Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cả 2 cái văn kể và văn tả đều giống nhau ở điểm là cả 2 bài văn này đều có yếu tố kể và tả
nhưng trong văn kể thì cái đoạn tả chỉ nên ngắn thôi,và chủ yếu đoạn tả này chỉ để giới thiệu sơ qua thôi
còn trong văn tả thì cũng có 1 phần là kể,chủ yếu thì đoạn này sẽ là kể kỉ niệm,...Nhưng trong cái đoạn văn tả này thì tả sẽ nhiếu nhất
Điểm giống nhau tả người và tả cảnh là : Đều có ba phần ; cùng xác định người hoặc cảnh để tả ; tính chât nổi bật và phải nêu nhận xét của mình
Quê em là một miền quê nghèo ở đồng bằng Bắc Bộ, tuy không có những danh lam thắng cảnh nổi tiếng được nhiều người biết đến nhưng vẻ đẹp thanh bình của làng quê, đặc biệt là vẻ đẹp của những cánh đồng lúa chín luôn khiến em tự hào và muốn giới thiệu cho mọi người cùng biết khi nói về quê hương mình. Cánh đồng lúa quê em vào mùa thu hoạch như được khoác lên mình bộ quần áo mới rực rỡ, xinh đẹp. Những thửa ruộng san sát nhau làm cho cánh đồng trở rộng lớn hơn như tấm thảm khổng lồ trải dài đến tận phía cuối chân trời. Những bông lúa chín trĩu bông cùng hương thơm của lúa mới thoang thoảng trong không gian mang đến cảm giác xuyến xang, thân thuộc đến lạ. Xa xa, trên những thửa ruộng, các bà, các cô đang hăng say thu hoạch lúa, tuy mệt nhọc, vất vả nhưng trên môi ai cũng nở nụ cười hạnh phúc vì năm nay được mùa. Cánh đồng lúa quê em không chỉ cho những hạt gạo thơm ngon, mang đến thu nhập cho bà con mà còn là nơi gắn với tuổi thơ chăn trâu, thả diều của những đứa trẻ như em.
Thời thơ ấu - Mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm êm đẹp về thời thơ ấu, nhưng chỉ có rừng thông xanh là tôi yêu quý nhất.
Những buổi chiều tà, tôi cùng các bạn vào rừng thông câu cá. Ngồi ở phiến đá bên dòng suối thả mồi, chúng tôi trò chuyện rôm rả, hết trên trời lại dưới biển. Khi phao động, chúng tôi giật cần. Những chú cá rô phi viền đỏ lóng lánh giãy đành đạch trên đám cỏ xanh.
Hoàng hôn xuống, chúng tôi ra về với những chú rô phi béo mập. Ôi, đẹp làm sao những buổi chiều đi nhặt củi về, ngồi nghỉ dưới gốc thông, tôi lắng nghe tiếng dòng suối thủ thỉ tâm tình. Tiếng thông reo vi vu như một điệu đàn bất tuyệt. Một lần bị mẹ mắng, tôi chạy vào rừng thông.
Ngồi dưới gốc cây nghe tiếng đàn du dương ấy, bao nhiêu nổi giận vừa trào dâng, bao nhiêu cái mệt mỏi đều như tan biến đâu hết. Tiếng đàn thông, tiếng tâm sự của dòng suối ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Khi tỉnh dậy, mặt trời sắp lặn, tôi luống cuống ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà.
Những buổi sáng tôi thường đi học sớm, lên lối trong rừng thông, tôi lắng nghe tiếng chim thánh thót: "Ríu ran kẽ la- Là lời của chim". Tôi ngắt một bông hoa ở bên bờ suối. Chao, bông hoa mới đẹp chứ. Những giọt sương đọng ở cánh hoa long lanh như những hạt ngọc. Rừng thông xanh rì reo vi vu trong gió. Ôm lấy cây thông, áp tai mình vào, tôi như nghe thấy tiếng thổn thức của mầm xanh.
