Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bước qua năm mới
Thật nhiều niềm vui
Nhận thêm tuổi mới
Nhận thêm điều hay.
Lớn thêm một tuổi
Học nhiều điều hơn
Khôn lớn từng ngày
Thầy cô khen ngợi.
Đến lớp đến trường
Chơi cùng bạn mới
Học cùng thầy cô
Vui lòng ba mẹ.
Thấm thoát một năm
Trôi qua thật nhanh
Qua không kịp đếm
Thời gian qua đi.
Em lớn từng ngày
Ba mẹ hạnh phúc
Thầy cô tự hào
Bạn bè quý mến.
Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh,có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đương làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi dân làng đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát vang trời. Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của em. Em rất yêu que hương em
- Từ đồng nghĩa : thanh bình - yên tĩnh; xanh thẳm - xanh ngắt.
- Từ trái nghĩa : thẳng - quanh co; đứng - ngồi; trắng - đen; gần - xa; lên - xuống
- Từ đồng âm: hay (câu hát hay: chỉ giọng hát có sức hấp dẫn, hay đi làm cỏ: phó từ chi sự thường xuyên)
...
xin
lỗi
bn
mik
ko
làm
đc
ht
__________________________________________________________________________________________________________________
Tả cơn mưa:
Bài làm:
Buổi trưa hôm nay thật nóng bức,mặt trời như muốn thiêu đốt mọi người.Bỗng mây đen từ đâu kéo đến ùn ùn,báo hiệu một cơn mưa sắp đến.
Mặt trời như bị những đám mây đen kia nuốt chửng.Gió thổi ào ào,cành cậy nghiêng ngả cặn mình.Những dây quần áo kêu kẽo kẹt,kẽo kẹt.Những chiếc lá rơi ruỗng như hàng nghìn cung tên nhắm thẳng vào người đi đường.Bụi bốc lên mù mịt làm che tầm mắt người đi đường.Rồi gió nặng dần,được vài phát thì mưa bắt đầu rơi từng hạt trĩu nặng.Mưa ròi,mọi người cầm ô lấy quần áo đang phơi dở cho vào nhà.Mấy chến binh đánh trận giả hô hào rút lui quân về nhà.Trên đường,mấy người đi bộ trú tạm ở những chỗ nhà nghỉ nhỏ,còn những người đi xe thì có người thì dừng lại ở những gốc cây để mặc áo mưa,có người thì phóng xe thật nhanh về nhà.Mưa ào ào đổ xuống như thác đổ,lộp độp vào mái nhà,rào rạt vào hàng cây,lách tách vào bàn ghế,bếp ga cứ phập phùng mãi như muốn tắt lửa.Mưa cứ kéo dài cho đến tận sáng thì tạnh.
Mặt trời bắt đầu hé mở,những tia nắng mặt trời bắt đầu chiếu xuống trần gian.Hàng cây ven đường được uống nước mưa đã đời.Mọi thứ trở lại như bình thường.
Đề tả một cơn mưa vào mùa hè
Bài làm:
Vào mùa hè, không khí thật oi bức và nóng nực. Mọi người ai cũng muốn có một cơn mưa rào để xua tan cái nóng. Thế là chiều nay nay lại kêu cục có một cơn mưa kéo đến.
Mây đen ở đâu kéo đến xám xịt cả bầu trời. Gios thổi cuồn cuộn, khói bụi mịt mù. Sấm chớp ầm ầm chói lóa cả bầu trời. Chú mèo mướp nhanh chân chạy vào nhà bếp. Đàn gà, đàn vịt nhanh chóng tìm chổ trú mưa. Mọi hoạt động của mọi người hầu như ngừng hẳn. Cây cối ngả nghiêng theo gió. Bổng tôi nghe thấy tiếng lộp bộp, lộp bộp. Rồi càng lúc những hạt mưa càng to dần rồi tiếng mưa càng lúc cang dữ dội hơn. Tiếng mưa rơi lộp bộp trên tán lá chuối, trên mái nhà tranh. Con đường chứa đầy nước mưa. Cây cối hả hê uống nước . Lát sau, những hạt mưa càng nhỏ dần, nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời hững sáng. Tia nắng dần sáng, chiếu xuyên qua kẽ lá. Mọi người lại trở về với công việc của mk lúc nãy. Chú mèo mướp chạy ra trước sân nằm sưởi ấm. Đàn gà, đàn vịt lại tiếp tục đi kiếm ăn.
Cơn mưa rào lại mang lại không khí trong lành cho mọi người.
Một ngày -như một vòng tuần hoàn của dòng đời.Khi mặt trời vừa lặn sau những đỉnh núi phía Tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang hơn. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập mệt mỏi. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều, trên tay xách đầy túi to, túi nhỏ.Có người chỉ mới đi làm trở về đã ghé vào những quán ven đường lót dạ... Mọi vật dường như tạo nên một bức tranh chan chức đầy sức sống, nhưng là một màu tím, màu đen của trời chiều, một tông màu làm cho lòng người man mát buồn ..
