K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 4 2019

Một số địa điểm du lịch:

Trung Quốc:

- Vạn lý trường thành.

- Tử cấm thành.

- Bến Thượng Hải.

- Di Hòa Viên ( Cung điện mùa hè).

- Lăng mộ Tần Thủy Hoàng.

- Chùa treo Huyền Không.

Lào:

- Hang Pak Ou.

- Cánh đồng Chum.

- Vang Viêng.

- Si Phan Don.

- Pha That Luang.

- Viêng Xai

Cam-pu-chia:

- Ăng-ko-vat.

- Biển hồ Tonle Sap.

- Chùa Vàng – Chùa Bạc.

- Đảo Koh Rong.

Đoạn văn giới thiệu:

Vạn lý trường thành, tức "thành dài vạn lý" là bức tường thành nổi tiếng của trung quốc, một công trình kiến trúc phòng thủ được xây dựng hoành tránh và quy mô. Vạn Lý Trường Thành được xây dựng bằng đất và đá từ thế kỷ 5 TCN cho tới thế kỷ 16, để bảo vệ Đế quốc Trung Quốc khỏi những cuộc tấn công xâm lăng của người Hung Nô, Mông Cổ, người Turk, và những bộ tộc du mục khác đến từ những vùng hiện thuộc Mông Cổ và Mãn Châu. Một số đoạn tường thành được xây dựng từ thế kỷ thứ 5 TCN, trong đó nổi tiếng nhất là phần tường thành do Hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc là Tần Thủy Hoàng ra lệnh xây từ năm 220 TCN và 200 TCN, nằm ở phía bắc xa hơn phần Vạn Lý Trường Thành hiện nay của Trung Quốc xây dưới thời nhà Minh, và hiện chỉ còn sót lại ít di tích. Theo lịch sử : Lịch sử xây dựng của Vạn Lý Trường Thành có thể truy ngược về thời kỳ Chiến Quốc, với mục đính chủ yếu là ngăn chặn sự di cư của các bộ lạc du mục phương bắc.
Năm 221 Tr.CN, Tần Thủy Hoàng, sau khi thống nhất Trung Quốc, đã cho nối liền và đắp lại ba đoạn thành cũ của các nước Tần, Triệu, Yên, hình thành một tấm lá chắn dài hơn 5000 km ở biên giới phía bắc, trở thành tuyến phòng ngự tiền tiêu, chống lại những cuộc tập kích bất ngờ của những đoàn kỵ binh du mục đến từ thảo nguyên Mông Cổ. Bức tường thành - một minh chứng cụ thể cho sức mạnh và quyền uy của Hoàng đế - được làm bằng đất nện với những tháp canh được xây ở khoảng cách đều nhau. Nó nằm xa hơn về phía bắc so với Vạn Lý Trường Thành hiện tại, với điểm cực đông nằm sát phần bắc bán đảo Triều Tiên, đến nay chỉ còn lại ít di tích là những ụ đất thấp, dài.Hán Vũ Đế, trong cuộc chiến với người Hung Nô, cũng đã từng nhiều lần tiếp tục xây dựng vạn Lý Trường Thành nhằm bảo vệ các vùng đất chiến lược Hà Sáo, Lũng Tây, với độ dài lên tới hơn 10.000 km.Trong các thời kỳ sau đó, các triều đại phong kiến Trung Quốc cũng không ngừng củng cố, xây dựng Vạn Lý Trường Thành ở các mức độ khác nhau, nhưng có chung một kiểu thiết kế với vật liệu là đất nện và có tháp canh nhiều tầng được xây ở khoảng cách vài dặm.

T**k mik nhé!

Hok tốt!

29 tháng 5 2018

Leo: Good afternoon. Mona: Hi Leo. Why are you wearing a different uniform? And where is Mr. Le? Leo: Allow me to introduce myself. I am Mr. Le, your tour guide. Jack: Leo, you're a tour guide? Mona: But you're the hotel receptionist! Leo: I also work for Five Star Tours. Mona: I don't understand. Leo: Please, let me explain. I'm saving up to study hotel management in Australia. So I work for Five Star Tours in my spare time 3 Quí bạn đang theo dõi Bài Học Tiếng Anh Cho Ngành Du Lịch Của Đài Úc Châu. Bài Học 14: Hướng Dẫn Viên Du Lịch Lesson 14: The Tour Guide Mời các bạn nghe phần cuối cuộc đối thoại để xem anh Leo nói về bằng cấp và kinh nghiệm hướng dẫn du lịch của mình như thế nào. Mona: I'm still not sure about this. Leo: Let me assure you, Ms. White. I have a tourism qualification, and I've been doing this job for seven years Mona: But… Leo: I know all the best tours in the city! Jack: I'm sure you do, Leo. We would love you to be our tour guide… wouldn't we, Mona? Mona: I suppose so. Leo: Thank you Ms. White, Mr. Webber. Jack: Call me Jack. Leo: Thank you, Jack. Now, if you'll just follow me to the lounge. I have some brochures to show you. Bây giờ, mời các bạn nghe phần cuối cuộc đối thoại bằng cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt. Mona: I'm still not sure about this. (Tôi vẫn chưa rõ sự thể ra sao cả.) Leo: Let me assure you, Ms White. I have a tourism qualification and I've been doing this job for seven years. (Cứ yên tâm đi, cô White. Tôi có bằng hướng dẫn du lịch, và tôi đã hành nghề 7 năm rồi.) Mona: But… (Nhưng mà...) Leo: I know all the best tours in the city! (Tôi biết mọi chuyến du ngoạn hấp dẫn nhất trong thành phố này!) 

29 tháng 5 2018

tiếng trung nhé bạn phúc hiểu sai ý mik rùi ko phải chữ kiểu đó 

các bn cũng xem vd rồi nhỉ

28 tháng 5 2018

Trong cuộc đời ai ai chắc chắn cũng phải có một hoài bảo, một ước mơ. Khi đó chúng ta sẽ không ngừng cố gắng để vươn đến ước mơ đó. Cũng như bao người khác, tôi cũng nuôi nấng cho mình một ước mơ. Một ước mơ được khám phá thế giới bằng chính tôi mắt của mình, được chạm vào những nơi hùng vĩ của thế giới, được giao tiếp với mọi người bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau,… Ước mơ của tôi là được làm một hướng dẫn viên du lịch. Một người thông thạo các thứ tiếng và giúp mọi người hiểu biết thêm về truyền thống của các nước trên thế giới. Một ước mơ có lẽ không cao cả lắm nhưng lại là điều tôi hằng mong ước và muốn được thực hiện bằng chính sức lực của mình.

Ước mơ để trở thành một hướng dẫn viên tôi chưa từng bày tỏ cho bất cứ ai dù là người thân trong gia đình. Tôi sợ rằng họ có thể sẽ cười và nói rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng những nhu cầu cần thiết để trở thành một hướng dẫn viên. Vậy nên tôi chỉ đành ôm ấp ước mơ nhỏ bé cho riêng mình và quyết chí thực hiện được. Tôi nghĩ để trở thành một người hướng dẫn viên cũng là mơ ước của nhiều người chứ không chỉ riêng tôi. Tôi biết sẽ có nhiều cạnh tranh trên con đường đến với ước mơ của chính mình. Nhưng không vì vậy mà tôi mất niềm tin vào bản thân, tôi tự nhủ với bản thân rằng: “mình phải quyết chí học thật giỏi, cố gắng học thêm nhiều thứ tiếng khác nhau và nói thật thông thạo,…” nghe thật là xa vời đối với một người không phải là học sinh giỏi như tôi phải không nào? Dù vậy tôi vẫn muốn cho mình cơ hội để thực hiện được điều mà tôi mơ ước. Năm nay tôi đã là học sinh lớp 10, chỉ còn hai năm nữa là tôi phải quyết định con đường cho riêng mình. Dù đã có suy nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một hướng dẫn viên nhưng tôi cũng không ngừng suy nghĩ đến những ngành khác. Không những vậy cha mẹ lại muốn tôi theo ngành của gia đình. Tôi lại không phải là người con muốn làm cha mẹ buồn lòng. Giữa việc muốn đi theo con đường mà mình đam mê và việc muốn làm cha mẹ vui lòng, tôi vẫn chưa biết phải chọn con đường nào… Nhưng đến hôm nay thì tôi đã nhận ra rằng, nếu muốn làm cha mẹ vui lòng thì mình phải thật sự thành đạt và hạnh phúc trên con đường mình đã chọn. Dù không chọn con đường nối nghiệp cha mẹ nhưng tôi chắc rằng họ sẽ hiểu và cảm thông và động viên tôi bước tiếp trên con đường tiến tới ước mơ của mình.