Đến giờ học, tôi chạy vụt đi, bông hoa còn vương lại trên cành thông, những hạt phấn vàng li ti bay bay... Có những buổi học về sớm, tôi lang thang trong rừng thông. Chọn lấy một cây cao nhất, tôi ôm lấy thân cây và đo xem mình có cao bằng nó không, tưởng mình phải bằng nửa cây thông, không ngờ chỉ bằng một phần tư.
Nằm gối đầu trên gốc thông, xoài người xuống thảm cỏ xanh rờn, tôi lấy truyện ra đọc. Tiếng thông reo vi vu, gió thổi mát rượi làm cho câu chuyện cổ tích tôi đang đọc như hiện ra trước mắt. Những buổi tối bọn con gái rủ nhau ra chơi rừng thông để hứng gió, bọn con trai chúng tôi vừa nhác thấy chúng nó ở đầu rừng đã xộc ra huơ tay múa chân, miệng thét inh ỏi làm cho bọn con gái sợ hãi chạy tán loạn.
Chủ nhật được nghỉ, chúng tôi vào rừng chơi đánh trận giả. Cây thông cùng reo vi vu như chào mừng tôi. Dòng suối cũng chảy róc rách như kể chiến công của tôi, còn tôi thì kiêu hãnh nhìn bốn phía. Mùa nước lũ, thông giận dữ lung lay cành lá làm cho nước sợ hãi sủi bọt. Khi mùa xuân đến, thông bỗng cười xòa, vi vu suốt ngày đêm.
Mùa xuân đã dệt cho thông một chiếc áo xanh rờn. Được thấy ánh mặt trời, được đón làn gió mát, được ngắm hoa đẹp, được nghe suối chảy và tiếng nói cười của chúng tôi, thông lại được suốt ngày vi vu ca hát cùng đàn chim xinh...
Đấy! Rừng thông xanh của tôi là như thế đấy! Nó như một “người mẹ hiền” của tôi, lúc vui cũng như buồn, rừng thông xanh đều cùng tôi chia sẻ. Đã bao mua xuân qua, rừng thông xanh của tôi đều giữ được “tính tình" cũng như giữ được vẻ đẹp màu xanh. Nó mãi mãi vẫn là kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời của tôi.
Lúc mặt trời đã nhô lên hết, cả mặt biển bỗng sáng bừng lên, lấp lánh ánh vàng. Bầu trời trong xanh, gió lồng lộng thổi. Đàn hải âu thức giấc tự bao giờ đang chao nghiêng đôi cánh bay là là sát mặt nước, cất lên những tiếng kêu quen thuộc. Ngoài xa, từng đợt, từng đợt sóng rì rào nối tiếp nhau ùa vào bờ cát.
Trên bãi biển, ngư dân đang hối hả chuẩn bị cho đoàn thuyền ra khơi đánh cá. Tiếng cười, tiếng nói rộn rã. Có chiếc tàu nào đấy kéo còi. Tiếng còi trầm ấm lan xa trên mặt biển lúc bình minh. Một ngày mới bắt đầu.
Cảnh mặt trời mọc trên biển Đông đẹp như một bức tranh sơn mài lộng lẫy. Sáng nào em cũng được chứng kiến cảnh tượng huy hoàng ấy nhưng vẫn có cảm giác say mê, thích thú như buổi ban đầu.
