Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ đơn : lùn , cao , cõng , thấp , nhảy
Từ ghép : giao hàng , bầu trời , sóng biển , mặt trời , buổi sáng
Từ phức : bánh vòng , đi học , đến trường , gặp cô , từ phức
Từ láy : đơn đọc , lềnh bềnh , lưu loát , nhanh nhanh , dong dỏng
5 từ chỉ từ láy : mải miết, xa xôi, lạnh lùng, nhạt nhẽo, thấp thoáng
5 từ chỉ từ ghép : xanh đậm , việc nhỏ, lạnh giá, yêu thương, mùa xuân
5 từ chỉ từ đơn: nhờ, bạn, lại, có, chí, nhiều
5 từ chỉ từ phức : công bằng, thông minh, độ lượng, đa tình, đa mạng
k cho mình nhé :
1. TÌNH YÊU
Hoa Bưởi - Ong vàng
Em là bông hoa Bưởi
Anh là con Ong vàng
Hoa Bưởi trắng tinh khôi
Có nét đẹp dịu dàng
Hương thơm thật nhẹ nhàng
Ong vàng yêu hoa bưởi
Nó nguyện suốt cuộc đời
Chỉ yêu hoa bưởi thôi
Dù bay đến muôn nơi
Kiếm ăn xa đến mấy
Mà thấy hương hoa bưởi
Là vội vã bay về
Để được bên hoa Bưởi
Có đôi lần Ong vàng
Kiếm ăn ở nơi xa
Và những lúc mệt mỏi
Đã định ngả lòng mình
Với nàng Hồng kiêu sa
Sắc đẹp quá lộng lẫy
Nhưng bay đến bên nàng
Thấy mùi hương thơm lạ
Ong vàng liền nghĩ ra
Hoa Bưởi và lời thề
Nó lại tỉnh cơn mê
Hoa Bưởi thật xinh đẹp
Nên Ong vàng rất lo
Những khi xa hoa Bưởi
Không thường xuyên ở nhà
Lại sợ Ong Vò vẽ
Cứ lượn lờ ghẹo trêu
Rồi lại sợ hoa Bưởi
Ở nhà một mình buồn
Có khi lại mềm lòng
Bị Vò vẽ tấn công
Chính vì vậy Ong vàng
Mỗi lần bên hoa Bưởi
Nó yêu thương chiều chuộng
Mong muốn cho hoa Bưởi
Lúc nào cũng xinh tươi
Tỏa hương thơm mát dịu
Nó bay, hát vo ve
Bên cạnh hoa Bưởi mãi
Chẳng muốn xa rời nàng
Ong vàng đâu có biết
Hoa Bưởi thật dịu dàng
Ngây thơ và trong trắng
Nhưng hoa chỉ mở lòng
Với chàng Ong vàng thôi
Ở bên cạnh Ong vàng
Hoa Bưởi luôn nồng nàn
Mang lại cho Ong vàng
Niềm vui và hạnh phúc
Có bao nhiêu mật ngọt
Hoa Bưởi cho Ong vàng
Vì hoa Bưởi luôn biết
Ong vàng thích mật ngọt
Do chính nàng làm ra
Hoa Bưởi muốn Ong vàng
Dù có đi đâu xa
Vẫn nhớ về hoa Bưởi
Khi Ong vàng đi xa
Hoa Bưởi sống khép lại
Tạo thêm nhiều mật ngọt
Chờ đợi Ong vàng về
Hoa Bưởi mong muốn rằng
Ong vàng luôn bên cạnh
Với hoa Bưởi mỗi ngày
Để hoa Bưởi chăm sóc
Cho Ong vàng tốt hơn
Mong Ong vàng yêu thương
Và che chở cho mình
Muốn Ong vàng chỉ là
Của riêng hoa Bưởi thôi.
(Thơ Lam Le)
2. THỨC DẬY TÌNH YÊU....
Tình yêu ơi Em đang ở phương nào
Nhớ đến em mà xôn xao trong dạ
Ta hỏi em sao vẫn còn thư thả
Ước mộng này thì đã có từ lâu !
Tình yêu ơi em đang ở nơi đâu
Mà anh tìm nói một câu chưa thấy
Ta hỏi em. Em đang ở đâu đấy
Để cho ta tìm mấy phương trời rồi !
Tình yêu ơi sao không thấy trả lời
Để cho ai vẫn còn đời cô lẻ
Đã biết rằng yêu không thể san sẻ
Thế cho nên vẫn là kẻ đơn côi !
Tình yêu ơi Em có hiểu lòng tôi
Sao trái tim chưa bồi hồi xao xuyến
Em ở đâu để cho Anh quyến luyến
Ta cùng nhau bàn tính chuyện trăm năm !!
(Thơ Phạm Hồng Đức )
3. RƯỢU HỒNG
Lần đầu gặp gỡ nỗi khát khao.
Bởi lòng quân tử ngại lối vào.
Nhặt cánh hoa buồn sầu thương nhớ.
Thầm mơ Tình thắm được nàng trao.
Từng chiều qua ngõ nàng hoa tím.
Mong gặp người xưa nỗi nghẹn ngào.
Đã trót nhưng lòng chưa dám ngỏ.
Mơ ngày hoa cưới rượu hồng đào.
(Thơ Sao Mai)
4. NGÀY XƯA EM CÒN NGÂY THƠ
Từng ôm ảo vọng những mong chờ
Để rồi những tình là hư áo
Nên giờ cuộc đời vẫn xác xơ
Ngày xưa cũng xinh đẹp như ai
Cũng là thơm ngát như hoa lài
Đâu biết tình yêu là hư ảo
Nên thân phận mãi cứ trúc mai
Ngày xưa yêu ai cũng chung tình
Tình yêu ngày ấy hoa Bướm xinh
Nghĩ rằng cuộc đời đầy thơ mộng
Nên giờ mới lỡ giấc mơ tình
Ngày xưa chưa nghĩ như bây giờ
Cuộc đời thủa ấy rất ngây thơ
Nên tình héo úa theo ngày tháng
Để đến bây giờ ôm giấc mơ..
(Thơ Đức Hạnh)
5. GIẤC MƠ TÌNH YÊU
Trắng đêm tưởng bóng thương hình
Bẽ bàng tỉnh giấc riêng mình đơn côi
Sương tan mộng cũng xa rồi
Tìm ai ngơ ngác giữa đời mênh mông
Bình minh rạng rỡ ánh hồng
Tim loang bóng tối cõi lòng giá băng
Hạ đi thu đến vội vàng
Hồn thơ sầu muộn đa đoan một đời
Vô thường như chiếc lá rơi
Nhân sinh chìm nổi giữa đời bão giông
Nay còn mai hóa hư không
Bèo mây dâu biển giữa dòng sông mê
Tìm ai cho trọn ước thề
Ngàn năm sỏi đá lối về còn nhau
Sông Ngân đợi được mùa ngâu
Tình trần mãn kiếp đượm màu thủy chung
(Thơ Phan Thị Ngọc Ánh)
6. TÌNH MUỘN
Người thương hỡi gieo niềm vương nỗi nhớ
Giữa khoảnh trời xa vợi cách non khơi
Hồn tha thiết đêm trường nghe buốt nhói
Cháy cõi lòng hiu hắt nỗi bơ vơ
Tình chớm nở để sầu đau ứa lệ
Đến muộn màng cho đôi ngã buồn giăng
Anh vẫn biết cuộc tình không lối thoát
Nửa cuộc đời sao đắp mộng nên thơ
Làn gió thoảng sương lùa đau tình lỡ
Đắng môi mềm tan nát cả con tim
Yêu say đắm để buồn trong nghịch cảnh
Bến ly đò sông nước rẽ duyên tơ
Lòng thầm ước xin đừng chia tan vỡ
Cho cuộc tình khơi sống mãi bên nhau
Từ sâu thẳm tâm hồn anh níu gọi
Dẫu muộn màng xin thắm vẹn niềm mơ...
