K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hãy viết lại một người ăn xin mà bạn đã từng thấy .

Trong cuộc sống của mỗi chúng ta có vô cùng nhiều những việc làm tốt. Những trái tim nhân hậu không phân biệt tuổi tác. Sau đây là một câu chuyện về một em bé mà tôi đã từng được chứng kiến tận mắt, em bé ấy quả là một em bé ngoan và thương người. 
Vào một ngày đông lạnh giá, gió rít từng cơn, từng cơn lạnh thấu xương. Mưa phùn rơi buốt da, buốt thịt. Sự lạnh giá như làm mọi vật trở nên lười biếng. Đường chỉ lác đác vài chiếc xe, vài chiếc lá khô xào xạc. Tôi đang trên đường đi bộ về nhà, miệng thở ra những hơi khói. Và bỗng nhiên, ập vào mắt tôi là hình ảnh một ông lão ăn xin ngồi dưới gốc cây trơ trụi. 
Tôi vô cảm nhìn ông lão, đã từ bao giờ, tôi đánh mất đi một thứ gọi là "tình người". Tôi chả thấy ông lão có một chút thiện cảm. Quần áo thì rách rưới, chỗ vá chỗ khâu. Khuôn mặt nhem nhuốc, tóc tai thì bù xù, chân tay đen ngòm, bẩn thỉu. Sự nghèo khổ đã gặm nhấm đi con người...
Rồi bỗng nhiên, từ một góc nào đó, có một em bé chừng bốn năm tuổi, ăn mặc rất đẹp tiến tới chỗ lão ăn xin. Tôi cố tình đứng lại, nép sau một thân cây gần đó xem con bé trêu lão ta thế nào. Con bé nhìn ông lão một lúc rồi ngồi xổm xuống, ngẩng khuôn mặt ngây thơ lên và hỏi ông lão ăn xin:
-Ông ơi, nhà của ông đâu, sao ông lại ở đây vậy ạ?
Đáp lại là giọng bé bé, khản đặc của ông lão: 
-Ông... ông...không có nhà cháu à!
Gió vẫn rít, mưa phùn vẫn rơi lâm thâm. Cô bé đáp lại ông lão: 
-Vậy gia đình của ông đâu vậy ông, cháu tưởng ai cũng có gia đình.
Sự ngây thơ của con bé như làm lão bối rối: 
- ông ... ông ... gia đình của ông....
Chưa kịp trả lời hết, cô bé đã hỏi tiếp:
-Mà sao trời lạnh như vậy, ông ở ngoài đường mà lại ăn mặc phong phanh như thế ạ?
-Ông .... làm gì ... có .. có tiền mua quần áo ...! -Ông lão trả lời, giọng rưng rưng.
Trên khuôn mặt con bé thể hiện rõ nỗi ngạc nhiên, như thể là nó còn cả đóng thắc mắc muốn hỏi ông lão. Nó nháy lia lịa đôi mắt bồ câu to, tròn, đen láy của mình. Nhưng rồi, con bé lấy tay, tháo chiếc khăn trên cổ, cầm bằng hai tay, đưa cho ông lão:
-Ông đeo tạm chiếc khăn của cháu này, cho ông đỡ lạnh, ở nhà cháu còn nhiều khăn lắm! 
Tôi như khựng lại, cô bé này không trêu lão sao? Trên khuôn mặt ông lão ăn xin hiện lên một vẻ trìu mến, xúc động, xen lẫn sự ngạc nhiên. Ông lão đưa tay run run, cầm lấy chiếc khăn. Ông nắm lấy đôi bàn tay bé bỏng của cô bé, rưng rưng: 
- Ong... ông cảm ơn cháu, chảu quả là một cô bé tốt. 
Mọi vật như trở nên ấm áp. Sau đó, cô bé tạm biệt ông lão ăn xin rồi đi về. Tôi cũng đi về, một cảm giác khó tả. Sự vô cảm đã biến con người ta thành cái gì vậy? Một cô bé nhưng còn biết thương người. Tôi cảm thấy có lỗi và cảm thấy thật xấu hổ...
Đâu đó, trong xã hội, vẫn còn tồn tại một thứ vô hình như vô cùng giá trị, thứ đó gọi là "tình nguời". "Giữa một đêm đông lạnh giá, một hành động nhỏ bé nhưng cũng đủ để sưởi ấm một trái tim."