Bóng tối đang ngự trị cùng với cái tôi ngạo mạn và sự kiêu kỳ đến lạnh lùng! Nó đếm từng giây từng phút trong cái âm thầm và đơn độc, tạo ra từng tiếng réo rắt của gió đang ngân dài trong sự yên tĩnh và đôi phần u ám... Dù sao nó cũng chỉ là một đêm tối trong vô vàn những đếm tối lạnh lẽo, và có lúc vương quốc của chính nó bị sụp đổ bởi ánh sáng mãnh liệt làm nó khó chịu và bực tức! Mặt trời ló dậy mang theo mình sự khởi đầu mạnh mẽ, cái ấm áp của nắng đầu ngày và ánh sáng của hy vọng cùng cái diệu kỳ của sự khát khao cháy bỏng cho một ngày mới. Nắng lan dần, nuốt trọn bóng tối đang bao phủ xung quanh màn trời rộng lớn, đánh tan thế lực đen tối đang thống trị đất trời trong khoảng nửa ngày. Cây cối reo hò trong trận giao chiến giữa đêm và ngày: hoa nở rộ ra những lời ca mạnh mẽ khỏe khoắn nhất, tiếp thêm sức mạnh lý trí cho ánh sáng của bình minh; cây xanh hơn, thể hiện mãnh liệt sự hy vọng rằng Mặt Trời thắng thế; chim cất lên những tiếng hót vang dội cả một mảnh trời, đón mừng sự chiến thắng của binh minh... Dần dần, gã Bóng Đêm phải khuất phục trước ánh hào quang rực rỡ và chói lọi một cách kỳ diệu của bình minh, gã rút lui, nhường lại vương quốc của gã cho Mặt Trời thống trị; nhưng gã luôn báo thù, gã luôn thề rằng sẽ trở lại và đánh bại Mặt Trời; và Mặt Trời cũng cam đoan rằng dù bị lão đánh bại, Mặt Trời vẫn luôn trở lại gieo ánh sáng và sự ấm áp cho muôn loài, loại trừ cái bóng đêm lạnh lẽo của lão! Cuộc chiến sẽ chẳng bao giờ chấm dứt, nó sẽ kéo dài và luân phiên tuần tự: Ngày - đêm, đêm - ngày...
Mỗi khi nghe câu hát đó em lại bồi hồi nhớ về quê hương của mình .Đầu tiên điều mà em nghĩ đến đó là hình bóng cánh đồng vào những buổi hoàng hôn trên quê hương ,ngắm cảnh cánh đồng vào lúc hoang hôn đẹp hơn bao giờ hết,
Khi ông mặt trời dần dần xuống sau dãy núi xa xa, ánh nắng vàng óng còn sót lại rải nhẹ lên cánh đồng lúa. Sóng lúa ánh lên và nhấp nhô trong làn gió thoảng qua. Từ phía chân trời, những đàn chim ríu rít gọi bầy bay về tổ.Đàn sếu nhởn nhơ trên bầu trời rộng và xanh thẳm không cùng.
“Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại”. Thế rồi, tiếng sáo vi vút ngân vang, đàn trâu vểnh tai nghe rồi lững thững đi về, bóng sừng trâu in đậm giữa ruộng đồng yên lặng. Theo sau những đàn trâu no cỏ là đám mục đồng đang trò chuyện râm ran. Tất cả đã làm cho làng quê thêm đẹp. Ngoài đồng, các bác nông dân cũng lần lượt đi về, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến.
Xa xa, thấp thoáng bóng người đi tháo nước, be bờ. Những dòng nước tronh xanh mát lành được đưa vào ruộng lúa, chúng hòa vào đất giúp cây lúa có thêm sức mạnh sau một ngày chống chọi với nắng trời. Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần rồi tắt hẳn. Trên đỉnh núi là một màu vàng của ráng chiều bao phủ. Những đàn trâu mải miết gặm cỏ trên những cánh đồi xa xa.
Bấy giờ. ráng chiều cũng nhạt dần rồi không còn nữa. Ánh sáng chỉ còn phảng phất phía tây. Những đám mây xám đục là là bay đến. Bầu trời mịt màu lam thẫm. Sương đêm chập chờn rơi rồi tụ tập trên những ngọn cỏ non, ẩn hiện trong bóng đêm mờ ảo đang sắp sửa buông xuống. Người đi đường vãn dần, âm thanh trên đường làng cũng lắng chìm sau bóng hoàng hôn. Trong các bụi rậm ven đường, những chú tắc kè rón rén bước ra, rồi chúng tung tăng nhảy nhót, trườn lên những thân cành và cất tiếng kêu vang. Đây đó, văng vẳng tiếng côn trùng trò chuyện trong lòng đất, chúng đã thức dậy sau một ngày ngủ say sưa. Trong làng, nhà nhà đã nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng quê yên tĩnh. Những đàn gà đã lên chuồng kêu tục… tục. Các chị gà mái thì thầm bàn nhau sẽ thức thâu đêm để lo cho việc ngày mai đẻ trứng. Thế rồi, chúng cũng lim dim với giấc ngủ chẳng đợi chờ.