(Thơ Lợi Nguyễn)
7. TÌNH EM
Tình em như sợi tơ
Cột anh rất tình cờ
Vào một chiều nắng nhạt
Nghìn xưa đến bây giờ...
Tình em sương cỏ hoa
Nắng hong mềm phôi pha
Ngỡ không còn nhau nữa
Thương yêu chẳng phai nhoà
Tình em như cỏ may
Vướng chân chiều mơ phai
Cả đời thơm hương cỏ
Nên nhớ nhung tháng ngày
Tình em cánh gió thu
Dạt dào lời thơ ru
Trăng hoa bên thềm mộng
Con tim mãi tình tù
Tình em một đoá hồng
Cài lên môi mùa đông
Trăm năm còn nhớ mãi
Dù xa cách nghìn trùng!
(thơ Nguyễn Thanh Vy)
8. SAY TÌNH, SAY CẢNH
Say rừng lá hát giữa chiều rơi...
Say gió, mây ngàn cuộn lã lơi
Say bến tình thơm hương tóc gội
Say thuyền đắm mộng thuở xuân hồi
***
Say trăng đáy nước! tình vời vợi!
Say nguyệt đầu non đẹp khoảng trời
Say sóng ru thuyền xao xuyến đợi!
Say bờ cát trắng mộng đầy vơi...
***
Say mùa Cúc nở vàng thu tới
Say nước gương trong bóng hạ lơi
Say biển triều dâng triền sóng tới
Say vùng gió thoảng khoả làn môi...
***
Say em lạc cảnh bên đời mới!
Say má hồng tươi, đẹp tuyệt vời
Say nụ môi hôn, mê đắm đuối
Say tình mỹ nữ, mộng duyên ngời...
( Thơ Phuc Han Mai )
B. Thơ Tình Buồn
1. TÌNH LỠ
Thắm thoát mùa yêu đã qua
Ở đâu đây nỗi nhớ (anh) mơ về em
Tình còn đó người ở đâu
Xin cho nhắn gởi đôi câu êm đềm
Thắm thoát hai mùa nhớ em
Hạ xa nhau trót lở biệt ly rồi
Tình khúc Biển Xanh bồi hồi
Đến người bé nhỏ thuở yêu vừa nhớ
Thắm thoát mùa hoa phượng nở
Lối thu ngỡ ngàng,,chiếc lá bay xa
Chỉ còn động lại hương xưa
Mà ngỡ như,tình yêu thắm tươi mãi
Thắm thoát mùa yêu bỏ lại
Hương bay phản phất,,gió heo may về
Giá buốt hồn thơ môi kề
Giải thoát cho nhau...mối tình (nụ hôn)sưởi ấm.
(Thơ: Tình Vương Mang)
2. GÌN GIỮ
Tình đã bay xa giờ em mới hiểu
Tình ta tan vỡ vì thiếu ái ân
Để giữ tình yêu đôi lúc phải cần
Ái ân nồng thắm tăng phần yêu dấu
Em cố giữ gìn,nội tâm phấn đấu
Giữ tiết trinh,tránh làm xấu khi yêu
Em đã lỗi thời suy nghĩ một chiều
Tình yêu đôi lứa có nhiều thay đổi
Yêu nhau khá lâu ít ai nhịn nổi
Hàng ngày quấn quýt mỗi tối môi hôn
Đàn ông bản tánh chiếm đoạt là thường
Đàn ông đều muốn lên giường gấp rút
Em từ chối đã khiến anh bức xúc
Tình yêu đôi ta mỗi lúc một xa
Chuyện phải đến,anh quên hết mặn mà
Anh đã nói lời chia xa mãi mãi !
Anh ơi,hiểu cho thân là con con gái
Em muốn cho anh nhưng phải cưới xin
Còn đạo lý,còn lễ nghĩa gia đình
Em thà đớn đau nhìn cuộc tình tan vỡ
Vì chút dục tình sao anh nỡ ...xa...em.!!!
(Thơ Đoàn Quý Phi)
3. TÌNH NGHÈO
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Chúng mình khác họ người dưng
Một lần gặp gỡ như từng đã quen
Bởi anh thân phận nghèo hèn
Tháng năm vất vả da đen chai sần
Bùn lầy quến chặt bàn chân
Đồng trưa ruộng sớm đỡ đần mẹ cha
Còn em rẫy bắp nương cà
Mồ hôi từng giọt mặn mà thấm lưng
Kiếp nghèo chôn chặt tuổi xuân
Phấn son nhung lụa chưa từng dám mơ
Chúng mình một mái tranh sơ
Thầm câu ước hẹn đợi chờ mai sau
Mong ngày trầu thắm duyên cau
Đắp xây hạnh phúc bên nhau trọn đời
Ngọt ngào anh gọi mình ơi
Em cười bẽn lẽn mắt ngời ước mơ
Tình nghèo vẫn đẹp như thơ
Bao nhiêu năm tháng đợi chờ là đây
Đường quê hoa nắng ngập đầy
Đón nàng dâu mới xuân này thêm vui.
(Thơ Giáng Tiên)
4. GIỌT SẦU
Giọt lệ sầu đưa tiễn bước người đi
Bờ môi đắng từ ly lời chưa cạn
Mùa ân ái trong bão giông dày dạn
Ngược lối buồn làm bạn với đơn côi
Thuyền muôn trùng trên sóng nước xa xôi
Biển thăm thẳm ngăn đôi trời thương nhớ
Đàn lạc phím đoản khúc tình dang dở
Ta với người cách trở kể từ đây
Gió của trời đâu chỉ của riêng mây
Nên nuối tiếc đong đầy cơn mưa đổ
Nhân ảnh mờ bức tranh đời hoen ố
Một lần yêu đau khổ sắt se lòng
Tiễn đưa người trong nỗi nhớ mênh mông
Gương vụn vỡ hư không hình bóng cũ
Chỉ còn lại chút hương thừa ấp ủ
Hỏi mai này có đủ sưởi lòng nhau
(Thơ Phan Thị Ngọc Ánh)
5. DỖI HỜN
Mấy hôm nay trời dường như giận dỗi
Giống trách hờn anh quá đỗi vắng xa
Không nhớ nhung,cũng chẳng thấy mặn mà
Chắc bỏ em đi theo sau người lạ
Em nhớ anh như mùa thu trút lá
Thương anh nhiều sao thương quá đi thôi
Đừng để em cứ lặng lẽ đơn côi
Anh có hiểu nỗi niềm xa xôi đó
Dấu yêu ơi! Đừng xem tình là gió
Em lại buồn suy nghĩ ngó mông lung
Hãy bên nhau ta đi đến tận cùng
Nguyện giữ mãi mối tình chung tha thiết ..