Hiện nay ngành này cũng đang rất phổ biến ở giới trẻ, những bạn trẻ muốn mở rộng tầm hiểu biết và muốn khám phá thế giới. Chắc chắn như vậy sẽ có rất nhiều sự cạnh tranh mà tôi không sợ rằng mình không thể vượt qua. Những lúc còn học cấp 1, cấp 2, mọi người vẫn luôn hỏi tôi một câu hỏi quen thuộc là sau này cháu muốn làm nghề gì? Cháu đã có những mục đích cho tương lai chưa?… những câu hỏi đối với tôi lúc đó chỉ như những câu hỏi đùa và tôi chỉ ngây thơ trả lời “cháu không biệt nữa”. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy thật trẻ con. Nhưng giờ đây khi đã bước sang cấp 3, tôi lại có một suy nghĩ khác xa với lúc trước là “mình sẽ làm gì khi lớn lên? Ước mơ của mình là gì?”. Và khi được nhìn những danh lam thắng cảnh trên thế giới qua những môn học, trong tôi lại có một đam mê là muốn khám phá thế giới, muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Tôi biết để đạt được thì điều không thể thiếu là vốn từ ngôn ngữ của tôi phải thật phong phú, ít nhất phải thành thạo trên 3 thứ tiếng. Dù điều đó thật sự không dễ dàng nhưng tôi chắc rằng mình có thể thực hiện được. Những suy nghĩ đó đã giúp tôi không còn nghi ngờ khả năng của mình nữa, giúp tôi nghĩ rằng nếu cố gắng và có í chí thì chắc chắn tôi sẽ thực hiện được. Tôi còn có một ước mơ to lớn hơn khi được trở thành một hướng dẫn viên du lịch, tôi có thể cho họ thấy được nền văn hoá và truyến thống của nước nhà, cũng như những danh lam thắng cảnh mà trong thơ ca luôn luôn được nhắc tới và chỉ có duy nhất ở quê hương nơi tôi sinh ra và lớn lên. Không chỉ có vậy tôi cũng muốn các người dân trên các đất nước đều có một tình bằng hữu để kết thúc những cuộc chiến tranh vô nghĩa đem lại nhiều đau thương. Những điều đó có vẻ như thật khó đối với một người như tôi, nếu tôi nói ra ước mơ lớn lao này với mọi người có lẽ sẽ chẳng ai nhịn cười được. Nhưng dù vậy tôi vẫn sẽ luôn ấp ủ trong lòng hai ước mơ mà tôi muốn thực hiện nhất trong đời. Dù có không thực hiện được một trong hai nhưng tôi sẽ không hề hối tiếc vì mình đã cố gắng thực hiện bằng chính sức lực và niềm đam mê của mình.

Chúng ta hãy tạo cho mình một ước mơ thực sự và cố gắng thực hiện ước mơ đó bằng tất cả lòng đam mê và nhiệt huyết. Khi thực hiện được ước mơ đó, bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc và thoả mãn với những gì mà mình hằng mơ ước. Cũng như tôi khi đã có một ước mơ tôi sẽ cố gắng chăm học và luyện thêm nhiều thứ tiếng khác. Tôi sẽ làm cho ba mẹ thực sự tự vào vì có một người con như tôi, một người con có ước mơ và cố gắng thực hiện bằng cả nhiệt huyết của mình.

Trong cuộc đời ai ai chắc chắn cũng phải có một hoài bảo, một ước mơ. Khi đó chúng ta sẽ không ngừng cố gắng để vươn đến ước mơ đó. Cũng như bao người khác, tôi cũng nuôi nấng cho mình một ước mơ. Một ước mơ được khám phá thế giới bằng chính tôi mắt của mình, được chạm vào những nơi hùng vĩ của thế giới, được giao tiếp với mọi người bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau,… Ước mơ của tôi là được làm một hướng dẫn viên du lịch. Một người thông thạo các thứ tiếng và giúp mọi người hiểu biết thêm về truyền thống của các nước trên thế giới. Một ước mơ có lẽ không cao cả lắm nhưng lại là điều tôi hằng mong ước và muốn được thực hiện bằng chính sức lực của mình.

Ước mơ để trở thành một hướng dẫn viên tôi chưa từng bày tỏ cho bất cứ ai dù là người thân trong gia đình. Tôi sợ rằng họ có thể sẽ cười và nói rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng những nhu cầu cần thiết để trở thành một hướng dẫn viên. Vậy nên tôi chỉ đành ôm ấp ước mơ nhỏ bé cho riêng mình và quyết chí thực hiện được. Tôi nghĩ để trở thành một người hướng dẫn viên cũng là mơ ước của nhiều người chứ không chỉ riêng tôi. Tôi biết sẽ có nhiều cạnh tranh trên con đường đến với ước mơ của chính mình. Nhưng không vì vậy mà tôi mất niềm tin vào bản thân, tôi tự nhủ với bản thân rằng: “mình phải quyết chí học thật giỏi, cố gắng học thêm nhiều thứ tiếng khác nhau và nói thật thông thạo,…” nghe thật là xa vời đối với một người không phải là học sinh giỏi như tôi phải không nào? Dù vậy tôi vẫn muốn cho mình cơ hội để thực hiện được điều mà tôi mơ ước. Năm nay tôi đã là học sinh lớp 10, chỉ còn hai năm nữa là tôi phải quyết định con đường cho riêng mình. Dù đã có suy nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một hướng dẫn viên nhưng tôi cũng không ngừng suy nghĩ đến những ngành khác. Không những vậy cha mẹ lại muốn tôi theo ngành của gia đình. Tôi lại không phải là người con muốn làm cha mẹ buồn lòng. Giữa việc muốn đi theo con đường mà mình đam mê và việc muốn làm cha mẹ vui lòng, tôi vẫn chưa biết phải chọn con đường nào… Nhưng đến hôm nay thì tôi đã nhận ra rằng, nếu muốn làm cha mẹ vui lòng thì mình phải thật sự thành đạt và hạnh phúc trên con đường mình đã chọn. Dù không chọn con đường nối nghiệp cha mẹ nhưng tôi chắc rằng họ sẽ hiểu và cảm thông và động viên tôi bước tiếp trên con đường tiến tới ước mơ của mình.

Hiện nay ngành này cũng đang rất phổ biến ở giới trẻ, những bạn trẻ muốn mở rộng tầm hiểu biết và muốn khám phá thế giới. Chắc chắn như vậy sẽ có rất nhiều sự cạnh tranh mà tôi không sợ rằng mình không thể vượt qua. Những lúc còn học cấp 1, cấp 2, mọi người vẫn luôn hỏi tôi một câu hỏi quen thuộc là sau này cháu muốn làm nghề gì? Cháu đã có những mục đích cho tương lai chưa?… những câu hỏi đối với tôi lúc đó chỉ như những câu hỏi đùa và tôi chỉ ngây thơ trả lời “cháu không biệt nữa”. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy thật trẻ con. Nhưng giờ đây khi đã bước sang cấp 3, tôi lại có một suy nghĩ khác xa với lúc trước là “mình sẽ làm gì khi lớn lên? Ước mơ của mình là gì?”. Và khi được nhìn những danh lam thắng cảnh trên thế giới qua những môn học, trong tôi lại có một đam mê là muốn khám phá thế giới, muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Tôi biết để đạt được thì điều không thể thiếu là vốn từ ngôn ngữ của tôi phải thật phong phú, ít nhất phải thành thạo trên 3 thứ tiếng. Dù điều đó thật sự không dễ dàng nhưng tôi chắc rằng mình có thể thực hiện được. Những suy nghĩ đó đã giúp tôi không còn nghi ngờ khả năng của mình nữa, giúp tôi nghĩ rằng nếu cố gắng và có í chí thì chắc chắn tôi sẽ thực hiện được. Tôi còn có một ước mơ to lớn hơn khi được trở thành một hướng dẫn viên du lịch, tôi có thể cho họ thấy được nền văn hoá và truyến thống của nước nhà, cũng như những danh lam thắng cảnh mà trong thơ ca luôn luôn được nhắc tới và chỉ có duy nhất ở quê hương nơi tôi sinh ra và lớn lên. Không chỉ có vậy tôi cũng muốn các người dân trên các đất nước đều có một tình bằng hữu để kết thúc những cuộc chiến tranh vô nghĩa đem lại nhiều đau thương. Những điều đó có vẻ như thật khó đối với một người như tôi, nếu tôi nói ra ước mơ lớn lao này với mọi người có lẽ sẽ chẳng ai nhịn cười được. Nhưng dù vậy tôi vẫn sẽ luôn ấp ủ trong lòng hai ước mơ mà tôi muốn thực hiện nhất trong đời. Dù có không thực hiện được một trong hai nhưng tôi sẽ không hề hối tiếc vì mình đã cố gắng thực hiện bằng chính sức lực và niềm đam mê của mình.

Chúng ta hãy tạo cho mình một ước mơ thực sự và cố gắng thực hiện ước mơ đó bằng tất cả lòng đam mê và nhiệt huyết. Khi thực hiện được ước mơ đó, bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc và thoả mãn với những gì mà mình hằng mơ ước. Cũng như tôi khi đã có một ước mơ tôi sẽ cố gắng chăm học và luyện thêm nhiều thứ tiếng khác. Tôi sẽ làm cho ba mẹ thực sự tự vào vì có một người con như tôi, một người con có ước mơ và cố gắng thực hiện bằng cả nhiệt huyết của mình.Trong cuộc đời ai ai chắc chắn cũng phải có một hoài bảo, một ước mơ. Khi đó chúng ta sẽ không ngừng cố gắng để vươn đến ước mơ đó. Cũng như bao người khác, tôi cũng nuôi nấng cho mình một ước mơ. Một ước mơ được khám phá thế giới bằng chính tôi mắt của mình, được chạm vào những nơi hùng vĩ của thế giới, được giao tiếp với mọi người bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau,… Ước mơ của tôi là được làm một hướng dẫn viên du lịch. Một người thông thạo các thứ tiếng và giúp mọi người hiểu biết thêm về truyền thống của các nước trên thế giới. Một ước mơ có lẽ không cao cả lắm nhưng lại là điều tôi hằng mong ước và muốn được thực hiện bằng chính sức lực của mình.