Thật thú vị! hoàng hôn trên quê hương em trong bóng chiều tà thật tuyệt vời làm em nhớ mãi, em yêu quê hương em biết nhường nào.
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
BÀI LÀM
Sân trường là nơi diễn ra hầu hết các hoạt động học đường của chúng em. Sân trường rực rỡ cờ hoa ngày khai giảng, đẹp lung linh trong hội trại mừng xuân, yên tĩnh im lìm trong những ngày hè.Sân trường rất quen mà luôn luôn sống động trong từng thời điểm. Trong bao cảnh sinh hoạt của nhà trường, cảnh sân trường trước buổi học có nét hoạt náo riêng biệt, có quy củ nền nếp và rất đáng yêu.
Mỗi buổi học, cổng trường được mở rộng từ sáu giờ sáng. Từ xa, bảng tên trường Tiểu học Kim Đồng màu xanh dương còn chìm trong màn sương trắng lãng đãng. Ba dãy phòng học đã được mở cửa nhưng im lìm chờ đợi chúng em. Lác đác, học sinh bắt đầu đến trường. Nắng sớm chiếu lên các vòm cây, chim chóc chuyền cành lích rích, rồi bayvù ra, hót ríu ran. Trên sân trường, lá bàng, lá phượng rải rác khắp nơi. Cũng như lớp học, văn phòng, phòng Hội đồng giáo viên, phòng Ban giám hiệu đã được mởcửa. Bác lao công đang dọn dẹp các phòng này. Trước cửa văn phòng, cột cờcao chót vót, lá cờ đỏ sao vàng bay nhè nhẹ trong gió sớm. Những học sinh đến sớm hầu hết là những bạn có ca trực nhật. Liền sau khi đến lớp, các bạn mở rộng các cửa sổ lớp học và bắt đầu quét lớp, quét sân trường. Tiếng chổi xoèn xoẹt lẫn tiếng nói chuyện rì rầm, tiếng gọi nhau í ới của chúng em như một bản nhạc đủ cung bậc trầm bổng. Gần như đồng loạt, khi trống hồi đổdài vang lên, sân trường và lớp học sạch bóng. Lúc này, học sinh đã đông đảo, các thầy cô cũng đã đến trường. Trên hành lang lớp học, những tà áo dài nhiều màu sắc của cô giáo điểm xuyết trên nền áo đồng phục trắng của chúng em tạo nên một bức tranh hài hoà màu sắc. Học sinh tụm năm, tụm ba trò chuyện, có bạn còn chơi đá cầu dù biết là chỉ còn năm phút nữa là đến giờ truy bài trước khi vào lớp. Trên hành lang, đội Sao Đỏ đang kiểm tra nền nếp các lớp. Một số bạn ngồi dưới gốc cây bàng và cạnh các bồn hoa ăn nốt phần quà sáng. Sân trường sáng bừng nắng mai, ồn ã tiếng trò chuyện, hỏi bài của các bạn. Ba tiếng trống đanh gọn vang lên. Học sinh nhanh nhẹn tập trung theo tổ, ngồi từng tốp trật tự trên hành lang lớp học. Học sinh bắt đầu truy bài. Sân trường im lặng, chỉ còn nghe tiếng thì thầm kiểm tra bài của học sinh. Mặt trời lên cao thêm, chút nữa, rọi những tia nắng ấm áp qua kẽ lá, in lên nền đất những bóng sáng nhảy nhót, nhấp nháy theo cành lá bay bay trong gió sớm. Hai cánh cổng lớn của trường đã khép lại. Bác bảo vệ trực ở cổng như một anh lính cận vệ cần mẫn, nghiêm khắc. Mười lăm phút ôn bài trôi qua nghiêm túc, một tiếng trống vang lên gọn lỏn. Học sinh xếp hàng vào lớp. Mỗi lớp xếp bốn hàng thẳng tắp, lần lượt đi hàng một vào lớp. Từ phòng giáo viên, các thầy cô giáo toảra, đi về các lớp. Toàn trường bắt đầu buổi học một cách trật tự, sôi nổi. Sân trường trở lại yên ắng, chỉ nghe tiếng cành lá lao xao trò chuyện cùng gió. Tiếng chim hót thưa hơn, chim đã rời tố bay đi kiếm mồi. Vài cánh bướm dập dờn bên các đoá hoa. Thoảng trong gió mùi hoa sữa, hoa ngâu lan tỏa. Toàn trường vang vang tiếng thầy cô giảng bài, tiếng lật vở loạt xoạt khe khẽ. Không gian yên tĩnh trong lành đưa chúng em đến chân trời kiến thức, hứa hẹn một tương lai tươi sáng mai sau.