Nỗi nhớ anh luôn cồn cào da diết
Mong mỗi ngày ta xiết chặt bàn tay
Giữ tình yêu nồng thắm đượm đong đầy
Bên nhau mãi cùng dựng xây hạnh phúc..
Tình yêu mình dù như sông uốn khúc
Nhưng vỗ về trong đục chẳng nào ngơi
Luôn yêu thương say đắm đến trọn đời
Anh và em không xa rời nửa bước....!!!
(Thơ Vũ Thắm)
6. TÌNH BUỒN
Dẫu vẫn biết cuộc đời này là thế
Yêu một người nhưng chẳng thể đến bên
Để đêm về nỗi nhớ cứ dâng lên
Nhạt môi mềm lệ vương sầu mi mắt
Dẫu vẫn biết tình yêu là chân thật
Nhưng cuộc đời thường lắm những đắng cay
Phận số ơi sao lại nở đọa đày
Duyên đây rồi nợ tìm hoài chẳng thấy
Dẫu vẫn biết yêu người nhiều biết mấy
Thì cũng chỉ là thương nhớ đấy thôi
Khi nhớ người nước mắt mặn bờ môi
Mình em thôi héo mòn trong đêm tối
Dẫu vẫn biết tình yêu ko có lỗi
Mà sao ko tìm được lối ra
Để cho em nước mắt nhạt nhoà
Và khóc thương chuyện tình yêu dang dở
(Thơ Thi My)
7. HỎI NGƯỜI CÒN NHỚ TÊN NHAU
Có lẻ tình mình không được trọn vẹn
Thôi đành đưa vào kỷ niệm khắc ghi
Chuyện yêu đương xin người đừng cố chấp
Vì khoảng cách,,bởi dòng ngăn tuyệt đối
Trong nỗi nhớ cũng như cô huyền thoại
Chỉ là lưu luyến đắp mộ cuộc tình
Rồi lãng quên xóa tên một dấu ấn
Để thời gian chết lặng lối thu tàn
Cứ ngỡ rằng,,mùa sang tình lãng mạn
Mà đâu ngờ,,bẽ bàng trong trái ngang
Nót trái đắng,,trôi vào lòng cô đơn
In mảnh ghép vụn vỡ như đùa giỡn
Chỉ mình ta mặt lệ thắm giọt hờn
Tim tan nát giữa dòng châu tuôn đổ
Bóng hình ơi ! người hỡi có lẽ nào !
Quên đi tất cả kỷ niệm êm đềm
Tháng ngày bên nhau,,tình anh trao em
Hỏi người còn nhớ ân tình thuở ấy...!!!
(Thơ Tình Vương Mang)
8. TÌNH MUỘN
Em cất giữ một nỗi niềm sâu thẳm
Giấu trong lòng một trái tim yêu thương
Bao năm tháng sống lẻ loi dặm đường
Ngày anh đến,bầu trời xanh vô tận
Những bông hoa với ngọt ngào hương phấn
Dâng cho đời bao vị ngọt tình yêu
Mình cùng nhau thỏa khao khát sớm chiều
Niềm hạnh phúc từ những điều rất nhỏ
Phải không anh trời đã ngừng trở gió
Để dòng sông êm ả dệt nắng vàng
Ta bên nhau phơi phới giữa thu sang
Hai trái tim hòa chung cùng một nhịp
Em đã biết bây giờ em đã biết
Hai chúng mình là một nửa của nhau
Thời gian trôi vĩnh viễn chẳng úa màu
Bởi tình ta sẽ mãi là bất diệt!!!
(Thơ Vũ Thắm)
9. KỶ NIỆM BUỒN
Có ai hiểu nổi nỗi đắng cay
Người ấy đi yêu kẻ khác rồi
Sao tôi biết vậy còn theo đuổi
Thầm thương trộm nhớ mãi không thôi
Tôi đã biết em vẫn hững hờ
Cười hoa cợt gió lại ghẹo mưa
Đâu biết lòng tôi bao cay đắng
Gửi sầu theo gió rụng theo thu
Người ấy tặng ai bao nụ cười
Những lời âu yếm xé lòng tôi
Thế mới hiểu yêu là như vậy
Tim phập phồng vị ngọt tình yêu
Giờ có lẽ buồn thêm cay đắng
Theo ta đi trong trắng cuộc đời
Sao em nỡ quên anh trong chốc lát
Để tim anh tan nát cõi lòng
Sao em nói yêu anh say đắm
Để mình anh ướt lệ đêm trăng
Ai ơi tình yêu là thế đấy
Đau xót tình tôi tuổi thiếu thời
(Thơ Lê Nhưng)
10. TÌNH EM TRAO ANH
Em yêu anh bằng trái tim nóng bỏng
Chẳng đổi thay dù sóng hóa thành dông
Mãi sắc son chờ đợi tiếng tơ hồng
Năm và tháng tình nồng càng thắm thiết
Em yêu anh thật nhiều anh có biết
Mỗi đêm về da diết chữ nhớ thương
Tình trăm năm hoa chưa kết đỏ đường
Yêu lắm đó thiên trường nào thay đổi
Em yêu anh chân trời chưa mở lối
Gian nan nào gió thổi rét vẫn yêu
Chẳng nhạt phai tình ấy mãi là điều
Mơ và ước sớm chiều ta chung lối
Em yêu anh trái tim càng bối rối
Giữa phồn hoa đô hội biết làm sao
Gái nhà quê chân lấm trắng thế nào
Yêu chỉ biết tim trao người chân thật
Em yêu anh con người hơn vật chất
Mọi hờn ghen em cất tận đáy tim
Chẳng để anh nhìn thấy hay kiếm tìm
Tình chỉ đẹp khi hoa sim kết trái
Em yêu anh câu minh sơn thệ hải
Là thước đo chẳng phải nghĩ suy nhiều
Hãy chở che và giữ vững tình yêu
Để muôn kiếp không lạc diều anh nhé
(Thơ Duy Hiển)
Thơ tình vui
C. Thơ Tình Lãng Mạn
1. TÌNH CẢM VỢ CHỒNG
Môi hôn chan chứa ta trao
Yêu thương thắm thiết dạt dào người ơi
Trải bao năm tháng tuyệt vời
Nghĩa tình chồng vợ muôn đời sắc son
Bên nhau hạnh phúc vẹn tròn
Vòng tay ấm áp ... môi hôn đậm tình
Bên nhau dệt mộng thắm xinh
Cho đời thơm ngát lung linh đất trời
Em bên anh mãi muôn đời
Tháng ngày bền chặt rộn lời ái ân
Tình say muôn thuở ngọt lành
Êm đềm chung thủy yến oanh nồng nàn
Yêu thương vút tận mây ngàn
Đôi bờ môi thắm chứa chan cõi lòng...