Ước mơ để trở thành một hướng dẫn viên tôi chưa từng bày tỏ cho bất cứ ai dù là người thân trong gia đình. Tôi sợ rằng họ có thể sẽ cười và nói rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng những nhu cầu cần thiết để trở thành một hướng dẫn viên. Vậy nên tôi chỉ đành ôm ấp ước mơ nhỏ bé cho riêng mình và quyết chí thực hiện được. Tôi nghĩ để trở thành một người hướng dẫn viên cũng là mơ ước của nhiều người chứ không chỉ riêng tôi. Tôi biết sẽ có nhiều cạnh tranh trên con đường đến với ước mơ của chính mình. Nhưng không vì vậy mà tôi mất niềm tin vào bản thân, tôi tự nhủ với bản thân rằng: “mình phải quyết chí học thật giỏi, cố gắng học thêm nhiều thứ tiếng khác nhau và nói thật thông thạo,…” nghe thật là xa vời đối với một người không phải là học sinh giỏi như tôi phải không nào? Dù vậy tôi vẫn muốn cho mình cơ hội để thực hiện được điều mà tôi mơ ước. Năm nay tôi đã là học sinh lớp 10, chỉ còn hai năm nữa là tôi phải quyết định con đường cho riêng mình. Dù đã có suy nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một hướng dẫn viên nhưng tôi cũng không ngừng suy nghĩ đến những ngành khác. Không những vậy cha mẹ lại muốn tôi theo ngành của gia đình. Tôi lại không phải là người con muốn làm cha mẹ buồn lòng. Giữa việc muốn đi theo con đường mà mình đam mê và việc muốn làm cha mẹ vui lòng, tôi vẫn chưa biết phải chọn con đường nào… Nhưng đến hôm nay thì tôi đã nhận ra rằng, nếu muốn làm cha mẹ vui lòng thì mình phải thật sự thành đạt và hạnh phúc trên con đường mình đã chọn. Dù không chọn con đường nối nghiệp cha mẹ nhưng tôi chắc rằng họ sẽ hiểu và cảm thông và động viên tôi bước tiếp trên con đường tiến tới ước mơ của mình.

Hiện nay ngành này cũng đang rất phổ biến ở giới trẻ, những bạn trẻ muốn mở rộng tầm hiểu biết và muốn khám phá thế giới. Chắc chắn như vậy sẽ có rất nhiều sự cạnh tranh mà tôi không sợ rằng mình không thể vượt qua. Những lúc còn học cấp 1, cấp 2, mọi người vẫn luôn hỏi tôi một câu hỏi quen thuộc là sau này cháu muốn làm nghề gì? Cháu đã có những mục đích cho tương lai chưa?… những câu hỏi đối với tôi lúc đó chỉ như những câu hỏi đùa và tôi chỉ ngây thơ trả lời “cháu không biệt nữa”. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy thật trẻ con. Nhưng giờ đây khi đã bước sang cấp 3, tôi lại có một suy nghĩ khác xa với lúc trước là “mình sẽ làm gì khi lớn lên? Ước mơ của mình là gì?”. Và khi được nhìn những danh lam thắng cảnh trên thế giới qua những môn học, trong tôi lại có một đam mê là muốn khám phá thế giới, muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Tôi biết để đạt được thì điều không thể thiếu là vốn từ ngôn ngữ của tôi phải thật phong phú, ít nhất phải thành thạo trên 3 thứ tiếng. Dù điều đó thật sự không dễ dàng nhưng tôi chắc rằng mình có thể thực hiện được. Những suy nghĩ đó đã giúp tôi không còn nghi ngờ khả năng của mình nữa, giúp tôi nghĩ rằng nếu cố gắng và có í chí thì chắc chắn tôi sẽ thực hiện được. Tôi còn có một ước mơ to lớn hơn khi được trở thành một hướng dẫn viên du lịch, tôi có thể cho họ thấy được nền văn hoá và truyến thống của nước nhà, cũng như những danh lam thắng cảnh mà trong thơ ca luôn luôn được nhắc tới và chỉ có duy nhất ở quê hương nơi tôi sinh ra và lớn lên. Không chỉ có vậy tôi cũng muốn các người dân trên các đất nước đều có một tình bằng hữu để kết thúc những cuộc chiến tranh vô nghĩa đem lại nhiều đau thương. Những điều đó có vẻ như thật khó đối với một người như tôi, nếu tôi nói ra ước mơ lớn lao này với mọi người có lẽ sẽ chẳng ai nhịn cười được. Nhưng dù vậy tôi vẫn sẽ luôn ấp ủ trong lòng hai ước mơ mà tôi muốn thực hiện nhất trong đời. Dù có không thực hiện được một trong hai nhưng tôi sẽ không hề hối tiếc vì mình đã cố gắng thực hiện bằng chính sức lực và niềm đam mê của mình.

Chúng ta hãy tạo cho mình một ước mơ thực sự và cố gắng thực hiện ước mơ đó bằng tất cả lòng đam mê và nhiệt huyết. Khi thực hiện được ước mơ đó, bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc và thoả mãn với những gì mà mình hằng mơ ước. Cũng như tôi khi đã có một ước mơ tôi sẽ cố gắng chăm học và luyện thêm nhiều thứ tiếng khác. Tôi sẽ làm cho ba mẹ thực sự tự vào vì có một người con như tôi, một người con có ước mơ và cố gắng thực hiện bằng cả nhiệt huyết của mình.Trong cuộc đời ai ai chắc chắn cũng phải có một hoài bảo, một ước mơ. Khi đó chúng ta sẽ không ngừng cố gắng để vươn đến ước mơ đó. Cũng như bao người khác, tôi cũng nuôi nấng cho mình một ước mơ. Một ước mơ được khám phá thế giới bằng chính tôi mắt của mình, được chạm vào những nơi hùng vĩ của thế giới, được giao tiếp với mọi người bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau,… Ước mơ của tôi là được làm một hướng dẫn viên du lịch. Một người thông thạo các thứ tiếng và giúp mọi người hiểu biết thêm về truyền thống của các nước trên thế giới. Một ước mơ có lẽ không cao cả lắm nhưng lại là điều tôi hằng mong ước và muốn được thực hiện bằng chính sức lực của mình.

Ước mơ để trở thành một hướng dẫn viên tôi chưa từng bày tỏ cho bất cứ ai dù là người thân trong gia đình. Tôi sợ rằng họ có thể sẽ cười và nói rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng những nhu cầu cần thiết để trở thành một hướng dẫn viên. Vậy nên tôi chỉ đành ôm ấp ước mơ nhỏ bé cho riêng mình và quyết chí thực hiện được. Tôi nghĩ để trở thành một người hướng dẫn viên cũng là mơ ước của nhiều người chứ không chỉ riêng tôi. Tôi biết sẽ có nhiều cạnh tranh trên con đường đến với ước mơ của chính mình. Nhưng không vì vậy mà tôi mất niềm tin vào bản thân, tôi tự nhủ với bản thân rằng: “mình phải quyết chí học thật giỏi, cố gắng học thêm nhiều thứ tiếng khác nhau và nói thật thông thạo,…” nghe thật là xa vời đối với một người không phải là học sinh giỏi như tôi phải không nào? Dù vậy tôi vẫn muốn cho mình cơ hội để thực hiện được điều mà tôi mơ ước. Năm nay tôi đã là học sinh lớp 10, chỉ còn hai năm nữa là tôi phải quyết định con đường cho riêng mình. Dù đã có suy nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một hướng dẫn viên nhưng tôi cũng không ngừng suy nghĩ đến những ngành khác. Không những vậy cha mẹ lại muốn tôi theo ngành của gia đình. Tôi lại không phải là người con muốn làm cha mẹ buồn lòng. Giữa việc muốn đi theo con đường mà mình đam mê và việc muốn làm cha mẹ vui lòng, tôi vẫn chưa biết phải chọn con đường nào… Nhưng đến hôm nay thì tôi đã nhận ra rằng, nếu muốn làm cha mẹ vui lòng thì mình phải thật sự thành đạt và hạnh phúc trên con đường mình đã chọn. Dù không chọn con đường nối nghiệp cha mẹ nhưng tôi chắc rằng họ sẽ hiểu và cảm thông và động viên tôi bước tiếp trên con đường tiến tới ước mơ của mình.

