. Mẹ em nhặt bán lấy tiền mua tivi và tủ lạnh.

Đề: Đặt câu với vần iêu.

Mẹ em thích tiêu tiền.

Đề: Phân tích tác phẩm "Mảnh trăng cuối rừng".

Nguyệt cởi quần áo bỏ trên bờ, nhảy ùm xuống nước, bơi tung tăng như một con cá vàng sang bờ bên kia.

2
4 tháng 12 2016

Đọc chán đọc chê từ năm ngoái !hehe

5 tháng 12 2016

SAY Oh Year

20 tháng 10 2021

Em tham khảo nhé:

Đã lâu lắm rồi em chưa được gặp lại ba. Vì ba em tham gia công tác chống dịch tại Hồ Chí Minh, đã 3 tháng rồi. Vừa đi học về, em nghe thấy trong nhà rôm rả tiếng cười nói. Là giọng của ba, ba đã về. Em vội chạy vào nhà, mọi cảm xúc trong em như vỡ òa. Ba ôm em vào lòng, khẽ nói: "Con gái, ba về rồi". Ngước mắt lên nhìn, em thấy ba em gầy đi nhiều quá. Có lẽ ba em vất vả lắm. Thấy em ngơ ngác nhìn, ba em cười, xoa đầu nói: "Lâu không nhìn thấy ba quên ba rồi hả?”. “ Con nhớ ba lắm” - đấy là câu nói mà suốt bao ngày qua em chỉ nói được với ba qua những cuộc gọi ngắn ngủi. Mấy tháng nay, nghe tin về tình hình dịch miền trong, em và má lo lắng cho ba rất nhiều. Ba bảo bệnh nhân cần ba, đất nước cần ba, phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao, đẩy lùi dịch bệnh. Em cầm tay ba thật chặt như muốn bày tỏ hết nỗi nhớ trong lòng mình. Ba là người mà em thương nhất. Em yêu ba em rất nhiều.

12 tháng 9 2016

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.

Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.

Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.

Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà

Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.

 

Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.

Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.

 

Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.



 

13 tháng 9 2016

cảm ơn chụy nhìu lémoaoa.

25 tháng 9 2016

Lâu lắm rồi tôi ko có dịp về quê thăm bà ngoại. Hôm nay là kì nghỉ nên mẹ cho tôi về thăm bà ngoại . Dọc đường đi tôi vô cùng hồi hộp , ko biết bà ngoại bây giờ bà có hay ốm ko nhỉ ? Con chó Vàng và con mèo mướp của bà đã lớn thế nào rồi nhỉ ? Kia rồi ! Xa xa thấp thoáng sau rặng tre là bà ngoại . Bà ơi ! Cháu về thăm bà nè ! Bà giật mình ngẩng đầu lên , bà mỉm cười tươi nhìn tôi , miệng bà bỏm bẻm nhai trầu . Tôi ôm trầm lấy bà , mùi trầu ngai ngái  thơm thơm của bà như quện vào người tôi . Tôi chợt nhận ra bà rất quan trọng đối với tôi . Tôi hứa với bà tết hoặc những ngày nghỉ 2,3 ngày tôi sẽ xin mẹ tôi cho về thăm bà . 

31 tháng 10 2016

Lâu lắm rồi tôi ko về quê thăm bà tôi. Đã đến kì nghỉ hè tôi được về quê thăm nội . Lúc đi tôi vô tình nhớ lại ***** béc dê và chú mèo trắng muốt của nội bây giờ ra sao ...................................

tớ viết được 1 tẹo thôi nhé bạn viết tiếp nhe