Hồn lâng say chốn phiêu bồng
Hương tình nồng đượm ...dập dồn đôi tim...
(Thơ Giáng Tiên)
2. TÌNH EM TRAO ANH
Em yêu anh bằng trái tim nóng bỏng
Chẳng đổi thay dù sóng hóa thành dông
Mãi sắc son chờ đợi tiếng tơ hồng
Năm và tháng tình nồng càng thắm thiết
Em yêu anh thật nhiều anh có biết
Mỗi đêm về da diết chữ nhớ thương
Tình trăm năm hoa chưa kết đỏ đường
Yêu lắm đó thiên trường nào thay đổi
Em yêu anh chân trời chưa mở lối
Gian nan nào gió thổi rét vẫn yêu
Chẳng nhạt phai tình ấy mãi là điều
Mơ và ước sớm chiều ta chung lối
Em yêu anh trái tim càng bối rối
Giữa phồn hoa đô hội biết làm sao
Gái nhà quê chân lấm trắng thế nào
Yêu chỉ biết tim trao người chân thật
Em yêu anh con người hơn vật chất
Mọi hờn ghen em cất tận đáy tim
Chẳng để anh nhìn thấy hay kiếm tìm
Tình chỉ đẹp khi hoa sim kết trái
Em yêu anh câu minh sơn thệ hải
Là thước đo chẳng phải nghĩ suy nhiều
Hãy chở che và giữ vững tình yêu
Để muôn kiếp không lạc diều anh nhé
(Thơ Duy Hiển)
3. SẮC THẮM
NON xa sắc thắm mây trời.
XANH trong gió hát cảnh đời thiết tha.
ĐÁY hồ đàn cá tung tăng.
NƯỚC trong biên biếc ru tình nhớ ai.
IN hình nắng chiếu lung linh.
TRỜI tây ráng đỏ chạnh niềm ước mơ.
CÀNH cao chim hót nên thơ.
LÊ trong gió thoảng đong đưa chiều buồn.
TRẮNG yêu nhuộm cả tâm hồn.
ĐIỂM thêm màu nắng vấn vương vào lòng.
MỘT nàng hoa dại bên đường.
VÀI hàng lý nở mùi hương dịu dàng.
BÔNG thương dưới ánh chiều vàng.
HOA yêu nhung nhớ cho chàng bâng khuâng.
NON XANH ĐÁY NƯƠC IN TRỜI.
CÀNH LÊ TRẮNG ĐIỂM MỘT VÀI BÔNG HOA.
(Thơ Sao Mai)
4. TÌNH HỌC TRÒ
Năm đó nhà trường mở hội thì
Hai đứa yêu nhau chẳng nói gì
Hoa tím sân trường rơi vài cánh
Hai đứa nhìn nhau bước vào thi
Bài thì hôm đó bài thơ yêu
Thương thương nhớ Nhớ Một buổi chiều
Lá vàng rơi xuống hồn thì sỹ
Một khoảng thu buồn ngát trời yêu
Giám thị nhìn em giám thi cười
Em nhìn cô bé thấy cô vui
Bài thơ hôm đó vương tình mộng
Tươi thắm hồn ai giấc mơ đời
Hôm ấy tình thơ với tình đời
Yêu người trong mộng tuổi hai mươi
Mắt cô hàng xóm cô hàng xóm
Mơ mộng gì cô cô mỉm cười
Bài thơ hôm đó được điểm mười
Bài thơ còn mãi đọng trong tôi
Nụ cười tươi thắm cô hàng xóm
Hai đứa yêu nhau chẳng nửa lời
(Thơ Đức Hạnh)
5. TÌNH ANH MÙA NƯỚC NỔI
Quê Em... sông nước Cần Thơ
Bốn mùa nước nổi, đợi chờ đò thương
Ô Môn... bên lỡ vấn vương...
Bên bồi thương nhớ...đậm tình quê Em.
Ninh Kiều... bến mộng êm đềm
Chiều vương nhạt nắng, dạ mềm nhớ ai
Cái Răng...Anh đến u hoài
Trên sông chợ nổi...rộn ràng thật vui.
Hạ về... Anh đến... Cần Thơ..
Tìm người em gái, đợi chờ người thương
Tây Đô...có phải nợ duyên?
Một lần Anh đến... nhớ thuyền Phương Nam.
Anh về...nhớ mãi sông đêm...
Nhớ người Em gái... bên bờ sông thơ
Thương Anh... Em ráng đợi chờ
Cần Thơ nước nổi...năm sau anh về
Miền Tây... sông nước...tràn trề
Thắm tình giai ngẫu... lời thề... em trao
Trăm năm...vẹn nghĩa dạt dào...
Tình Em mãi mãi...ngọt ngào trong Anh.
(Thơ Nguyễn Thanh Tâm)
6. TÌNH YÊU
Tình yêu như ly rượu nồng,
Uống vào để má thêm hồng, em ơi.
Tình yêu, như nắng mặt trời,
Giúp cây nảy lộc, đâm chồi,nở hoa.
Tình yêu, không có tuổi già.
Tình yêu mãi mãi sẽ là thanh xuân.
Yêu nhau, trao gửi ái ân,
Tình yêu mang đến mùa xuân cho đời.
Tình yêu, như nước đầy vơi
Yêu nhau đủ vị, đủ mùi say sưa.
Tình yêu sung chát, chanh chua
ơt cay, mía ngọt, có vừa lòng nhau?
Yêu nhau muôn sắc, muôn màu
mấy ai quên được tình đầu, mình ơi.
Chỉ là chuyện của hai người.
Mà sao bàn mãi, muôn đời không xong...
(Thơ NP)
7. TÌNH ĐẦU VÀ TÌNH CUỐI
Tôi đang yêu ,một mối tình bình dị
Không cần nhắn tin thủ thỉ suốt ngày
Tôi chỉ cần đơn giản tay trong tay
Tung tăng dạo phố những ngày nắng ấm
Người tôi yêu là một người đằm thắm
Không tự cao tự đại lắm khoe khoang
Tôi không màng người tôi yêu xuềnh xoàng
Tôi không cần vào nhà hàng sang trọng
Quán vỉa hè dưới tàng cây rợp bóng
Hai tâm hồn cùng hâm nóng đôi tim
Tôi chỉ cần những lời lẻ diệu êm
Sẻ chia an ủi những đêm trăn trở
Tôi sẽ cùng người tôi yêu đối phó
Khó khăn vất vả sóng gió cuộc đời
Tôi yêu người đã chân thật yêu tôi
Người không chạy theo thói đời hư hỏng
Tình của tôi đơn sơ nhưng nóng bỏng
Hai tâm hồn luôn trông ngóng về nhau
Tôi yêu một người có trước có sau
Người yêu tôi đấy,TÌNH ĐẦU VÀ TÌNH CUỐI.!!!