Hiện nay ngành này cũng đang rất phổ biến ở giới trẻ, những bạn trẻ muốn mở rộng tầm hiểu biết và muốn khám phá thế giới. Chắc chắn như vậy sẽ có rất nhiều sự cạnh tranh mà tôi không sợ rằng mình không thể vượt qua. Những lúc còn học cấp 1, cấp 2, mọi người vẫn luôn hỏi tôi một câu hỏi quen thuộc là sau này cháu muốn làm nghề gì? Cháu đã có những mục đích cho tương lai chưa?… những câu hỏi đối với tôi lúc đó chỉ như những câu hỏi đùa và tôi chỉ ngây thơ trả lời “cháu không biệt nữa”. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy thật trẻ con. Nhưng giờ đây khi đã bước sang cấp 3, tôi lại có một suy nghĩ khác xa với lúc trước là “mình sẽ làm gì khi lớn lên? Ước mơ của mình là gì?”. Và khi được nhìn những danh lam thắng cảnh trên thế giới qua những môn học, trong tôi lại có một đam mê là muốn khám phá thế giới, muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Tôi biết để đạt được thì điều không thể thiếu là vốn từ ngôn ngữ của tôi phải thật phong phú, ít nhất phải thành thạo trên 3 thứ tiếng. Dù điều đó thật sự không dễ dàng nhưng tôi chắc rằng mình có thể thực hiện được. Những suy nghĩ đó đã giúp tôi không còn nghi ngờ khả năng của mình nữa, giúp tôi nghĩ rằng nếu cố gắng và có í chí thì chắc chắn tôi sẽ thực hiện được. Tôi còn có một ước mơ to lớn hơn khi được trở thành một hướng dẫn viên du lịch, tôi có thể cho họ thấy được nền văn hoá và truyến thống của nước nhà, cũng như những danh lam thắng cảnh mà trong thơ ca luôn luôn được nhắc tới và chỉ có duy nhất ở quê hương nơi tôi sinh ra và lớn lên. Không chỉ có vậy tôi cũng muốn các người dân trên các đất nước đều có một tình bằng hữu để kết thúc những cuộc chiến tranh vô nghĩa đem lại nhiều đau thương. Những điều đó có vẻ như thật khó đối với một người như tôi, nếu tôi nói ra ước mơ lớn lao này với mọi người có lẽ sẽ chẳng ai nhịn cười được. Nhưng dù vậy tôi vẫn sẽ luôn ấp ủ trong lòng hai ước mơ mà tôi muốn thực hiện nhất trong đời. Dù có không thực hiện được một trong hai nhưng tôi sẽ không hề hối tiếc vì mình đã cố gắng thực hiện bằng chính sức lực và niềm đam mê của mình.

Chúng ta hãy tạo cho mình một ước mơ thực sự và cố gắng thực hiện ước mơ đó bằng tất cả lòng đam mê và nhiệt huyết. Khi thực hiện được ước mơ đó, bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc và thoả mãn với những gì mà mình hằng mơ ước. Cũng như tôi khi đã có một ước mơ tôi sẽ cố gắng chăm học và luyện thêm nhiều thứ tiếng khác. Tôi sẽ làm cho ba mẹ thực sự tự vào vì có một người con như tôi, một người con có ước mơ và cố gắng thực hiện bằng cả nhiệt huyết của mình.Trong cuộc đời ai ai chắc chắn cũng phải có một hoài bảo, một ước mơ. Khi đó chúng ta sẽ không ngừng cố gắng để vươn đến ước mơ đó. Cũng như bao người khác, tôi cũng nuôi nấng cho mình một ước mơ. Một ước mơ được khám phá thế giới bằng chính tôi mắt của mình, được chạm vào những nơi hùng vĩ của thế giới, được giao tiếp với mọi người bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau,… Ước mơ của tôi là được làm một hướng dẫn viên du lịch. Một người thông thạo các thứ tiếng và giúp mọi người hiểu biết thêm về truyền thống của các nước trên thế giới. Một ước mơ có lẽ không cao cả lắm nhưng lại là điều tôi hằng mong ước và muốn được thực hiện bằng chính sức lực của mình.

Ước mơ để trở thành một hướng dẫn viên tôi chưa từng bày tỏ cho bất cứ ai dù là người thân trong gia đình. Tôi sợ rằng họ có thể sẽ cười và nói rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng những nhu cầu cần thiết để trở thành một hướng dẫn viên. Vậy nên tôi chỉ đành ôm ấp ước mơ nhỏ bé cho riêng mình và quyết chí thực hiện được. Tôi nghĩ để trở thành một người hướng dẫn viên cũng là mơ ước của nhiều người chứ không chỉ riêng tôi. Tôi biết sẽ có nhiều cạnh tranh trên con đường đến với ước mơ của chính mình. Nhưng không vì vậy mà tôi mất niềm tin vào bản thân, tôi tự nhủ với bản thân rằng: “mình phải quyết chí học thật giỏi, cố gắng học thêm nhiều thứ tiếng khác nhau và nói thật thông thạo,…” nghe thật là xa vời đối với một người không phải là học sinh giỏi như tôi phải không nào? Dù vậy tôi vẫn muốn cho mình cơ hội để thực hiện được điều mà tôi mơ ước. Năm nay tôi đã là học sinh lớp 10, chỉ còn hai năm nữa là tôi phải quyết định con đường cho riêng mình. Dù đã có suy nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một hướng dẫn viên nhưng tôi cũng không ngừng suy nghĩ đến những ngành khác. Không những vậy cha mẹ lại muốn tôi theo ngành của gia đình. Tôi lại không phải là người con muốn làm cha mẹ buồn lòng. Giữa việc muốn đi theo con đường mà mình đam mê và việc muốn làm cha mẹ vui lòng, tôi vẫn chưa biết phải chọn con đường nào… Nhưng đến hôm nay thì tôi đã nhận ra rằng, nếu muốn làm cha mẹ vui lòng thì mình phải thật sự thành đạt và hạnh phúc trên con đường mình đã chọn. Dù không chọn con đường nối nghiệp cha mẹ nhưng tôi chắc rằng họ sẽ hiểu và cảm thông và động viên tôi bước tiếp trên con đường tiến tới ước mơ của mình.

Hiện nay ngành này cũng đang rất phổ biến ở giới trẻ, những bạn trẻ muốn mở rộng tầm hiểu biết và muốn khám phá thế giới. Chắc chắn như vậy sẽ có rất nhiều sự cạnh tranh mà tôi không sợ rằng mình không thể vượt qua. Những lúc còn học cấp 1, cấp 2, mọi người vẫn luôn hỏi tôi một câu hỏi quen thuộc là sau này cháu muốn làm nghề gì? Cháu đã có những mục đích cho tương lai chưa?… những câu hỏi đối với tôi lúc đó chỉ như những câu hỏi đùa và tôi chỉ ngây thơ trả lời “cháu không biệt nữa”. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy thật trẻ con. Nhưng giờ đây khi đã bước sang cấp 3, tôi lại có một suy nghĩ khác xa với lúc trước là “mình sẽ làm gì khi lớn lên? Ước mơ của mình là gì?”. Và khi được nhìn những danh lam thắng cảnh trên thế giới qua những môn học, trong tôi lại có một đam mê là muốn khám phá thế giới, muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Tôi biết để đạt được thì điều không thể thiếu là vốn từ ngôn ngữ của tôi phải thật phong phú, ít nhất phải thành thạo trên 3 thứ tiếng. Dù điều đó thật sự không dễ dàng nhưng tôi chắc rằng mình có thể thực hiện được. Những suy nghĩ đó đã giúp tôi không còn nghi ngờ khả năng của mình nữa, giúp tôi nghĩ rằng nếu cố gắng và có í chí thì chắc chắn tôi sẽ thực hiện được. Tôi còn có một ước mơ to lớn hơn khi được trở thành một hướng dẫn viên du lịch, tôi có thể cho họ thấy được nền văn hoá và truyến thống của nước nhà, cũng như những danh lam thắng cảnh mà trong thơ ca luôn luôn được nhắc tới và chỉ có duy nhất ở quê hương nơi tôi sinh ra và lớn lên. Không chỉ có vậy tôi cũng muốn các người dân trên các đất nước đều có một tình bằng hữu để kết thúc những cuộc chiến tranh vô nghĩa đem lại nhiều đau thương. Những điều đó có vẻ như thật khó đối với một người như tôi, nếu tôi nói ra ước mơ lớn lao này với mọi người có lẽ sẽ chẳng ai nhịn cười được. Nhưng dù vậy tôi vẫn sẽ luôn ấp ủ trong lòng hai ước mơ mà tôi muốn thực hiện nhất trong đời. Dù có không thực hiện được một trong hai nhưng tôi sẽ không hề hối tiếc vì mình đã cố gắng thực hiện bằng chính sức lực và niềm đam mê của mình.

Chúng ta hãy tạo cho mình một ước mơ thực sự và cố gắng thực hiện ước mơ đó bằng tất cả lòng đam mê và nhiệt huyết. Khi thực hiện được ước mơ đó, bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc và thoả mãn với những gì mà mình hằng mơ ước. Cũng như tôi khi đã có một ước mơ tôi sẽ cố gắng chăm học và luyện thêm nhiều thứ tiếng khác. Tôi sẽ làm cho ba mẹ thực sự tự vào vì có một người con như tôi, một người con có ước mơ và cố gắng thực hiện bằng cả nhiệt huyết của mình.