13 tháng 7 2018

- Cảm thương

- Khinh bỉ

13 tháng 7 2018

câu chuyện nha bn

13 tháng 8 2019

Ca ngợi cậu bé có tấm lòng nhân ái , biết đồng cảm ,thương xót trước mảnh đời bất hạnh của ông lão ăn xin nghèo khổ. Biết cho đi tình cảm đó là một niềm an ủi lớn hơn đồng tiền

26 tháng 10 2021
Nội dung chính:

Câu chuyện kể về bạn nhỏ thấy người ăn xin nghèo đói xin tiền mình, bạn rất muốn giúp nhưng không có tiền. Bạn đã nắm tay ông lão xin lỗi, ông rất cảm động và cảm ơn bạn. Bạn đã cho đi tình cảm, đó là một niềm an ủi lớn hơn đồng tiền.banhquabanhquabanhqua

19 tháng 3 2018

Tả cây cam 

Có lần, em hỏi bà: “Bà ơi! Cây cam này đã bao nhiêu tuổi rồi? Nó có từ khi nào bà nhỉ?” Bà trả lời: “Cây cam đã được năm tuổi rồi đấy cháu à, ông ngoại cháu đã trồng được hai năm thì ông mất. Năm đó, cây cam bói quả chỉ được năm trái thôi…” Từ đó, bạn cam luôn là một người bạn thân của em.

Cây cam trong vườn là giống cam Canh ở ngoại thành Hà Nội đấy. Cây cam này luôn luôn xum xuê cành lá, chiếm chỗ một khoảng rộng trong khu vườn. Ngọn cam chỉ cao độ hai mét. Lá dày, một mặt bóng, rộng và độ ba ngón tay người lớn. Mỗi khi hái một lá non, vò vào lòng bàn tay, một mùi thơm nồng nàn, hăng hắc tỏa ra làm em phải ngất ngay. Mỗi ngày,bà vẫn thường hái lá cam lá chanh nấu nước gội đầu cho em.

Tháng Chạp, tháng Giêng, cây cam nảy lộc. Những chiếc lá xanh mơn mởn đâm ra tua tủa. Tháng Hai, tháng Ba, trong mùa xuân ấm áp, cam bắt đầu trổ hoa. Những cô nụ hoa trắng xanh bằng hạt đậu nành lớn dần lên, xòe nở. Đêm đêm, hoa cam tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng đưa em vào giấc ngủ say. Dưới ánh nắng ban mai, hoa ướt đẫm sương long lanh như muôn ngàn chiếc cúc bằng bạch ngọc… Rồi mấy ngày đã qua, những cánh hoa đã rụng trắng gốc cây và một góc vườn. Cam đã kết trái, lúc đầu các anh cam chỉ bằng hạt đậu, rồi bằng hòn bi, bằng quả cà, bằng quả bóng bàn. Càng lớn, những quả cam ấy càng dễ thương, vỏ xanh thẫm, bóng mượt. Nhờ mưa nắng, khí trời, chất màu mỡ của đất đem đến cho trái cam một sức sống căng tròn. Đến tháng Bảy tháng Tám, nhẹ bóc quả cam và đặt những múi cam vàng óng lên bàn tay, nhẹ cắn một múi vừa ngọt vừa chua đã thấm vào lưỡi. Tháng Mười một, ôi! Cam đã chín rồi! Những anh cam mọng nước chín vàng thèm ơi là thèm! Những năm được mùa, bà hái được mấy thúng, chỉ bảy tám quả là được một cân. Là thứ cam bóc, vỏ mỏng, không hạt, tép cam sóng sánh chất mật ong, có vị ngọt đậm nên có lúc bà bán được đủ tiền tiêu cho một cái Tết to …Cứ mỗi mồng tám tháng Mười một giỗ ông, bà hái cam để cúng, đó là những quả cam đầu tiên của mùa cam ở vườn. Đặc biệt, năm nào bà cũng để lại trên cây hai ba chục trái cam để sau đó hái bày mâm ngũ quả và cho con cháu làm quà Tết.

Những tình cảm và kỉ niệm không sao quên được trong em là nhờ cây cam của ông. Cứ mỗi mùa hoa cam,mùa trái chín, em lại nhớ đến ông và một câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ người trồng cây.” Ông ơi!Cháu hứa với ông sẽ thường xuyên chăm sóc và tưới cây để cây ngày càng xanh tốt.

19 tháng 3 2018

như bao buổi bình minh

mặt trời đã lên rồi

mà sao tôi vẫn nằm

bởi vì tôi vẫn ngủ

               mình làm hơi vội! chắc không hay đâu nhỉ.