(Thơ Đoàn Quý Phi)
D. Thơ Tình Ngắn
1. NIỀM MONG
Nắng hạ tan chiều ở bến sông
Làn mây vẫn trải sắc tươi hồng
Vườn đào ủ nghĩa tâm bền có
Ngõ trúc ươm tình sức dẻo không ?
Hẹn biển duyên này luôn giữ chặt
Thề non phận ấy mãi ôm gồng
Hai đầu nỗi nhớ bao mùa nguyện
Hạnh phúc êm đềm thoả ngóng trông
(Thơ Sao Mai)
2. GÓC PHỐ
Biết tìm đâu trong dòng người hối hả
Một trái tim biết san sẽ yêu thương
Một tình yêu được gọi là muôn thuở
Đến bao giờ tìm được nửa của em
(Thơ Thi My)
3. TÌNH ĐẦU
Tình đầu đẹp lắm phải không Anh
Chớm nỡ yêu thương kết mộng thành
Nguyện mãi chung tình đời vất vã
Đôi mình cố gắng sẽ thành danh
Sang hèn sự thể nơi duyên số
Quyết chí đồng lòng đẹp tựa tranh
Chẳng ngại gian nan trời bão tố
Duyên tình đẹp mãi vẫn luôn dành
(Thơ Cô Út)
4. TÌNH YÊU
Có ai đùa giỡn được tình yêu?
Nó đến rồi đi chẳng nói nhiều
Lấy nửa hồn ta đem đi mất
Rồi đem bán lại chẳng bao nhiêu
Từ đó hồn ta bỗng dại khờ
Đêm về chỉ mộng mị vu vơ
Hỏi gió hỏi mây còn thương xót
Thì cho ta nhắn nó một điều
Nói rằng nửa mảnh hồn còn lại
Đem đi bán nốt để mà tiêu...
(Thơ Anh Tuấn)
5. TÌNH THU
Chân bước hồn phiêu... dưới giọt Thu
Buồn dâng chiều tím... phủ mây mù
Lơ đãng lá vàng... rơi trước gió
Man mác trong lòng... nhẹ tiếng ru...
Tĩnh lặng hồ êm... gió vi vu
Thấp thoáng làng quê... dưới dương mù
Khao khát tình nồng... chưa bén đủ
Lạc loài cô lẻ... thiếu tình Thu!...
(Tho Tho Thi)
6. NỤ TÌNH TÀN PHAI
Nụ tình em đã trao ai.
Cho người xưa cũ tiếc hoài ngẫn ngơ.
Hôm qua còn đó vẫn chờ.
Mà nay bóng nhạn biệt mờ phương xa.
Nụ tình mới chớm nở hoa.
Người ơi sao nỡ nhạt nhòa quá nhanh.
Nụ tình sải cánh mong manh.
Để rồi gió xé tan tành còn đâu.
Đời người sao lắm mưa ngâu.
Phong ba bão tố ngập đầu chữ yêu.
Nụ tình như gió phiêu diêu.
Qua miền tăm tối tiêu điều người ơi.
Nụ tình như cánh lá rơi.
Theo mùa Thu chết để rồi tiếc thương...
(Thơ Vân Thiên Long)
http://thuthuat.taimienphi.vn/nhung-bai-tho-tinh-hay-nhat-36665n.aspx
Trên đây là những bài thơ tình hay nhất, các bạn có thể tham khảo và đón đọc để cảm nhận về tình yêu ngọt ngào, lãng mạn, hạnh phúc cũng như tình yêu buồn. Nếu các bạn thấy hay, nhớ lưu lại để đọc và chia sẻ để mọi người cùng đọc nhé.
Tác giả: Nguyễn Cảnh Nam 4.0★- 3 đánh giá)
Bài viết liên quan
Thơ chế về tình yêu hay, hài hướcThơ hay về Mùa HèNhững bài thơ hay về cha, bốNhững bài thơ tứ tuyệt hay nhấtNhững bài thơ hay về Tình Bạn Từ khoá liên quan: Bài thơ tình, bai tho tinh, bài thơ tình hay nhất,SOFT LIÊN QUAN- Tuyển tập thơ hayTuyển tập những bài thơ hayTài liệu này là một bộ tài liệu tổng hợp nhiều bài thơ hay của các nhà thơ nổi tiếng trong nước và thế giới như Nguyễn Bính, Xuân Diệu, Xuân Quỳnh, Nguyễn Nhật Ánh, Puskin... với câu từ tinh tế nhiều ý nghĩa, bạn sẽ có c ...
- Tuyển tập thơ về các loại động vật cho bé mầm nonNhững bài thơ về động vật cho bé mầm non
- Tuyển tập thơ về chủ đề nghề nghiệp cho bé mầm nonNhững bài thơ chủ đề nghề nghiệp cho bé mầm non
- Tuyển tập thơ về chủ đề gia đình cho bé mầm nonThơ về gia đình cho bé
- Tuyển tập thơ chủ đề thực vật cho bé mầm nonNhững bài thơ hay về các loài cây cho bé mầm non
- Bài thơ tả bà ngoại viết bằng tiếq việtTuyển tập thơ hay tặng bà ngoại
Thời Gian – Khoảng Cách
Yêu em lắm tuy xa khoảng cách
Cho lòng buồn thử thách thời gian
Một mình suy nghĩ miên man
Nhìn đêm buông xuống ngắm màn sương rơi
Anh vẫn biết ở nơi xa đó
Em hàng đêm lệ nhỏ sầu bi
Gửi vào đêm vắng những gì
Để nhờ làn gió mang đi tới nàng
Nhìn ánh mắt mơ màng nơi ấy
Anh nơi này cũng thấy buồn sao
Con tim thầm nhủ ước ao
Tình mình đẹp lắm lẽ nào chia hai
Ngày mới đến ban mai rực nắng
Mình bên nhau trao tặng yêu thương
Hoa tình yêu nở ngát hương
Vòng tay ân ái môi hường trao duyên
Thời gian sẽ đưa thuyền cặp bến
Rồi niềm vui sẽ đến mọi nhà
Xuân về rạng rõ sắc hoa
Tình đôi mình mãi đậm đà thủy chung.