28 tháng 5 2018

Tôi không biết ghi tiếng trung . Thông cảm !

19 tháng 4 2019



Hôm nay chúng ta sẽ đi tham quan Vang Vieng. Vangvieng nằm cách thủ đô của Lào khoảng 150km, thị trấn bé nhỏ Vang Vieng nằm lọt thỏm trong mênh mông của núi rừng xanh ngát. Được biết đến là vùng quê yên bình với khí hậu trong lành, mát mẻ và cũng là điểm du lịch nổi tiếng của đất nước Lào xinh đẹp. Nơi đây không có công trình kiến trúc tuyệt mỹ, không resort hiện đại hay những con đường rộng thênh thang lót đá… Với lợi thế về địa hình lý tưởng – lưng tựa núi mặt nhìn sông, thị trấn Vang Vieng được biết đến như một vùng quê thanh bình bên dòng sông Nam Song. Thị trấn nhỏ bé này vừa ẩn chứa trong mình nét hoang sơ lại vừa là một thị trấn vô cùng yên bình. Ngay khi vừa đặt chân tới Vang Vieng, chúng ta sẽ ngỡ ngàng trước vẻ đẹp mà thiên nhiên đã ban tặng cho thị trấn nhỏ bé này. Dừng chân ở Vang Vieng, chúng ta có thể nghỉ ngơi trong những căn lều cỏ dựng ngay trên mặt nước, thong dong thả mình trên những chiếc phao để tận hưởng không khí trong lành, hoặc chèo kayak thư giãn và ngắm cảnh trời mây sông nước…

Học tốt

5 tháng 5 2020

Xin chào mừng quý khách (các bác, cô, chú, anh, chị…) đến từ …(cơ quan, đoàn thể…) đến với khu di tích danh thắng Tây Thiên, thuộc xã Đại Đình, huyện Tam Đảo tỉnh Vĩnh Phúc.

Tôi (em, cháu…) xin tự giới thiệu, tên tôi (em, cháu…) là…, cán bộ của khu di tích danh thắng Tây Thiên. Hôm nay tôi (em, cháu…) rất vinh dự được làm hướng dân viên cho đoàn của chúng ta tham quan, tìm hiểu về quần thể khu di tích danh thắng Tây Thiên.

“Ai lên ngắm cảnh Tây Thiên, mải mê thưởng ngoạn chớ quên đường về".

Kính thưa quý đoàn! Sau đây Tôi (em, cháu…) xin được giới thiệu tới đoàn chúng ta về nguồn gốc của hệ thống di tích danh thắng Tây Thiên.

Khu danh thắng Tây Thiên có diện tích khoảng 148ha, thuộc xã Đại Đình, huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc. Tây Thiên nằm trên sườn ngọn núi Thạch Bàn thuộc dãy Tam Đảo. Tương truyền từ xa xưa, Ngài Khương Tăng Hội - một nhà tu hành Ấn Độ trong chuyến viễn du sang phía Đông, thấy cảnh núi rừng u tịch và trang nhã đã chọn nơi đây dựng lều làm chốn nghỉ chân và truyền bá đạo Phật.

Tên gọi Tây Thiên mang ý nghĩa là “nơi các nhà sư Tây Thiên (Ấn Độ) tu hành”, được đặt để ghi nhớ giáo đoàn đầu tiên tới từ Ấn Độ vào Việt Nam truyền đạo. Vào thế kỷ III trước công nguyên, phái bộ thứ tám của vua A Dục đã tới nơi đây hoằng dương Phật pháp. Bị thu hút bởi cảnh sắc núi non liên hoàn hùng vĩ và u nhã, có suối chảy nước trong, thác ghềnh, non cao, rừng rậm, giáo đoàn đã dừng chân tu hành, xây dựng thành Nê Lê và chùa Địa Ngục. Tới thời Trần, đây là trung tâm Phật giáo thâm uy giống như Yên Tử và Đông Triều. Các địa danh khác như Suối Giải Oan, suối Trường Sinh, chùa Đồng Cổ, rừng thông già đại thụ là nơi nhiều đời cao tăng tu tập, hành trì và viên tịch. Người ta cũng đã tìm đc 3 bia mộ đá và di cốt của Giác Linh Ngã Thiền Sư, Võng Sơn Thiền Sư, Cúc Khê Thiền Sư. Ngoài ra còn nhiều nền chùa cổ và các di chỉ hiếm hoi dưới nền đất rừng Tây Thiên được ghi lại trong sách Kiến Văn Tỉ Lục của Lê Quý Đôn.

Nơi đây cũng đã xây dựng Thiền Viện Trúc Lâm lớn nhất cả nước, cùng với cảnh quan thiên nhiên kỳ vỹ. Theo nhiều tư liệu nghiên cứu, Tây Thiên còn là chốn tổ phật giáo Việt Nam. Vào khoảng 2300 trước Công Nguyên, nơi đây đã có chùa “Tây Thiển cổ tự.” Năm 2450 trước Công Nguyên, một lần Vua Hùng Vương thứ 7 lên núi Tam Đảo cầu tiên đã thấy ở đây có chùa thờ Phật. Xác định đây chính là cái nôi của phật giáo, Giáo hội Phật Giáo Việt Nam đã khởi công xây dựng Thiền Viện Trúc Lâm trên nền chùa cổ Thiên Ân cổ, có diện tích rộng 4,5ha, rừng ngoại vi rộng 50ha. Khi xây dựng thiền viện, các nhà khoa học còn tìm thấy hàng ngàn hiện vật có niên hiệu từ thời Lý, Trần, Lê, Mạc, Nguyễn và các di chỉ khảo cổ về phật giáo minh chứng rõ thêm về chốn tổ phật giáo.

Tây Thiên là nơi thờ Quốc mẫu Lăng Thị Tiêu, người được Hùng Chiêu Vương thứ 7 lập làm Chính Vương Phi, có công giúp vua dẹp giặc, mở mang bờ cõi, thống nhất giang sơn, dạy dân trồng lúa, giữ lửa trong buổi bình minh của dân tộc.

Kính thưa quý đoàn! Để tiếp theo cuộc hành trình khám phá về những điều bí ẩn của khu danh thắng Tây Thiên, Tôi (em, cháu…) xin giới thiệu với đoàn chúng ta về những thần tích nơi đây.

Nói về vị Quốc Mẫu Tây Thiên.

Trong truyền thuyết kể rằng:

Thuở ấy đất trời còn yên ả, có một vị bộ trưởng ( tộc trưởng trong trang Đông Lộ, huyện Tam Dương, Phủ Đoan Hùng đứng đầu đạo Sơn Tây nước Văn Lang họ Năng tên Vỹ gần 40 tuổi, vợ cả ngoài 40 họ Đào tên Liễu. Ông Năng Vỹ khí tượng khôi kỳ anh hùng khoáng đạt cùng là tông phái của Vua Hùng, ông bà chưa có con. Một ngày 2 người lên núi Tam Đảo, đi về phía Nam, tới chùa Tây Thiên dâng hương cầu tự, khi đó mặt trời đã xế chiều nên nằm ngủ lại để cầu mộng ứng.

Trong giấc ngủ Thị Đào bàng hoàng thấy mây ngũ sắc bay lượn trong chùa, hương đưa ngào ngạt, trong giải mây vòng có 7 nàng tiên xiêm y sặc sỡ, người hát người múa, đàn nhạc thi ca thiết tấu lừng trời. Đào Thị sực tỉnh giấc mơ, biết ứng điềm lành từ đó thấy trong người chuyển động mang thai đến ngày 10 tháng 5 năm Giáp thân thì sinh hạ một cô con gái khi đó sáng tỏ huy hoàng, hào quang sáng lạn, gió hương ngào ngạt, khí lành bao tỏa cả 9 phương trời.

Mới đầy tháng mà đứa trẻ dung mạo kỳ tứ, đoan trang, nguyệt thẹn hoa nhường. Lên 1 tuổi biết nói, lên 6 tuổi đã thông thạo âm luật mệnh danh là tiên, còn gọi là xích cảm.

Đó là người con gái nhan sắc thuộc dòng dõi Rồng tiên, được cha mẹ hết lòng yêu thương. Năm 11, 12 tuổi đã nữ công, nữ tắc không gì là không biết. Đến năm 20 tuổi khí lực nàng dũng mãnh, tài lược hơn người, hào kiệt trong động và các huyện trong vùng đều vui mừng và thán phục. Nàng lại có phép lạ thần thông xuất quỷ nhập thần biến hóa khôn lường. Khi đất nước có giặc ngoại xâm bà đã đứng ra kêu gọi trai đinh trong vùng 3000 tướng sĩ đến Phong Châu - Việt Trì giúp nước. Hùng Vương cảm kích trước bậc quần hoa hào kiệt bèn gia tăng thêm 10 vạn tinh binh, 3000 kỵ binh. Sau khi dẹp xong giặc Thục bà được phong là Tam Đảo Sơn Trụ Quốc Mẫu Đại Vương.

Đất nước hòa bình, bà trở về Đông Lộ, lập ra các cung ở để du ngoạn.