Hôm nay là ngày em trực nhật nên em đi học rất sớm. Giờ này, dường như sân trường không có ai, em có dịp quan sát trường em trước buổi học.

Trên cổng trường là tấm biển ghi tên "Trường Tiểu học Nghĩa Lộ" Bao quanh trường là những hàng rào được quét vôi màu vàng xen kẽ màu trắng. Ngay giữa sân trường là những cây che bóng mát. Nhưng nổi bật hơn cả là những cây phượng vĩ tán lá xum xuê đang reo vui trong gió sớm nhưng đang giơ tay vẫy chào chúng em. Những bông hoa hồng được nhà trường trồng vào dịp Tết đang khoe vẻ đẹp trong nắng sớm, hương thơm thoang thoảng. Vài chú bướm lượn qua lượn lại, đang thập thò trước hương thơm quyến rũ. Mấy chú chim hót líu lo trên cành cây. Dưới đất, những sợi cỏ ướt đẫm, những giọt sương long lanh còn đọng trên đầu ngọn lá.

Sân trường mỗi lúc một đông. Kìa! Các bạn đang đi đến trường. Tiếng nói và tiếng cười ríu rít hòa lẫn vào nhau cùng với tiếng động cơ của xe máy, tạo nên một âm thanh náo nhiệt. Dưới gốc phượng, các bạn học sinh tụm năm, tụm bảy để ôn bài, đọc truyện. Còn một số bạn gái chơi nhảy dây, tay quay đều đều. Các bạn nam thì chơi bắn bi. ơ chỗ rộng hơn thì các bạn chơi cầu, những quả cầu bay lên, vụt xuống, chao qua, liệng lại thấy đẹp mắt và ai cũng muốn chơi. Nắng ban mai đang bắt đầu buông xuống. Ba tiếng trống báo hiệu giờ học đã đến. Trên sân trường, các trò chơi đều ngừng lại. Một ngày học mới lại bắt đầu.

Em rất thích quang cảnh trường em trước buổi học. Em đã học lớp năm, lớp cuối bậc tiểu học của trường, nhưng dẫu có phải xa mái trường thân yêu này thì những hình ảnh ngôi trường thân thương ấy sẽ mãi mãi trong tâm trí của em.

10 tháng 10 2021

Trả lời : 

Một thời tuổi thơ cắp sách đến trường đã để lại trong em biết bao kí ức, biết bao hình ảnh và hoài niệm đẹp đẽ. Nhưng có lẽ ấn tượng nhất với em vẫn là quang cảnh trường em trước buổi học, ấy là bức tranh đẹp đẽ và sống động nhất trong tâm trí em.

Mỗi buổi sáng đến trường là em lại đón chào một niềm vui mới. Được đi học, được gặp bạn bè, thầy cô, và đặc biệt là được đắm mình trong không gian trong lành của cảnh sắc trường học buổi ban mai. Mỗi sớm, những tán lá trong sân trường đều ẩm ướt những giọt sương đêm, những tán bằng lăng hoa tím biếc như nhuộm thêm cái sắc đằm thắm cho tuổi học trò, cánh phượng đỏ rực rỡ như một ngọn lửa hừng hực, bất diệt dưới ánh nắng của ngày mới. Những khóm hoa trong vườn trường rung rinh trong cơn gió đầu ngày, làm những giọt pha lê tí tách, tung tăng nhảy nhót. Đâu đó trong những vòm cây xanh biếc xanh là tiếng líu lo chào ngày mới của mấy cô cậu sơn ca, tiếng hót như tấu lên một khúc nhạc vui để chào đón những đứa trẻ đến trường. Khuôn viên trường hình chữ U, với lớp tường sơn vàng cùng kiến trúc năm tầng dần hiện lên rõ ràng khi ánh nắng vàng tươi tắn, tràn trề năng lượng chảy xuống mặt đất, xua đi lớp sương đêm còn vấn vương, tỏa sáng rực rỡ hình ảnh một ngôi trường hiên ngang, vững trãi, bề thế, rộng rãi. Trong những lớp học chưa có người, bảng đen im lìm đợi ngày mới, bàn ghế ngay ngắn như một sự chờ đợi, sắp đặt cho một công việc mới, một nhiệm vụ mới. Sân trường đón nhận bước chân sải dài của tia nắng nọ, tán cây rủ xuống những bóng râm xanh mát, những khóm hoa trong vườn trường vươn mình đón lấy hơi ấm đất trời, hòn non bộ nơi đầu sân lại thêm nổi bật và đẹp đẽ dưới sự chiếu sáng đầu ngày của bác mặt trời. Quang cảnh trường học trước buổi lên lớp mới đẹp đẽ và ấn tượng đến nhường nào.