Quê tôi là một làng nhỏ mang hai tiếng gọi thân thương khiến tôi không thể nào quên - Khánh Hòa. Sáng sớm, làn sương mù lạnh buốt đã bao quanh thôn xóm làng xa, chỉ còn lại một màu trắng phau, giăng tứ phía làm tôi chẳng thấy được rõ ràng những cảnh vật xung quanh. Càng về sau, mặt trời càng ló dạng, càng lên cao sau những ngọn đồi xanh biếc phía xa xa thì tôi mới cảm nhận được hết không khí buổi sáng trong lành trên mảnh đất của biển khơi. Cơn gió mát thoang thoảng bay trên những bông lúa mới chớm nở, mang hương vị của muối, của biển cả vào đất liền. Những cành cây còn ủ rũ sau trận mưa đêm qua giờ đây đã choàng tỉnh giấc, vươn lên khoe sắc đơm hoa. Những cơn sóng xô bờ tung bọt trắng xóa như những cô cậu bé tuổi mới lớn lon ton trên bãi biển mênh mang gió thổi. Ôi, nhưng sao tôi lại chú ý tới các chú làng chài da ngăm đen đang giăng buồm chuẩn bị ra khơi bắt cá. Buổi sáng tinh mơ đã bắt gặp những đoàn tàu rực rỡ màu sắc du ngoạn trên mặt nước xanh bao la. Khung cảnh buổi sáng tật đẹp làm sao! Tôi yêu lắm khung cảnh buổi sáng này, nó không đông đúc như Thành phố Hồ Chí Minh, không cổ kính như Hà Nội, cũng không nhộn nhịp như Đông bằng Sông Cửu Long, mà nó mang một chút dễ chịu từ biển cả, một chút yên bình từ thôn xóm và một chút hùng vĩ của núi rừng. Vâng, đó chính là buổi sáng của quê hương tôi, buổi sáng của Mẹ biển Đông bao la, buổi sáng của vùng đất thiêng liêng nhuộm đỏ dòng máu anh hùng, và nó mang tên "KHÁNH HÒA".
Quê tôi thuộc một vùng đồng bằng chiêm trũng miền Trung nơi có nắng lắm mưa nhiều lụt lội triền miên, quanh năm đói khổ, thiếu ăn thiếu mặc. Vậy mà giờ đây cuộc sống đã khởi sắc thay da đổi thịt trên nhiều lĩnh vực.
nếu đó là máy tính để bàn thì tìm ở góc bên trái phía dưới
sai rồi nha tứ láy nha
Cấu tạo từ: Từ phức Từ láy
Từ đơn Từ ghép T.G.P.L Láy âm đầu
T.G.T.H Láy vần
Láy âm và vần
Láy tiếng
a) Tiếng là đơn vị cấu tạo nên từ. Tiếng có thể có nghĩa rõ ràng hoặc có nghĩa không rõ ràng.
VD : Đất đai (Tiếng đai đã mờ nghĩa )
Sạch sành sanh (Tiếng sành, sanh trong không có nghĩa )
b) Từ là đơn vị nhỏ nhất dùng có nghĩa dùng để đặt câu. Từ có 2 loại :
- Từ do 1 tiếng có nghĩa tạo thành gọi là từ đơn.
- Từ do 2 hoặc nhiều tiếng ghép lại tạo thành nghĩa chung gọi là từ phức. Mỗi tiếng trong từ phức có thể có nghĩa rõ ràng hoặc không rõ ràng.
c) Cách phân định ranh giới từ:
Để tách câu thành từng từ, ta phải chia câu thành từng phần có nghĩa sao cho được nhiều phần nhất (chia cho đến phần nhỏ nhất).Vì nếu chia câu thành từng phần có nghĩa nhưng chưa phải là nhỏ nhất thì phần đó có thể là 1 cụm từ chứ chưa phải là 1 từ.
Dựa vào tính hoàn chỉnh về cấu tạo và về nghĩa của từ, ta có thể xác định được 1 tổ hợp nào đó là 1 từ (từ phức) hay 2 từ đơn bằng cách xem xét tổ hợp ấy về 2 mặt: kết cấu và nghĩa.
Cách 1 : Dùng thao tác chêm, xen: Nếu quan hệ giữa các tiếng trong tổ hợp mà lỏng lẻo, dễ tách rời, có thể chêm, xen 1 tiếng khác từ bên ngoài vào mà nghĩa của tổ hợp về cơ bản vẫn không thay đổi thì tổ hợp ấy là 2 từ đơn.
VD: tung cánh Tung đôi cánh
lướt nhanh Lướt rất nhanh
(Hai tổ hợp trên đã chêm thêm tiếng đôi , rất nhưng nghĩa các từ này về cơ bản không thay đổi, do đó tung cánh và lướt nhanh là kết hợp 2 từ đơn).
Ngược lại, nếu mối quan hệ giữa các tiếng trong tổ hợp mà chặt chẽ, khó có thể tách rời và đã tạo thành một khối vững chắc, mang tính cố định (không thể chêm, xen) thì tổ hợp ấy là 1 từ phức.
VD: chuồn chuồn nước chuồn chuồn sống ở nước
mặt hồ mặt của hồ
(Khi ta chêm thêm tiếng sống và của vào, cấu trúc và nghĩa của 2 tổ hợp trên đã bị phá vỡ, do đó chuồn chuồn nước và mặt hồ là kết hợp 1 từ phức)
Cách 2 : Xét xem trong kết hợp có yếu tố nào đã chuyển nghĩa hay mờ nghĩa gốc hay không.
VD: bánh dày (tên 1 loại bánh); áo dài (tên 1 loại áo) đều là các kết hợp của 1 từ đơn vì các yếu tố dày, dài đã mờ nghĩa, chỉ còn là tên gọi của 1 loại bánh, 1 loại áo, chúng kết hợp chặt chẽ với các tiếng đứng trước nó để tạo thành 1 từ.
Cách 3 : Xét xem tổ hợp ấy có nằm trong thế đối lập không, nếu có thì đấy là kết hợp củ 2 từ đơn.
VD : có xoè ra chứ không có xoè vào
có rủ xuống chứ không có rủ lên xoè ra, rủ xuống là 1 từ phức
ngược với chạy đi là chạy lại
ngược với bò vào là bò ra chạy đi, bò ra là những kết hợp của 2 từ đơn.
* Chú ý :
+ Khả năng dùng 1 yếu tố thay cho cả tổ hợp cũng là cách để chúng ta xác định tư cách từ.
VD: cánh én ( chỉ con chim én )
tay người ( chỉ con người )
+ Có những tổ hợp mang tính chất trung gian, nghĩa của nó mang đặc điểm của cả 2 loại (từ phức và 2 từ đơn). Trong trường hợp này, tuỳ từng trường hợp cụ thể mà ta có kết luận nó thuộc loại nào.
2. Cách phận biệt từ ghép và từ láyc:
* Có 2 cách chính để tạo từ phức:
- Cách 1 : ghép những tiếng có nghĩa lại với nhau. Đó là các từ ghép .
- Cách 2: Phối hợp những tiếng có âm đầu hay vần (hoặc cả âm đầu và vần) giống nhau. Đó là các từ láy.
a) Từ ghép: Là từ do 2 hoặc nhiều tiếng có nghĩa ghép lại tạo thành nghĩa chung.
T.G được chia thành 2 kiểu :
- T.G có nghĩa tổng hợp (T.G hợp nghĩa, T.G đẳng lập, T.G song song ): Là từ ghép mà nghĩa của nó biểu thị những loại rộng hơn, lớn hơn, khái quát hơn so với nghĩa các tiếng trong từ.
-T.G có nghĩa phân loại (T.G phân loại, T.G chính phụ ): Thường gồm có 2 tiếng, trong đó có 1 tiếng chỉ loại lớn và 1 tiếng có tác dụng chia loại lớn đó thành loại nhỏ hơn.