Tả cung ở xã Quan Nội, hữu cung ở 2 xã Quan Đình, Nhân Lí, Hạ cung ở xã Khuyết Trung, nơi ở là Tây Thiên trên núi Tam Đảo.

Nơi chùa Tây thiên bà ở bỗng thấy mây ngũ sắc chuyển vần từ trên trời xuống, bỗng trong mây xuất hiện chiếu chỉ của Thượng đế đòi công chúa về trời. Công chúa bèn tắm gội xong cùng thiên sứ thăng tâu vua Hùng, để đáp lại người có công triều đình đã sai quan tứ tế tặng “ Tam Đảo Sơn Trụ Quốc Mẫu Đại Vương, đệ nhất thượng đẳng phúc thần”. Bốn mùa cúng tên, muôn thuở ghi lòng. Các nơi lập miếu ghi rõ công lao truyền trải các đời truyền tới Đinh - Lê - Lý - Trần, phàm các triều khai sáng đều làm lễ tế.

“Tam Đảo trời sinh 1 đóa hoa tiên

Lúc sống phò Vua Hùng, lúc thác hóa về trời phò thượng đế.

Nhan sắc má hồng, làm rung động cả núi sông

Sắc nước hương trời thật hiếm có

Tiếng thơm để lại rạng rỡ tới muôn đời.

Đất Tam Dương dấu tích vẫn còn ghi

Nay mừng vì đất Đông Lộ sinh thần nữ

Người giúp xã tắc sơn hà được yên vui”.

Trên đây là câu truyện truyền thuyết ở xã Đại Đình được chép lại qua nhiều thời gian, nhiều thế hệ.

Kính thưa quý khách! Tiếp theo nữa mà Tôi (em, cháu…) muốn giới thiệu tới chúng ta là hệ thống các di tích Tây Thiên.

Tây Thiên là một quần thể di tích lịch sử - văn hóa, bao gồm hệ thống các đình, chùa có giá trị văn hóa và khảo cổ. Bên cạnh những ngôi đền nổi tiếng như đền Thượng, đền Thõng, đền Mẫu Sinh thì Tây Thiên còn có đền Cậu, đền Cô đầy bí ẩn và linh thiêng. Đây sẽ là một điểm lý tưởng, hứa hẹn nhiều bất ngờ và thú vị trong mùa lễ hội.

Trong khoảng chiều dài 11km, chiều ngang 1km, quần thể di tích Tây Thiên tập trung mật độ lớn dấu vết cũ cũng như các công trình văn hóa, các địa chỉ có giá trị nghiên cứu khảo cổ học, được tạo thành bởi hệ thống phức hợp đền, chùa, thảo am thờ Mẫu và thờ Phật cùng phong cảnh tự nhiên tuyệt đẹp phân bố trên ngọn Thạch Bàn của dãy núi Tam Đảo. Vì thế, từ rất lâu, đây không chỉ là nơi hấp dẫn du khách đến thưởng ngoạn phong cảnh mà còn là một biểu tượng cho đời sống tâm linh, tín ngưỡng tại Việt Nam.

Điểm dừng chân đầu tiên của khách hành hương tại Tây Thiên là đền Thõng, hay còn gọi là đền Trình. Đền Thõng được coi là “cửa ngõ” dẫn lên khu di tích đền Thượng trên đỉnh núi. Ngôi đền hiện tại được xây dựng vào năm 1998 theo kết cấu chữ đinh trên nền ngôi đền cũ, hướng ra không gian rộng lớn với cây đa chín cội sừng sững trước cửa đền như một chứng nhân lịch sử linh thiêng. Tại đền còn lưu giữ một bia đá 4 mặt từ năm Bảo Thái thứ 5 (1723) ghi nhận nơi đây là “Tam Đảo linh sơn”, một quả chuông đúc vào năm Thiệu Trị thứ 2 (1842), một bản thần tích vào năm Bảo Đại thứ 12 (1937), một khánh đồng và một số hoành phi, câu đối. Đây là các chứng tích lịch sử – văn hoá rất giá trị, khẳng định sự quan tâm của nhiều triều đại đối với danh thắng Tây Thiên cũng như vị thế “địa linh bậc nhất” cả nước của quần thể di tích này.

Qua đền Thõng là tới đền Cậu. Đền Cậu khởi nguồn là khe Trường Sinh, tương truyền là nơi “Cậu” ngự lại chiêu mộ và nuôi quân để đi theo phò Quốc Mẫu. Đền vừa được tu sửa lại vào năm 1993. Quãng đường từ đền Thỏng tới đền Cậu chỉ khoảng hơn 1km với hai hàng cây xanh mát, những mái nhà dân lúp xúp xen lẫn trong sắc vàng của những vườn cải đang trổ hoa dọc con suối nhỏ. Người ta lên đền Cậu để cầu tài, cầu phúc, lộc, thọ và những nguyện ước tốt đẹp về mặt tình duyên và con cái. Đó chắc chắn sẽ là khởi đầu tốt nhất cho mỗi người khi đến với Tây Thiên.

Từ đền Cậu đi thêm khoảng 2 km nữa sẽ đến đền Cô. Đền Cô cũng có niên đại lâu đời và hiện đang thờ Cô Bé, tương truyền là một vị con nhà Trời đã cùng Quốc Mẫu giúp dân giúp nước. Cảnh sắc nơi đây thanh nhã, khoáng đãng và yên bình với thảm thực vật phong phú cùng khí hậu quanh năm trong lành, mát mẻ. Dòng suối Giải Oan cùng giếng nước cổ sát chân đền tăng thêm vẻ tịch mịch và thanh tĩnh cho không gian nơi đây. Rất nhiều khách hành hương từng đến đền Cô đã thừa nhận rằng “suối và giếng này rất thiêng”. Nếu ai lấy nước từ đó dâng lên cùng lễ vật rồi uống sẽ thấy trong lòng thư thái, thanh thản và tịnh tâm đến lạ lùng.

Từ đền Cô, men theo một lối rẽ quanh co trong rừng, qua các khe suối nhỏ, các gốc cây bám rễ sâu vào lòng đất sẽ tới Tịnh thất Tây Thiên. Cảnh vật nơi đây tinh khôi, nguyên sơ và u tịch. Tịnh thất Tây Thiên ban đầu chỉ là một thảo am nhỏ của ba sư cô trẻ ẩn tu, sau đó phát triển rộng rãi theo pháp môn Mật tông Tây Tạng của dòng truyền thừa Drukpa nhưng chỉ nhận sư nữ. Dòng truyền thừa này đã có lịch sử trên 800 năm, qua 12 đời Pháp vương với vô số hành giả, trải rộng từ Á sang Âu. Đã có 12 vị ni sư Tây Thiên được cử đi cầu pháp, thọ học các nghi quỹ và pháp tu Mật tông ở một ni viện tại Nepal. Mọi sinh hoạt và tu tập của chư ni đều do ba vị chức sự quản lý và điều hành dưới sự lãnh đạo của một sư bà, trong đó, một vị chịu trách nhiệm về nghi lễ và đời sống ni chúng, một vị chịu trách nhiệm về giáo dục và một vị chịu trách nhiệm về ngoại giao.

Vẫn từ đền Cô, tiếp tục theo những bậc thang đi khoảng 1,5 km nữa là tới khu di tích đền Thượng nằm giữa cảnh quan thiên nhiên kỳ vỹ với mây mù, thông reo, chim hót. Đền Thượng có từ đời vua Hùng Vương thứ 7 và được xây dựng, tu bổ lại vào năm 2009. Trong đền còn lưu giữ nhiều hoành phi và câu đối có giá trị.

Quần thể di tích Tây Thiên nằm cách Hà Nội 75 km về phía Tây Bắc, là một quần thể phức hợp về văn hóa, du lịch và tín ngưỡng. Năm 1991, Tây Thiên đã vinh dự được Nhà nước xếp hạng là Di tích danh thắng cấp Quốc gia và được tỉnh Vĩnh Phúc quy hoạch thành khu du lịch trọng điểm của tỉnh. Ngoài vấn đề giao thông thuận lợi, các di tích được tu bổ và sửa sang thì tại Tây Thiên, dự án Cáp treo Tây Thiên đang được tiến hành và sẽ đưa vào hoạt động trong tháng 2/2012 sẽ là những điểm thu hút đông đảo khách du lịch tới với địa danh này.

Trong phạm vi chiều dài 11km, chiều ngang 1km của khu di tích tập trung 8 ngôi đền, chùa cổ, nằm ẩn mình dưới những cánh rừng già dọc theo con suối Tây Thiên ào ạt qua những thác ghềnh từ trên núi cao đổ xuống đồng bằng.

          Kính thưa quý khách! Để tiếp tục chuyến tham quan ngày hôm nay, Tôi (em, cháu…) sẽ giới thiệu về cảnh quan tại nơi đất phật. Đó là những cảnh quan ko thể tách rời đối với 1 quần thể di tích lớn như Tây Thiên.