Lác đác trên sân đã vang lên tiếng cười của đôi ba người bạn, góc sân này râm mát thì có những trò đuổi bắt làm thú vui trước giờ vào học, bên kia sân nắng vàng trải dài thì thưa thớt bóng người nô đùa, chỉ còn những anh, chị lớp 9 đang đón lấy ánh nắng đầu ngày vươn mình tập thể dục. Tiếng cười đùa ngày càng náo nhiệt, những bạn học sinh đến ngày càng đông, sân trường bỗng chốc nhộn nhịp với đủ mọi thứ trò. Bác bảo vệ đang canh giờ để có những tiếng trống chính xác. Đến đúng bảy giờ sáng, tiếng trống trường rộn rã vang lên, âm thanh ấy dồn dập như một lời thúc giục học sinh hãy cố gắng, hãy nỗ lực cho một ngày học mới đầy hiệu quả. Mỗi sớm trên trường học đều bắt đầu từ sự yên bình đến thanh thản, thoải mái cho đến sự náo nhiệt, rộn ràng, tràn trề năng lượng của các bạn trẻ. Mỗi sáng là một niềm vui mới, mỗi khoảnh khắc trước giờ vào học đều là một kỉ niệm đẹp.

Sau tiếng trống vang lên, cô giáo đã bước vào lớp, giờ học mới lại bắt đầu. Chúng em tự nhủ phải hoàn thành tốt công việc ngày hôm nay và hắng say, đắm mình vào lời giảng. Trong lòng em lại thoáng gợn lên những xôn xao, mơ hồ, tự dặn mình hãy đến trường vào buổi sớm để đắm mình trong không gian trong lành, tươi đẹp của trường học trước giờ lên lớp.

5 tháng 11 2017

Đã có dịp em nhìn thấy đôi bàn tay bàn chân của người thân với sự gần góc gầy gò hay sự nứt nẻ cái sản điều đó làm em ghi đến sự vất vả già nua của người thân em . Và người ấy sống mãi trong lòng em đó là ông nội em . Ông đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng đi lại còn rất nhanh nhẹn . Vóc người dong dỏng cao. Ông thường mặc bộ âu phục màu xanh lam khi đi đây đi đó. Mái tóc ông đã gần bạc hết, lúc nào cũng cắt cao và chải vuốt rất gọn gàng. Đôi mắt ông không còn tinh anh như trước nữa nhưng ông thích đọc báo, xem tivi. Những lúc ấy ông phải mang kính, chăm chú một cách tỉ mỉ. Răng của ông đã rụng đi mấy chiếc nên cái miệng móm mém. Đôi bàn tay ông toàn xương xương và chai sần vì đã lao động quá nhiều nhưng ông làm đâu ra đấy!
 Những ngày thơ ấu, em được sống tronhg tình thương bao la của ông, được che chở, được dắt dìu. Ông luôn quan tâm đến cía ăn cái mặc, việc học hành của em. Bữa ăn, ông thường bỏ thức ăn cho em. Ông vui khi em chóng lớn, học hành tiến bộ. Ông luôn lo lắng cho tất cả mọi người trong gia đình, nhắc nhở công việc làm ăn của bố mẹ em. Ông là chỗ tựa tinh thần cho cả nhà Nhớ có ông mà mỗi thành viên trong gia đình đều vững bước đi lên. Chẳng những ông quan tâm đến gia đình mà còn quan tâm đền tình làng nghĩa xóm. Ông hay giúp đỡ người nghèo khó, người không may mắn trong cuộc sống. Ông thường lấy những câu chuyện đời thường thể hiện điều nhân nghĩa để giáo dục cả nhà. Bởi vậy nên mọi người lúc nào cũng yêu quý ông.
 Tấm lòng nhân ái của ông là ngọc đuốc soi sáng tâm hồn. Ông đã truyền thêm sức mạnh cho em vững bước đi lên trên con đường học tập. Gia đình em luôn tôn kính, làm theo những gì ông mong muốn. Em vẫn thường quanh quẩn bên ông, lúc thăm vườn cây, khi bắt sâu, nhổ cỏ giúp ông. Em thần mong sao ông em vẫn mãi như hôm nay.
 