Em yêu sao mái trường Tiểu học có thầy cô và bè bạn thân quen. Yêu trường, em thêm yêu từng buổi học, từng góc sân trường nhộnnhịp, tươi vui. Nền nếp của trường em trước buổi học là bài học kỉ luật nghiêm khắc rèn giũa chúng em thành những công dân gương mẫu mai sau này.
Bạn tham khảo bài văn này nha:
Chủ nhật vừa rồi, trường em tổ chức hoạt động ngoại khóa ở huyện Ba Vì. Tại đây, em được tận mắt chứng kiến cảnh các bác nông dân thu hoạch lúa chín. Có thể nói, chuyến đi Ba Vì đã giúp em có thêm nhiều trải nghiệm thú vị, hấp dẫn.
Khung cảnh buổi sớm ở quê yên bình và trong xanh đến ngỡ ngàng. Xóm làng được bao trùm bởi những giai điệu tươi vui. Đó là tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới cùng tiếng chim ca líu lo, véo von. Hay còn là tiếng trò chuyện ríu rít của các bác nông dân đang đi ra đồng. Tất cả thanh âm đã tạo nên bản giao hưởng nhộn nhịp của quê hương.
Để tránh cái nắng gay gắt của ngày hè, mọi người rủ nhau đi gặt từ rất sớm. Những bác nông dân đầu đội nón trắng, nhấp nhô theo từng sóng lúa. Vì đã quen thuộc với công việc nên mọi người làm việc rất thuần thục. Một tay nắm chắc các nhánh lúa, một tay cầm liềm, gặt nhanh thoăn thoắt. Chẳng mấy chốc, những bó lúa lớn chất thành đống, nằm rải rác khắp ruộng. Thanh niên trai tráng lần lượt quẩy từng gánh lúa lên bờ. Sau đó, họ nhanh nhẹn xếp gọn vào xe kéo. Mỗi người một việc, ai nấy đều hăng say, miệt mài lao động. Dù công việc rất vất vả nhưng họ vẫn luôn nở nụ cười trên môi.
Khi mặt trời lên cao cũng là lúc mọi người đã thu hoạch xong. Những cánh đồng bạt ngàn lúa chín giờ chỉ còn là gốc rạ trắng trơ trọi. Trên con đường làng, từng xe lúa nối đuôi nhau đi về, báo hiệu một vụ mùa bội thu.
Từ chuyến đi ngoại khoá ở Ba Vì, em đã biết nâng niu, quý trọng những hạt gạo trắng ngần, những bát cơm thơm dẻo hơn. Đó chính là thành quả to lớn của người nông dân sau bao tháng ngày lao động vất vả, nhọc nhằn.
Hoặc có thể dựa vào dàn ý này để hình thành bài viết:
1. Mở bài: Giới thiệu về cảnh thu hoạch mùa màng.
2. Thân bài:
- Miêu tả khung cảnh trước khi mọi người bắt đầu thu hoạch.
- Miêu tả những hoạt động thường diễn ra trong quá trình thu hoạch.