 Bước vào khu di tích du khách bắt gặp cây đa chín cội ngả bóng mát xuống Hữu Huyền Cung (nhân dân vẫn quen gọi là đền Thõng). Phía sau là dòng suối Giải Oan (còn gọi là Bát Nhã Tuyền). Ngược lên phía trên là Thác Bạc - dòng nước thơm của núi rừng Tây Thiên, với độ cao hơn 40m nước đổ xuống trắng xoá như giát bạc, chảy ra hợp lưu với suối vàng ở Hồ Sen rồi chảy ra khe Giải Oan. Ngược lên Đầm Sen, Ao Dứa, núi Rùng Rình, nơi đây còn lưu giữ một hệ động thực vật rất có giá trị. Từ đây ngược lên khoảng 3 cây số nữa sẽ tới chùa Đồng Cổ, đúc toàn bằng đồng tốt. Trong chùa thờ hai tượng Phật, cho tới nay niên đại và lai lịch về hai pho tượng này vẫn là một bí ẩn mà các nhà khảo cổ học vẫn chưa tìm ra lời giải.

 Thiên nhiên Tây Thiên còn góp phần vào việc kiến tạo nên vẻ đẹp của các đình, chùa. Cây đa trở thành hình ảnh quen thuộc, xuất hiện tại bất cứ di tích nào thuộc quần thể này. Ở lối vào đền Thõng dưới chân núi, một phần rễ của cây đa chín cội vẫn sừng sững đứng đó, thách thức thời gian và trở thành “vị thần gác cửa” uy nghiêm cho ngôi đền. Độc đáo hơn, đền Cậu được xây dựng ngay trong lòng núi, thể hiện mối quan hệ gắn bó giữa con người với thiên nhiên. Đây cũng là một cách để tỏ lòng thành kính với vị thần núi – vị thần Mẹ nơi đây, tức Tam Đảo sơn trụ Quốc Mẫu tối linh đại vương – Đệ nhất thượng đẳng phúc thần, hay còn gọi là Quốc Mẫu Tây Thiên.

Rừng Tây Thiên có những cây thông đã sống đến ngàn năm tuổi. Hệ động vật Tây Thiên cũng khá phong phú, có 4 lớp, 26 bộ, 86 họ và 281 loài, trong đó có những loài động vật quý hiếm như rùa vàng, gà lôi trắng, voọc đen má trắng, voọc mũi hếch, cá cóc Tam Đảo… Sự đa dạng sinh học cùng với hệ thống các đình chùa có giá trị văn hóa và khảo cổ khiến Tây Thiên có sức hấp dẫn lớn với khách du lịch và các nhà nghiên cứu.

Lê Quý Đôn trong "Kiến văn tiểu lục" đã nói về Tây Thiên: "…bên dưới sắc nước như chàm, sâu thẳm không thấy đáy; sườn núi có chùa Tây Thiên Cổ Tự, tre xanh, thông tốt, cảnh sắc thanh nhã, rộng rãi, trên đỉnh núi cao lại có chùa Đồng Cổ, vừa lên vừa xuống phải mất hai ngày, từ phía tả khe Giải Oan trèo lên núi đến hồ sen, nước xanh biếc, trong hồ có thứ đá lạ và có sen đỏ, hoa nở bốn mùa".

Tây Thiên là một quần thể kiến trúc cổ xưa với chùa, đền, miếu, bia đá... mang đậm dấu ấn của lịch sử và văn hóa cùng với đại danh lam thắng cảnh Tây Thiên với núi cao rừng thẳm, suối thác hữu tình còn là trung tâm Phật giáo rộng lớn và ra đời sớm nhất ở Việt Nam.

Trong phạm vi chiều dài 11km, chiều ngang 1km của khu di tích tập trung 8 ngôi đền, chùa cổ, nằm ẩn mình dưới những cánh rừng già dọc theo con suối Tây Thiên ào ạt qua những thác ghềnh từ trên núi cao đổ xuống đồng bằng. Các dấu tích còn lại của những ngôi chùa như: chùa Tiên, chùa Thượng (tức chùa Tây Thiên), chùa Phù Nghì, chùa Đồng Cổ, các ngôi mộ cổ của các vị sư từng trụ trì tại đây, một số mô-típ văn hoa gốm sứ trang trí còn sót lại cũng xác định được niên đại của chúng từ thời Lý, Trần. Theo một số sử liệu liên quan thì “từ thời các vua Hùng tại Tây Thiên đã có ba ngôi chùa cổ: Hoa Long Thiền Tự, Thiên Quang Thiền Tự, Thiên Ân Thiền Tự”.

Có lẽ bởi sự gắn kết giữa thiên nhiên và tín ngưỡng đó mà người ta dễ dàng tìm thấy được ở Tây Thiên sự bình yên trong tâm hồn.

Như vậy, tôi (em, cháu…) đã giới thiệu tới quý khách về chuyến tham quan, tìm hiểu về quần thể khu di tích danh thắng Tây Thiên để quý khách biết rõ hơn về các điểm di tích lịch sử và cảnh quan thiên nhiên nơi đây.

          Cuối cùng tôi (em, cháu…) xin chúc đoàn mình luôn khỏe mạnh sau chuyến tham quan đầy bổ ích và thú vị ngày hôm nay. Xin hẹn gặp lại quý khách!

5 tháng 5 2020

Sau một hành trình vất vả, tôi tin rằng quý vị sẽ được đền đáp bằng những điều bất ngờ và lí thú ngoài sức tưởng tượng khi tham quan động cổ Phong Nha, một hang động được mệnh danh là Đệ nhất kì quan.

Động Phong Nha nằm trong một quần thể hang động thuộc dãy núi đá vôi Kẻ Bàng ở miền tây tỉnh Quảng Bình. Chúng ta có thể dễ dàng đến Phong Nha bằng hai con đường: đường thủy và đường bộ. Đường thủy ngược dòng sông Gianh, đến đoạn sông Gianh gặp sông Son thì cứ theo sông Son mà vào. Đường bộ theo tỉnh lộ số 2 đến bến sông Son, dài chừng 20 cây số. Từ bến sông này đi thuyền máy độ ba mươi phút là tới Phong Nha. Đoàn tham quan của chúng ta vừa đi theo đường bộ.

Thưa quý khách!

Hiện giờ, chúng ta đang đứng trước cửa động. Phong Nha gồm hai bộ phận là Động khô và Động nước, Động khô ớ độ cao 200m. Theo các nhà địa lí học thì chỗ này thuở xưa vốn là một dòng sông ngầm chảy qua dãy núi đá vôi, nay đã kiệt nước. Nước biển cùng với gió và thời tiết trải nhiều triệu năm đã xói mòn lòng núi thành hang động. Trong hang là những vòm đá trắng nổi vân như mây và vô số cột đá màu xanh ngọc bích óng ánh.

Trước mắt chúng ta là động chính của Phong Nha gồm mười bốn buồng, tức mười bốn hang nối với nhau bằng một hành lang đá dài hơn một ngàn năm trăm mét. Độ cao của hang từ ngoài vào trong khá chênh lệch. Ở những buồng ngoài, vòm hang chỉ cách mặt nước chừng 10 mét nhưng từ buồng thứ tư trở đi thì vòm hang cao tới 25 – 40 mét. Càng vào sâu, hang càng lớn. Chỉ mới có một vài đoàn thám hiểm với đầy đủ trang thiết bị hiện đại đặt chân tới đó.Hấp dẫn du khách nhất vẫn là Động nước. Trái với Động khô, Động nước hiện thời vẫn đang có một con sông dài chảy suốt ngày đêm. Sông khá sâu và nước rất trong.

Thú vị tuyệt vời là lúc thuyền nhẹ lướt trên sông, đưa du khách thưởng ngoạn khung cảnh hữu tình non xanh nước biếc ngay trong lòng động. Gió từ biển Đông thổi vào hòa quyện với hơi lạnh từ các dãy núi đá thoang thoảng mùi hương của hoa phong lan và các loại hoa rừng đang nở rộ khiến không khí trong lành, dễ chịu vô cùng!

Vì trong hang khá tối nên xin quý vị nào có đèn pin hãy bật lên để chúng ta có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp kì lạ có một không hai của động Phong Nha.
Du khách sẽ bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp huyền ảo, đa dạng của động. Vách động cao và thẳng đứng được bao bọc bởi những nhũ đá. Dưới ánh sáng lung linh của đèn đuốc, các khối thạch nhũ hiện lên đủ mọi hình khối và màu sắc lộng lẫy. Có khối hình con gà, con cóc, có khối xếp thành hình đốt trúc dựng đứng trên mặt nước… Lại có khối hình mâm xôi, hình cái khánh hoặc hình các tiên ông đang ngồi đánh cờ, tiên nữ đang múa hát… Bàn tay tài hoa của Tạo hóa đã khéo tạo cho các khối thạch nhũ không chỉ đẹp về đường nét mà còn huyền ảo về sắc màu, một sắc màu lóng lánh như kim cương không bút nào tả xiết… Cửa động nhỏ hẹp được giấu kín trong lòng núi nhưng càng vào sâu, động càng mở rộng khiến cho người xem đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Dọc theo sông có nhiều bãi cát, bãi đá để cho du khách tạm dừng chân. Những con thuyền nhỏ soi mình trên mặt nước trong xanh giống như những dấu lặng trên khung nhạc, làm cho bản tình ca của thiên nhiên ngân lên những cung bậc trữ tình bâng khuâng, xao xuyến.