6 tháng 11 2017

thank you very muck

28 tháng 11 2017

Giúp mình với

29 tháng 11 2017

Mẹ là người sinh ra ta và chăm lo cho ta từng bữa ăn giấc ngủ, trong chúng ta có ai mà không yêu thương mẹ của mình? Vì vậy trong mắt mỗi đứa con, mẹ là người đẹp nhất, tuyệt vời nhất. Vậy nên từ ngày biết làm văn, lớp 3, lớp 4, dường như năm nào cô giáo cũng yêu cầu một bài văn tả mẹ muốn chúng ta thể hiện được hình ảnh của mẹ trong tâm trí của mình. Trong chương trình ngữ văn lớp 6, các bạn sẽ lại bắt gặp đề bài tả mẹ và mình sẽ hướng dẫn các bạn cách làm bài văn này ngắn gọn nhưng vẫn đủ ý và giàu tình cảm, mong rằng dàn ý vào bài văn dưới đây sẽ giúp đỡ cho mọi người. Để làm bài này, đầu tiên chúng ta sẽ tả về hình dáng bên ngoài của mẹ, sau đó là cảm nhận sự ân cần chu đáo của mẹ, những kỉ niệm với mẹ qua đó ta sẽ rút ra lời hứa từ đáy lòng với mẹ của mình.
 

Bài văn Tả mẹ lớp 6 hay nhất - Lập dàn ý, văn mẫu tả mẹmik chỉ biêt làm van thôi hay bạn làm dàn y dựa vào bài van này !

6 tháng 1 2019

1. Em bị ốm, người luôn bên cạnh động viên,chăm sóc, lo cho em uống từng viên thuốc, ăn từng thìa cháo, mất ăn mất ngủ vì em là mẹ. Hãy hình dung và tả lại mẹ của em lúc chăm sóc em bị ốm

2. Em hãy tả hình dáng, tính tình một cô ( chú,bác) trong khu phố ( hoặc thôn xóm ) nơi em ở được mọi người yêu mến

      Bài 1 :          

Bài tham khảo :

      Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, dạt dào vô tận. Tình mẹ trong suốt như dòng suối ngọt. Mẹ luôn là người yêu thương, quan tâm lo lắng cho ta trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh ta dù trong những phút yếu lòng. Nhất là khi chứng kiến cảnh mẹ chăm sóc em ốm, em càng thấm thía hơn điều ấy.

Chúng ta đều được lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Từ những lời ru, những cái xoa đầu, đến những cái rém chăn cho đỡ lạnh, không ai khác mẹ luôn là người quan tâm chi chút đến từng điều nhỏ nhặt. Đặc biệt mỗi lúc ta bị ốm, thì sự lo lắng của mẹ càng cao cả hơn bao giờ hết.