Lưu ý :
+Các tiếng trong từ ghép tổng hợp thường cùng thuộc một loại nghĩa ( cùng danh từ, cùng động từ,...)
+ Các từ như : chèo bẻo, bù nhìn, bồ kết, ễnh ương, mồ hôi, bồ hóng,..., axit, càphê , ôtô, môtô, rađiô,...có thể cho là từ ghép (theo định nghĩa) hoặc từ đơn (tuy có 2 tiếng trở lên nhưng các tiếng đó phải gộp lại mới có nghĩa, còn từng tiếng tách rời thì không có nghĩa . Những trường hợp này lên bậc THCS gọi là từ đơn đa âm ).
b) Từ láy(T.L): Là từ gồm 2 hay nhiều tiếng láy nhau. Các tiếng láy có thể có 1 phần hay toàn bộ âm thanh được lặp lại.
( * Xem thêm :
Căn cứ vào bộ phận được lặp lại, người ta chia từ láy thành 4 kiểu : Láy tiếng, láy vần, láy âm, láy cả âm và vần . Căn cứ vào số lượng tiếng được lặp lại, người ta chia thành 3 dạng từ láy : láy đôi, láy ba,láy tư,...)
*Từ tượng thanh : Là từ láy mô phỏng, gợi tả âm thanh trong thực tế : Mô phỏng tiếng người, tiếng của loài vật, tiếng động,...
VD : rì rào, thì thầm, ào ào,...
* Từ tượng hình : Là từ láy gợi tả hình ảnh, hình dáng của người, vật ; gợi tả màu sắc, mùi vị.
VD: Gợi dáng dấp : lênh khênh, lè tè, tập tễnh, ...
Gợi tả màu sắc : chon chót, sặc sỡ, lấp lánh,...
Gợi tả mùi vị : thoang thoảng, nồng nàn ,ngào ngạt,...
Lưu ý :
+ Một số từ vừa có nghĩa tượng hình, vừa có nghĩa tượng thanh, tuỳ vào văn cảnh mà ta xếp chúng vào nhóm nào.
V.D : làm ào ào (ào ào là từ tượng hình), thối ào ào (ào ào là từ tượng thanh).
+ Trong thực tế, vẫn tồn tại những từ tượng thanh và tượng hình không phải là từ láy (ở phạm vi tiểu học không đề cập tới các từ này ).
VD : bốp ( tiếng tát ), bộp ( tiếng mưa rơi ), hoắm (chỉ độ sâu ), vút ( chỉ độ cao )....
*Nghĩa của từ láy : Rất phong phú, cũng như từ ghép, chúng có cả nghĩa khái quát, tổng hợp và nghĩa phân loại.
VD : làm lụng , máy móc, chim chóc, ...( nghĩa tổng hợp ) ; nhỏ nhen, nhỏ nhắn, xấu xa, xấu xí,...( nghĩa phân loại ). Tuy nhiên, ở tiểu học thường đề cập đến mấy dạng cơ bản sau :
- Diễn tả sự giảm nhẹ của tính chất ( so với nghĩa của từ hay tiếng gốc).
VD : đo đỏ < đỏ
Nhè nhẹ < nhẹ
-Diễn tả sự tăng lên, mạnh lên của tính chất:
VD : cỏn con > con
sạch sành sanh > sạch
-Diễn tả sự lặp đi lặp lại các động tác, khiến cho từ láy có giá trị gợi hình cụ thể
VD : gật gật , rung rung, cười cười nói nói, ...
- Diễn tả sự đứt đoạn, không liên tục nhưng tuần hoàn.
VD : lấp ló, lập loè, bập bùng, nhấp nhô, phập phồng,...
- diễn tả tính chất đạt đến mức độ chuẩn mực, không chê được.
VD : nhỏ nhắn, xinh xắn, tươi tắn, ngay ngắn, vuông vắn ,tròn trặn,...
c) Cách phân biệt các từ ghép và từ láy dễ lẫn lộn :
- Nếu các tiếng trong từ có cả quan hệ về nghĩa và quan hệ về âm (âm thanh) thì ta xếp vào nhóm từ ghép.
VD : thúng mủng, tươi tốt, đi đứng, mặt mũi, phẳng lặng, mơ mộng,...
- Nếu các từ chỉ còn 1 tiếng có nghĩa , còn 1 tiếng đã mất nghĩa nhưng 2 tiếng không có quan hệ về âm thì ta xếp vào nhóm từ ghép.
VD : Xe cộ, tre pheo, gà qué, chợ búa,...
- Nếu các từ chỉ còn 1 tiếng có nghĩa, còn 1 tiếng đã mất nghĩa nhưng 2 tiếng có quan hệ về âm thì ta xếp vào nhóm từ láy.
VD : chim chóc, đất đai, tuổi tác , thịt thà, cây cối, máy móc,...
Lưu ý : Những từ này nếu nhìn nhận dưới góc độ lịch đại ( tách riêng các hiện tượng ngôn ngữ, xét trong sự diễn biến, phát triển theo thời gian làm đối tượng nghiên cứu) và nhấn mạnh những đặc trưng ngữ nghĩa của chúng thì có thể coi đây là những từ ghép (T.G hợp nghĩa). Nhưng xét dưới góc độ đồng đại ( tách ra một trang thái, một giai đoạn trong sự phát triển của ngôn ngữ làm đối tượng nghiên cứu) và nhấn mạnh vào mối quan hệ ngữ âm giữa 2 tiếng, thì có thể coi đây là những từ láy có nghĩa khái quát (khi xếp cần có sự lí giải ). Tuy nhiên, ở tiểu học, nên xếp vào từ láy để dễ phân biệt. Song nếu H.S xếp vào từ ghép cũng chấp nhận.
- Các từ không xác định được hình vị gốc (tiếng gốc ) nhưng có quan hệ về âm thì đều xếp vào lớp từ láy.
VD : nhí nhảnh, bâng khuâng, dí dỏm, chôm chôm, thằn lằn, chích choè,...
- Các từ có một tiếng có nghĩa và 1 tiếng không có nghĩa nhưng các tiếngtrong từ được biểu hiện trên chữ viết không có phụ âm đầu thì cũng xếp vào nhóm từ láy ( láy vắng khuyết phụ âm đầu ).
VD : ồn ào, ầm ĩ, ấm áp, im ắng, ao ước ,yếu ớt,...
- Các từ có 1 tiếng có nghĩa và 1 tiếng không có nghĩa có phụ âm đầu được ghi bằng những con chữ khác nhau nhưng có cùng cách đọc ( c/k/q ; ng/ngh ;g/gh ) cũng được xếp vào nhóm từ láy.
V.D : cuống quýt, cũ kĩ, ngốc nghếch, gồ ghề,...