- Không khí khi mọi người đã thu hoạch xong mùa màng.
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về cảnh thu hoạch mùa màng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
ở mỗi đoạn nhà văn đứng ở vị trí
đoạn 1 : trên nóc đồn
đoạn 2 : mũi đảo
đoạn ba : đảo Thanh Luân
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
cảnh có đặc điểm Vẻ đẹp của đảo Cô Tô sau khi trận bão đi qua được tác giả thể hiện qua các từ ngữ (đặc biệt là tính từ), hình ảnh đáng chú ý: - Một ngày trong trẻo, sáng sủa; - Cây thêm xanh mượt; - Nước biển lam biếc đặm đà hơn; - Cát lại vàng giòn hơn; - Lưới càng thêm nặng mẻ cá giã đôi. Ở đây, các tính từ chỉ màu sắc và ánh sáng (trong trẻo, sáng sủa, trong sáng, xanh mượt, lam biếc, vàng giòn) trong kết cấu câu văn đặc tả nhấn mạnh (thêm, hơn) đã làm nổi bật các hình ảnh (bầu trời, nước biển, cây trên núi đảo, bãi cát), khiến cho khung cảnh Cô Tô được hiện lên thật trong sáng, tinh khôi. Nghệ thuật dùng tính từ đặc tả nói trên kết hợp với việc chọn điểm nhìn từ trên cao, tác giả giúp người đọc cùng hình dung và cảm nhận về vẻ đẹp tươi sáng về toàn cảnh Cô Tô. 3. Đoạn tả cảnh mặt trời mọc trên biển là một bức tranh rất đẹp, được tác giả thể hiện qua những từ ngữ chỉ hình dáng, màu sắc và những hình ảnh so sánh (chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi; mặt trời nhú lên dần dần, tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn; quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng; y như một mâm lễ phẩm)... Qua cách chọn lọc chính xác các từ ngữ, những hình ảnh so sánh trên đây thật rực rỡ, tráng lệ. Với tài năng quan sát và miêu tả tinh tế của tác giả, cảnh mặt trời mọc ở Cô Tô được thể hiện trong một khung cảnh rộng lớn bao la, đồng thời thể hiện niềm giao cảm hân hoan giữa con người và vũ trụ. 4. Trong đoạn cuối, cảnh sinh hoạt và lao động của người dân trên đảo được miêu tả qua những chi tiết, hình ảnh: - Quanh giếng nước ngọt: vui như một cái bến và đậm đà mát nhẹ hơn mọi cái chợ trong đất liền (sử dụng hình ảnh so sánh); - Chỗ bãi đá, bao nhiêu là thuyền của hợp tác xã đang mở nắp sạp (sử dụng lượng từ không xác định); - Thùng và cong và gánh nối tiếp đi đi về về (sử dụng liên từ và điệp từ); Đó là cảnh sinh hoạt và lao động khẩn trương, tấp nập. Đó cũng là khung cảnh của cuộc sống thanh bình sau bão: "Trông chị Châu Hoà Mãn địu con, thấy nó dịu dàng yên tâm như cái hình ảnh biển cả là mẹ hiền mớm cá cho lũ con lành". Hình ảnh so sánh liên tưởng độc đáo này thể hiện sự đan quyện trong cảm xúc giữa cảnh và người, đồng thời thể hiện đặc sắc tình yêu Cô Tô của riêng một Nguyễn Tuân - "người đi tìm cái đẹp" toàn bích và hài hoà. ~~~~~~~~~~~~~~
thời gian không gian
~~~~~~~~~~~~~~~
Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của nhửng bông hoa phượng vĩ, bằng lăng- mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn. Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm.
Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh, từ trong phòng có thể nghe thấy tiêng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa. Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. giờ đay nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc ngày cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Dến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bàu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.
Em rất thích mùa đông vì có thể ngôi bên ánh lửa bập bùng. Được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sông trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thẻ nói mùa đông không lạnh.
bạn muốn tả cảnh gì,mình giúp cho
tả cảnh cơn mưa