Em là một đứa trẻ không hay ốm yếu, vì thế rất chủ quan với sức khoẻ của mình. Vì vậy nếu không nhờ có mẹ, em đã không thể luôn duy trì cơ thể khỏe mạnh như bây giờ. Nhưng tình yêu thương, chăm sóc của mẹ khi em bị ốm đã giúp em ý thức sâu sắc hơn về tình mẫu tử, về việc biết giữ gìn bản thân để không ai phải lo lắng. Đó là hôm gió mùa về, trời nổi gió to và rét lạnh. Nhưng hôm ấy mẹ lại bận đi công tác chưa về, em ở nhà lại tắm nước lạnh. Kết quả là hôm ấy em bị cảm lạnh. Mẹ đã thức suốt đêm để săn sóc cho em. Khuôn mặt mẹ đầy lo âu và xám ngắt, bởi chưa bao giờ mẹ để em bị ốm nặng như vậy. Có lẽ mẹ đã tự trách mình vì không chăm sóc em thật tốt. Nằm trên giường bệnh, em miên man vào giấc ngủ dài mệt mỏi. Thỉnh thoảng chỉ thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc gường, thoắt trông thấy thoắt biến mất. em cảm nhận như bàn tay của mẹ lúc nào cũng nắm lấy tay em, âu yếm vuốt ve để truyền cho em hơi ấm của tình mẫu tử. Chốc chốc, mẹ lại thay khăn lau tay, lau mặt cho em luôn trông gọn gàng, không có cảm giác khó chịu. Mờ mờ không rõ vì mệt, nhưng em dường như vẫn cảm thấy nhìn rất rõ đôi mắt mẹ, lonh lanh ướt, và trìu mến yêu thương lẫn cả sự lo lắng nữa. Tiếng đêm tĩnh mịch càng khiến nhịp thở hổn hển của mẹ rõ hơn. Chao ôi, lúc ấy em chỉ muốn ôm mẹ vào lòng, xin lỗi mẹ vì sự nghịch ngợm của mình. Bàn tay dịu dàng của mẹ nắm lấy bàn tay non nớt của em khiến hơi ấm lan tỏa mạnh mẽ hơn. em như được tiếp thêm sức mạnh nên hôm sau cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Sáng dậy, mặt trời đã lên cao, ngoài vườn lảnh lót tiếng chim vang. Dường như vạn vật cũng đang cất lên một giai điệu ngọt ngào, vui tươi để chào mừng cô bé xinh xắn, đáng yêu là em. Mẹ choàng tỉnh dậy khi thấy em khẽ cử động tay, đôi mắt dài màu nâu ấy, hôm nay em mới có dịp được ngắm kĩ, nó thâm quầng và khô vì sự thiếu ngủ do phải làm việc mệt mỏi và hôm nay là vì chăm sóc em ốm nữa. em ôm mẹ vào lòng, hổn hển trong lời xin lỗi vì đã để mẹ nhọc lòng. Mẹ vuốt nhẹ mái tóc tơ và khẽ mỉm cười, nụ cười sau những lo lắng suốt đêm cho em đã khiến mẹ tươi tắn hơn. Cảm ơn mẹ vì tình yêu thương vô bờ bến mẹ đã giành cho con. Con yêu và xin lỗi mẹ.

Không hẳn ai trong số chúng ta cũng đều được mẹ chăm sóc, đó là một thiệt thòi rất lớn. Vì vậy hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên cạnh mẹ khi ta còn có thể bạn nhé.

    Bài 2: 

Bài tham khảo :

Bác Giáo là tổ trưởng dân phố khu phố gia đình mình ở. Năm nay, bác khoảng 50 tuổi. Mình cũng không biết nên bắt đầu từ đâu khi kể về bác cho các bạn nghe. Thôi thì mình thấy sao, nghĩ sao thì kể cho các bạn nghe như vậy nhé.

Khi mình học lớp Một, mình đã thấy bác làm tổ trưởng dân phố rồi. Bởi vì mình thường thấy bác đi đến các nhà trong khu phố, khi thì thu tiền đóng góp cho những hoạt động công cộng. Khi thì bác mời bà con khu phố ra tổng vệ sinh. Thấy bác lúc nào cũng bận rộn với công việc của khu phố, mẹ mình thường nói làm tổ trưởng dân phố công việc thì nhiều mà chẳng có quyền lợi gì đâu. Những người làm tổ tưởng dân phố là phải nhiệt tình lắm, có trách nhiệm với bà con lối xóm lắm mới làm được lâu như bác ấy. Quả thực, cứ thứ 7 hàng tuần, bác đến từng nhắc nhở mọi nhà ra làm vệ sinh nên lúc nào đường phố cũng sạch đẹp. Một số người không có ý thức đổ nước ra đường làm ảnh hưởng đến bà con khu phố, bác đến nhắc nhở rất nhiều lần. Một bóng điện đường hỏng, bác thay ngay để đảm bảo ánh sáng cho mọi người đi đường. Có mấy nhà bán vật liệu xây dựng đổ bừa bãi ra đường, bác đến yêu cầu họ dọn dẹp lại ngay. Trong khu phố còn một vài nhà gặp khó khăn, bác đã vận động bà con trong khu phố đóng góp ít nhiều tùy khả năng để giúp họ có thể vượt qua những khó khăn ấy. Bà con khu phố rất quý trọng bác. Ba mẹ mình rất kính trọng và cảm phục bác. Ba mẹ mình nói bác là người có nhiều đóng góp trong việc đưa khu phố mình trở thành khu phố Văn hóa. Mình quý bác lắm. Thỉnh thoảng mình giúp bác đi mời bà con khu phố ra làm tổng vệ sinh hoặc giúp bác mời bà con đi họp.

Chuyện về bác tổ trưởng dân phố của mình là như vậy đấy. Mình chờ nghe chuyện về bác tổ trưởng dân phố của các bạn đấy.

                                                           ~ hok tốt ~

6 tháng 1 2019

THANK YOU ^-^