Chúng ta hãy men theo các ngõ ngách trong hang để thăm thú đó đây, chụp ảnh kỉ niệm hoặc thắp hương trên những bàn thờ của người Chăm, người Việt dựng nên từ thuở xưa. Bàn tay điêu khắc kì diệu của thiên nhiên đã làm cho cảnh đẹp Phong Nha phong phú và đa dạng. Khung cảnh ở đây vừa hoang sơ, bí hiểm lại vừa thanh thoát và thơ mộng. Quý vị sẽ thấy trước mắt không phải là khung cảnh thường thấy ở ngoài đời mà là cảnh thần tiên chỉ có trong thế giới thần thoại hay cổ tích.

Thưa quý khách!

Phong Nha chỉ mới đưa vào khai thác hai động là Động nước và Động khô trong quần thể 300 hang động, vậy mà danh thắng này đã cuốn hút rất nhiều du khách trong và ngoài nước. Nếu khu động Phong Nha bí hiểm làm kính ngạc người xem và là đề tài nghiên cứu lâu dài của các nhà khảo cổ, địa chất học thì khu rừng nguyên sinh rộng 40.000 héc ta với hàng ngàn loài động, thực vật trên rừng, dưới biển là một thế giới bí mật cất giữ bao điều thú vị, hấp dẫn của thiên nhiên mà con người chưa biết đến.

Đây chỉ là mội phần của khu vườn quốc gia rộng gần 100.000 hécta nằm giữa hoang mạc đá vôi hình thành cách đây hơn 300 triệu năm, chạy dài từ đất Việt qua tận đất Lào, được coi là lớn nhất thế giới.

Trong tương lai, khi phạm vi du lịch được mở rộng thì quy mô khu du lịch Phong Nha sẽ chẳng kém gì vịnh Hạ Long, nơi đã được đánh giá là kì quan thiên nhiên của thế giới.

Theo kết quả khảo sát của các nhà thám hiểm hang động Hội Địa lí hoàng gia Anh thì hang Vòm còn kì vĩ hơn động Phong Nha và chiều sâu hang này dài tới 28 km ! Nếu du khách ngồi thuyền ngược sông Chày lên phía tây, dọc hai bên bờ sông là những hang động trổ cửa ra bờ sông mà ngắm cảnh trí ngoài hang thì thật quyến rũ chẳng kém Phong Nha. Với màu nước sông xanh đến mê hồn, hai bên vách đá dựng đứng sừng sững cao hàng trăm mét sẽ tạo cho khách cái cảm giác mạo hiểm không thể nào quên.

Ngược sông Chày; du khách sẽ gặp một vùng nước lạ sau thác Trộ Mợng, nơi dòng sông gặp núi đá vôi lặn xuống thành sông ngầm, rồi lại hiện lên sau núi đá. Tại vùng nước này, nhân dân địa phương đã phát hiện ra một loài cá chép lạ đặt tên là Quảng Bình.

Trên những vách đá dựng đứng cheo leo là những bầy voọc chuyền thoăn thoắt qua các ngọn cây. Từ động Phong Nha băng qua vách núi dựng đứng ấy (nếu đi tour mạo hiểm) hoặc chạy xe trên đường 20, du khách sẽ gặp một thung lũng rộng hàng trăm hecta, có tên Sinh Tồn. Đó là một đồng cỏ bằng phẳng giữa bốn bề núi dựng mà vây quanh nó là những cánh rừng nguyên sinh với những thân cổ thụ vút thẳng, dưới tán rừng là thảm lá khô dày, hoàn toàn không có cây bụi hay dây leo.

Theo kế hoạch phát triển, nhà nước sẽ đầu tư cho khu du lịch sinh thái tại đây với tổng kinh phí lên đến hàng trăm tỉ đồng. Một trung tâm cứu hộ động vật hoang dã sẽ được xây dựng và những loài chim thú quý hiếm sau khi được cứu sẽ thả trở lại rừng. Du khách có thể quan sát chúng từ những chòi cao. Các công trình như khách sạn, sân golf… đều được tập trung xây dựng ở vùng đệm của vườn quốc gia.

Phong Nha – Kẻ Bàng có một hệ động thực vật phong phú vào bậc nhất trong các vườn quốc gia tại Việt Nam (26/67 loài thú ở đây được ghi vào sách đỏ). Ngoài ra, Phong Nha – Kẻ Bàng còn có những địa danh gắn liền với cuộc kháng chiến chống Mĩ như bến phà Xuân Sơn, sân bay Khe Cát, hang “Tám Cô”… cùng những cổ tự Chăm bí ẩn trong lòng các hang động hay huyền thoại về kho báu của vua Hàm Nghi thời cần Vương chống thực dân Pháp.
Khu du lịch Phong Nha hiện nay đã có hệ thống dịch vụ khá chu đáo như khách sạn, cửa hàng bán đồ lưu niệm, phòng hướng dẫn… Sau một ngày thăm thú hang động, du khách sẽ về Đồng Hới nghỉ đêm.

Nếu tour du lịch dài ngày thì sẽ kết hợp du lịch hang động, du lịch sinh thái, du lịch mạo hiểm và tìm hiểu văn hóa của các dân tộc thiểu số… Phong cảnh sơn thủy hữu tình sẽ níu chân du khách trong những đêm ở vùng sơn cước này.

Du khách sẽ nghỉ đêm trên những con thuyền của ngành du lịch, đủ chỗ chọ khoảng dăm bảy chục người. Thuyền thả trôi theo sông Son để du khách được nghe những làn điệu dân ca rẻo cao hay xem các nghệ nhân làng tuồng Khương Hà biểu diễn. Trên thuyền có đủ rượu cần với cá sồng Son là những món ăn sẽ làm du khách nhớ mãi. Du khách vừa uống rượu, vừa ngắm trăng thượng huyền đổ bóng trên sông Son và nghe bài Sơn nữ ca chơi vơi trên khói sóng: Một đêm trong rừng vắng, ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh thấp thoáng…

Sau khi tham quan Phong Nha, nhà thám hiểm Hao-ớt Lim-be, trưởng đoàn thám hiểm Hội địa lí Hoàng gia Anh đã phát biểu : “Với kinh nghiệm của mười sáu năm thám hiểm hang động ở Tổ chức nghiên cứu hang động mạnh nhất của Hoàng gia Anh, tôi khẳng định Phong Nha là hang động dài nhất và đẹp nhất thế giới”. Theo báo cáo khoa học của đoàn thám hiểm nói trên thì động Phong Nha có bảy cái nhất: hang động dài nhất; cửa hang rộng nhất; bãi cát, bãi đá rộng và đẹp nhất; có những hồ ngầm đẹp nhất; thạch nhũ tráng lệ và ki ảo nhất; sông ngầm dài nhất.
Kính thưa các quý vị du khách!

Chúng ta đã được nhìn thấy tận mắt vẻ đẹp kì thú của động Phong Nha. Động Phong Nha chỉ là một trong muôn ngàn danh lam thắng cảnh của đất nước Việt Nam. Tôi tin rằng những chuyến du lịch bổ ích như thế này sẽ phần nào giúp cho quý vị hiểu thêm về cội nguồn lòng yêu nước thiết tha, mãnh liệt của dân tộc Việt Nam.

Chúng tôi vô cùng tự hào về giang sơn gấm vóc của mình và mong ước rằng cả nhân loại sẽ sống vui vẻ, hoà bình trong môi trường thiên nhiên tuyệt đẹp mà Tạo hóa đã hào phóng ban tặng cho loài người.
Xin cảm ơn quý vị du khách đã lắng nghe! kham khảo nhé 

25 tháng 2 2018

Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngóai mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp.Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!

Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành…Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẫn nãy giờ. Ôi! cái mùi măn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chời giây ohút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nứơc biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lành dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đo đỏ, cái màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!

Các du khách ở đây đa số là người nước ngòai, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền,… Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngòai, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hòang hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trển bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm kích vì đất nước Việt Nam đã có những danh lam thắng cảnh trong đó có nơi tôi đang nghỉ mát- biển Vũng Tàu.
Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho tôi đến đây một lần nữa để tôi có thể thưởng thức bầu không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!

Học tốt nha bn!

 
25 tháng 2 2018

Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngóai mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp.Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!

Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành…Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẫn nãy giờ. Ôi! cái mùi măn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chời giây ohút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nứơc biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lành dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đo đỏ, cái màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!

Các du khách ở đây đa số là người nước ngòai, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền,… Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngòai, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hòang hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trển bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm kích vì đất nước Việt Nam đã có những danh lam thắng cảnh trong đó có nơi tôi đang nghỉ mát- biển Vũng Tàu.
Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho tôi đến đây một lần nữa để tôi có thể thưởng thức bầu không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!

Học tốt nha bn!

Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác. Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.

Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé !. Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.

“Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài” Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai.” Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em . Cô bắt đầu kể , cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm , lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.

Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.

Cô Ngân ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.

Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác. Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.

Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé !. Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.

“Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài” Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai.” Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em . Cô bắt đầu kể , cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm , lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.

Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.

Cô Ngân ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.

19 tháng 9

tả cảnh vật quê hương hoặc nơi em ở