Những từ ghép trong đoạn văn: đỉnh núi, dòng người, xe cộ, đường phố, dòng xe,... (còn nhiều lắm)
Nhà e nuôi con gái con chó. Tên nó là ty ty. Nó cs 4 chân, cs 2 tai, 2 mắt.e rất quí nó .e sẽ chăm sóc nó thật tốt .
k giùm mk bn nha
Hôm nay, con Coca nhà em mới bắt được một con chuột, vừa mới bắt xong,nó liền đem con chuột vào góc nhà,tự dưng con Milu từ đâu xông vào làm con Coca giật hết cả mình liền chạy đi.Con MiLu thì cứ đấy sủa như kiểu đang cười vậy,thế là con chuột bị con Milu xơi tái,trông nó ăn ngon lành thế không biết,lúc đó bác tôi đi qua thấy thế liền dánh con Milu một trận cái tội lôi con chuột hôi hám vào nhà,con Milu mặt đần thối ra không biết sủa gì
1 . Trong cuộc sống quanh ta, có rất nhiều gương sáng về ý chí, nghị lực vượt khó để vươn lên, chiến thắng hoàn cảnh, chiến thắng số phận bất hạnh và thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký là một trong số đó. Đây chính là người thầy giáo đầu tiên ở Việt Nam soạn bài, chấm bài, viết văn bằng chân. Bằng nghị lực phi thường và ý chí mạnh mẽ vượt lên số phận bất hạnh đã giúp thầy để trở thành một “Nhà giáo ưu tú”. Xuất thân từ một gia đình nông dân nghèo, bản thân lại bị liệt cả hai tay sau một cơn sốt kéo dài từ lúc còn nhỏ tuổi, Nguyễn Ngọc Ký rơi vào hoàn cảnh thật đáng thương. Ngày ngày, thấy bạn bè cùng lứa tuổi tung tăng cắp sách đến trường, cậu nhóc cũng thèm lắm. Thấy con ham học, năm Ký lên sáu tuổi, bố mẹ dẫn cậu đến trường. Cô giáo thương Ký lắm nhưng đành lắc đầu. Không được học ở trường, Ký tự học ở nhà. Niềm khao khát được biết chữ đã khiến cậu bé nghĩ ra nhiều cách để tập viết. Thoạt đầu, cậu viết bằng miệng, nhưng không thành công. Một lần tình cờ nhìn thấy đàn gà bới đất bằng chân, Nguyễn Ngọc Ký loé lên ý nghĩ là có thể dùng chân để viết. Sau đó, cậu đã kiên trì tập viết bằng chân… Kết quả, cậu không những viết thành thạo mà còn viết rất đẹp và trở thành học sinh giỏi trong nhiều năm liền, hai lần được Bác Hồ tặng huy hiệu… Vượt qua tất cả rào cản, giờ đây cậu bé Nguyễn Ngọc Ký ngày nào đã trở thành một “Nhá giáo ưu tú” với những đóng góp đáng kể cho ngành giáo dục…
Các từ thay thế: in đậm
2 .
Từ xa xưa, nhân dân ta đã coi trọng tinh thần đoàn kết, đại đoàn kết. Đoàn kết để sống, để tồn tại và vượt qua mọi thử thách to lớn trong cuộc đời. Đoàn kết đã trở thành niềm tin và đạo lí của nhân dân ta từ bao đời nay. Chính vì thế, ông bà, cha mẹ luôn nhắc nhở con cháu ghi nhớ câu tục ngữ:
“Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”.
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe chuyện có tựa đề là “Câu chuyện bó đũa”, ca ngợi về sức mạnh của tinh thần đoàn kết. Chuyện như sau:
“Ngày xưa ở một gia đình, có hai anh em. Lúc còn nhỏ hai anh em rất thương yêu nhau, có cái gì ngon, anh em thường nhường nhịn cho nhau, nhưng khi lớn lên anh có vợ, em có chồng, tuy mỗi người một nhà nhưng vẫn thường hay va chạm.
Thấy các con không thương yêu nhau, người cha rất buồn phiền. Một hôm, ông đặt một bó đũa và một túi tiền trên bàn, rồi gọi các con, cả trai, gái, dâu, rể lại và bảo:
– Ai bẻ gãy được bó đũa này thì cha thưởng cho túi tiền. Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố gắng hết sức mà không sao bẻ gãy được. Người cha bèn cởi bó đũa ra rồi thong thả bẻ gãy từng chiếc một cách dễ dàng.
Thấy vậy, bốn người con cùng nói:
– Thưa cha, lấy từng chiếc mà bẻ thì có khó gì!
Người cha liền bảo:
– Đúng. Như thế là các con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Vậy các con phải biết yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh”.
Câu chuyện khuyên chúng ta: anh chị em trong gia đình phải biết yêu thương, giúp đỡ, cưu mang nhau. Đoàn kết sẽ tạo nên sức mạnh.
Hãy viết một đoạn văn theo chủ đề tự chọn ( có sử dụng từ láy và từ ghép ) hãy gạch chân những từ đó
Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang hơn. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắc màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều.
( từ gạch chân là từ láy, từ in đậm là từ ghép)
k mik nha!!! học tốt ~
nhà em có nuôi 1 ông nội
ông đi lang thang làm em mệt biết bao
ôi phía xa kia là 1 bầu trời đầy sao
ông em đã từng muốn đặt tay vào vì sao
nhưng ông đẫ gần đất xa trời rồi
nên điều đó là không thể
em luôn có 1 ước muốn là
có thể đưa tất cả vì sao đến với ông của em
vì đó là ước muốn không thể thực hiện được
mong sao cho ông em sống lâu trăm tuổi
để em còn có thể bắt những vì sao lại cho ông
tác giả: Lê Tự Nhân
đây là bài thơ do tác giả tự sáng tác vào lúc trăng sáng và bầu trời không có sao vì đã bị mây che
ko có vần với nhau😂