K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 3 2022

Những câu thơ sử dụng phép nhân hóa: 

Nơi những dòng sông cần mẫn

Nơi biển tìm về với đất

Bằng con sóng nhớ bạc đầu

Cần câu uốn cong lưỡi sóng

Nơi con tàu chào mặt đất

Còi ngân lên khúc giã từ

 Cửa sông tiễn người ra biển

7 tháng 3 2022

Tham khảo 

Nơi những dòng sông cần mẫn 

Gửi lại phù sa bãi bồi 

Để nước ngọt ùa ra biển 

Sau cuộc hành trình xa xôi. 

Nơi biển tìm về với đất 

Bằng con sóng nhớ bạc đầu 

Chất muối hòa trong vị ngọt 

Thành vũng nước lợ nông sâu. 

Nơi cá đối vào đẻ trứng 

Nơi tôm rảo đến búng càng 

Cần câu uốn cong lưỡi sóng 

Thuyền ai lấp lóa đêm trăng. 

Nơi con tàu chào mặt đất 

Còi ngân lên khúc giã từ 

Cửa sông tiễn người ra biển 

Mây trắng lành như phong thư. 

Tất cả các đáp án trên đều đúng

15 tháng 4 2022

tả sự vật bằng từ để tả người

25 tháng 11 2021

a) 

Còi ngân lên khúc giã từ

Cửa sông tiễn người ra biển

Mây trắng lành như phong thư.

Dù giáp mặt cùng biển rộng

Cửa sông chẳng dứt cội nguồn

Lá xanh mỗi lần trôi xuống

Bỗng… nhớ một vùng núi non.

b) Trích trong trong bài Cửa sông. Tác giả Quang Huy

c) Cửa sông là một cái cửa nhưng khác cửa thường (có then, có khoá). Cách dùng từ ngữ đó gọi là chơi chữ.

hình ảnh nhân hoá: giáp mặt với biển rộng

cửa sông chẳng dứt cội nguồn

Bỗng nhớ vùng núi non

1 tháng 12 2021

thanks b nhìu !!!

 

11 tháng 2 2023

Bầy ong rong ruổi trăm miền, đôi cánh rù rì bên những cánh đồng hoa.

CN1: bầy ong

VN1: rong ruổi trăm miền

CN2: đôi cánh

VN2: rù rì bên những cánh đồng hoa.

11 tháng 2 2023

Câu ghép: Rừng hoang nối liền với biển xa, đất nơi đâu cũng có sự ngọt ngào.

CN1: Rừng hoang

VN1: nối liền với biển xa

CN2: đất nơi đầu

VN2: cũng có sự ngọt ngào.

11 tháng 10 2021

giúp mihf với

11 tháng 10 2021

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may.

6 tháng 7 2021

a, 2 nghĩa. Đó là:

Nghĩa 1 ( Nghĩa gốc ): Cái cửa ra vào

Nghĩa 2 ( Nghĩa chuyển ): Những dòng sông chảy vào biển

b, Trước mặt tôi, cửa sông im lặng, không một gợn sóng, xa xa là những con thuyền buồm màu trắng tinh.

d, Cảm nhận của em về khổ thơ cuối đó là cửa sông tuy ngày nào cũng giáp mặt với biển rộng nhưng chưa bao giờ cửa sông quên về cội nguồn của mình. Quê hương là hai chữ rất thân thương đối với mỗi con người, và đây cũng là nơi mà không ai có thể quên được. Cửa sông cũng vậy, trong tâm trí của cửa sông lúc nào cũng hiện lên hình ảnh của vùng núi cao, đó là nhà của cửa sông. Mỗi lần thấy những chiếc lá xanh rơi xuống, cửa sông lại chợt nhớ đến nơi mình sinh ra. Những chiếc lá xanh rơi xuống như phải rời khỏi mẹ, thấy lá xanh cũng cùng số phận, cửa sông lại nhớ nhà mình biết bao.