Lưu ý : trong thực tế , có nhiều từ ghép ( gốc Hán ) có hình tức ngữ âm giống từ láy, song thực tế các tiếng đều có nghĩa nhưng H.S rất khó phân biệt, ta nên liệt kê ra một số từ cho H.S ghi nhớ ( VD : bình minh, cần mẫn, tham lam, bảo bối, ban bố, căn cơ, hoan hỉ, chuyên chính, chính chuyên, chân chất, chân chính, hảo hạng, khắc khổ, thành thực,....)
- Ngoài ra, những từ không có cả quan hệ về âm và về nghĩa (từ thuần Việt) như : tắc kè, bồ hóng, bồ kết, bù nhìn, ễnh ương, mồ hôi,... hay các từ vay mượn như : mì chính, cà phê, xà phòng, mít tinh,... chúng ta không nên đưa vào chương trình tiểu học ( H.S có hỏi thì giải thích đây là loại từ ghép đặc biệt, các em sẽ được học sau).
Bài này chỉ mang tính chất tham khảo thôi nhá:
Vào một đêm giao thừa, giữa những cơn gió ào ạt, giữa trời băng giá lạnh buốt, có một cô bé đầu trần, chân không mang giày đi ra ngoài đường. Sáng nay khi ra khỏi nhà, bé mang một đôi dép cũ nhưng quá rộng. Cô bé đã để mất dép khi tránh đoàn xe chạy trước mặt. Khi xe chạy qua, bé tìm lại dép thì thấy một thằng vừa chạy vừa cười, tay nắm chiếc dép của bé, còn chiếc kia bị xe nghiền nát.
Thế là cô bé bất hạnh không có gì để che đôi bàn chần bé nhỏ. Trong túi cũ kĩ của bé đựng đầy diêm và tay bé còn cầm thêm một hộp. Nhưng hôm nay là đêm cuối năm, mọi người đều vội vã, không ai dừng lại để xem thái độ câu khẩn van xin của cô bé. Ngày hết, cô bé không bán được hộp diêm nào. Run rẩy vì lạnh, vì đói, cô bé vẫn lang thang khắp các nẻo đường. Những bông tuyết rơi xuống phủ đầy trên mái tóc của bé. Đèn sáng khắp các cửa sổ: hầu như nhà nào cũng tỏa ra mùi ngỗng quay thơm ngon. Đêm nay là giao thừa mà!
Kiệt sức vì mệt, bé ngồi xuống, nép mình vào góc tường, co hai chân lại nhưng mỗi lúc bé càng thấy rét hơn. Tuy nhiên bé không dám về nhà nếu không bán được ít bao diêm. Nếu về nhà mà không có một đồng xu nào thì bố đánh chết.
Hai bàn tay nhỏ xíu của bé lạnh cóng. Bé tự nhủ: "Nếu mình quẹt một que diêm, một que thôi có sưởi ấm được mấy ngón tay không nhỉ?" Thế là bé quẹt một que. Lửa bùng lên mới tuyệt diệu làm sao! Bỗng bé thấy như mình đang đứng trước một lò sưởi lớn bằng gang. Bé đưa hai bàn chân ra để sưởi ấm, khi ngọn lửa nhỏ nhoi thình lình tắt đi, lò sưởi biến mất và cô bé ngồi đấy, tay cầm miếng que diêm đã tắt hẳn.
Cô bé quẹt que diêm thứ hai: ánh lửa chiếu lên bức tường, bức tường trở nên trong suô't. Trong nhà bàn ăn đã dọn ra, khăn trải trắng tinh, trên bàn là một cái đĩa lớn bằng sứ đẹp lộng lẫy. Giữa cái đĩa là một con ngỗng quay, quanh con ngỗng sắp nhiều mứt táo ngon lành. Nhìn kìa, con ngỗng bắt đầu di chuyển đến trước mặt cô bé đáng thương, trên ngực nó có cái dao và cái nĩa. Và rồi không có gì hết: ngọn lửa phụt tắt.
Bé quẹt que diêm thứ ba. Bé thấy trước mặt mình một cây Nôen đẹp rực rỡ. Trên cành cây xanh, lóng lánh hàng ngàn ngọn đèn màu: khắp nơi treo đầy những thứ đẹp lạ lùng. Bé đưa tay để lấy món ít đẹp nhất: lửa tắt. Cây Nôen như bay lên trời và đèn như biến thành sao: chỉ có một cái tách bay ra, bay xuống mặt đất tạo thành một tia lửa.
- Thế là có người sắp chết rồi - bé tự nói. Bà ngoại của bé - người duy nhất thương yêu bé - vừa mới chết cách đây không lâu lắm, có nói với bé rằng khi có một ngôi sao băng, thì ở dưới đất sẽ có linh hồn hiện lên thiên đàng. Bé quẹt thêm một que diêm nữa: ánh sáng bùng lên thật lớn, và bà ngoại bé hiện ra.
- Bà! - Bé la hét lên - Bà, bà dẫn cháu theo với. Ôi! Bà bỏ cháu lại mất khi cây diêm tắt: bà sẽ biến mất như cái lò sưởi ấm áp, như con ngỗng quay ngon lành, như cây Nôen rực rỡ. Cháu van bà, đừng bỏ cháu lại, hãy mang cháu theo.
Rồi bé quẹt que diêm khác, rồi que khác và quẹt hết cả hộp quẹt, để thấy được bà ngoại lâu hơn. Bà ôm bé vào lòng, đưa bé lên cao, đến một nơi không có đói rét, không có buồn phiền: dó là trước ngai Thiên Chúa.
Sáng hôm sau, khách qua đường thấy trong góc tường thi thể của cô bé có đôi má đỏ và đôi môi như đang mỉm cười. Bé chết vì giá rét trong đêm giao thừa, giữa cảnh hạnh phúc vui sướng của biết bao nhiêu người khác. Bé nắm trong bàn tay bé bỏng những gốc que diêm đã cháy của cả một hộp quẹt.
- Thật ngốc quá trời ơi! - một người lạnh lùng nói - Tại sao con bé lại có thể tin tưởng thứ ấy có thể sưởi ấm nó được chứ? Những người khác khóc cho thân phận đứa bé; khóc là vì họ không biết những thứ đẹp đẽ mà cô bé đã thấy trong đêm cuối năm. Họ không biết rằng, nếu trước đó bé có đau khổ đi chăng nữa thì bây giờ bé cũng đang sung sướng được nằm trong vòng tay của bà ngoại.
Ghép thêm vào như sau:
a) Đánh giá cao: ước mơ cao cả, ước mơ đẹp đẽ, ước mơ lớn, ước mơ chính đáng
b) Đánh giá không cao ước mơ nho nhỏ
c) Đánh giá thấp ước mơ kì quặc, ước mơ viển vông, ước mơ dại dột
Ghép thêm vào như sau:
a) Đánh giá cao: ước mơ cao cả, ước mơ đẹp đẽ, ước mơ lớn, ước mơ chính đáng
b) Đánh giá không cao ước mơ nho nhỏ
c) Đánh giá thấp ước mơ kì quặc, ước mơ viển vông, ước mơ dại dột
TL:
- Viển vông không phải là động từ
- Viển vông là tính từ
- HT -