Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong hoạt động hè vừa qua, em đã có những trải nghiệm thú vị và đáng nhớ. Một trong những hoạt động mà em tham gia là đi du lịch cùng gia đình. Chúng tôi đã đến một vùng quê yên bình, nơi có những cánh đồng xanh mướt và những con suối trong lành. Em đã được tham gia vào các hoạt động ngoài trời như câu cá, bơi lội và đi bộ đường dài. Cảm giác thả mình vào không gian tự nhiên và thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên thật tuyệt vời.
Ngoài ra, em cũng đã tham gia vào một khóa học nghệ thuật. Em đã học vẽ tranh và làm đồ handmade. Qua quá trình học, em đã rèn luyện được kỹ năng sáng tạo và khám phá thêm về bản thân. Em đã tạo ra những tác phẩm mà em tự hào và có thể chia sẻ với bạn bè và gia đình.
Cuối cùng, em cũng đã tham gia vào một hoạt động tình nguyện. Em đã tham gia dọn dẹp môi trường và trồng cây xanh. Việc này giúp em nhận thức được tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và góp phần xanh hơn cho thế giới xung quanh.
Tổng kết lại, hoạt động hè vừa qua đã mang lại cho em những trải nghiệm thú vị và bổ ích. Em đã học hỏi được nhiều điều mới, rèn luyện kỹ năng và tận hưởng những khoảnh khắc đáng nhớ.
Từ nhỏ, chắc hẳn bạn đã luôn luôn sống trong cuộc sống của những câu chuyện cổ tích mà bà, mà mẹ mang đến. Mỗi câu chuyện đều mang đến cho chúng ta những điều thú vị về cuộc sống, nhưng cuộc sống đó lại màu hồng. Còn thực tế thì không phải vậy, nên giới trẻ ngày nay cần phải sống trải nghiệm chứ không phải chỉ sống trên sách vở.
Lối sống trải nghiệm là lối sống mà chúng ta tự mình có thể tìm hiểu bằng kinh nghiệm của bản thân. Và đặc biệt hơn là bạn có thể tích lũy những kinh nghiệm, những kiến thức và vốn sống cần có để hát triển bản thân.
Bạn đừng bao giờ coi thường lối sống trải nghiệm này. Trải nghiệm đem lại hiểu biết và kinh nghiệm thực tế giúp chúng ta mau chóng trưởng thành về cách nghĩ, cách sống, bồi đắp tình cảm, tâm hồn, giúp mỗi người gắn bó và góp phần cống hiến cho cuộc đời, cho đất nước. Từ những trải nghiệm của bản thân bạn có thể đưa ra những quan điểm, ý kiến đúng đắn mà không hề sợ nó không phù hợp. Và chúng ta sẽ biết cách vượt qua những trở ngại khó khăn, tôi luyện bản lĩnh, ý chí để thành công.
Nếu nói về trải nghiệm ví dụ điển hình nhất không ai khác chính là Bác Hồ - lãnh tụ vĩ đại của nhân dân ta. Bác đã ra đi tìm đường cứu nước, làm nhiều việc, đi nhiều nước để có những trải nghiệm cho bản thân. Và Bác tìm ra con đường đúng đắn để chèo lái con thuyền độc lập tự do.
Nhưng hiện nay nhiều bạn trẻ chưa coi trọng hoạt động trải nghiệm để bản thân trưởng thành. Đó là những người chỉ chú ý vào việc học tập, thi cử mà chưa chủ động, tích cực trải nghiệm, rèn kỹ năng sống. Một số khác lại đắm chìm trong thế giới ảo.
Vậy nên chúng ta cần tích cực sống trải nghiệm và trau dồi nó. Hãy tự tin đừng ngại gì hết. Hãy chơi một trò chơi mới, một môn thể thao mới hay làm những điều mình thích. Hãy sống với lối sống trải nghiệm này để học hỏi thêm nhiều điều mới mẻ hơn nhé.
Bà nội yêu quý của Đức
Đức là ........ - cháu trai bé nhỏ của bà đây ạ. Cũng đã hơn 3 tháng cháu chưa được về quê thăm bà rồi. Không phải vì cháu không nhớ bà hay giận bà đâu bà ạ. Thật ra, cháu nhớ bà nhiều lắm. Cháu nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bà. Thế nhưng, dù vậy, cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thăm bà trong thời gian này được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường.
Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán, với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Nước ta đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virut này rồi. Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của chúng ta vẫn ổn định và an toàn. Và đó cũng chính là lý do suốt 3 tháng nay cháu và gia đình không về quê thăm bà. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bà, nhưng cháu vẫn cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bà đừng giận cháu bà nhé!
Ở quê, bà cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, cháu và cả nhà sẽ về quê thăm bà ngay. Bà sẽ lại vuốt tóc cháu, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Bà nhé?
Chấu Đức yêu quý của bà
Sao không tham khảo mạng bỏ bớt đi ít từ thêm nhiều từ khác rồi sáng tạo
Năm lớp hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.
Hôm đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em: Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi: Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời: Thưa cô, em… em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.
Về đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em: Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất đúng.
Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt.
Cho mình hỏi chút nhé :
Kể về một lỗi lầm có thể là 1 việc gây ra khiến cho bố mẹ buồn được không ?
Nếu được thì đến link : https://olm.vn/hoi-dap/detail/262978646264.html
Mình có viết dàn ý ở đó.
Tham khảo:
Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra khi tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.
Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy không phục vì đã thua Hoàng - cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải luyện tập thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con có bài tập khó quá không làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?
Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho có rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi không sang nhà Tuấn mà đến quán điện tử gần trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ lùng, mải chơi đến quên cả thời gian. Bỗng có một bàn tay đập vào vai tôi:
- Muộn quá rồi, về cho bác còn đóng cửa!
Bác chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười một giờ ba mươi phút. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giải thích cho bố mẹ như thế nào. Chắc chắn bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy quen thuộc đang tới gần, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:
- Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?
Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, miệng lắp bắp:
- Bố… bố… đi tìm con ạ?
- Đúng vậy! Mẹ nói là con đến nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì không thấy con ở đó nên đã đi tìm.
- Con… con…
- Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!
Tôi đi bên cạnh bố mà lòng cảm thấy thật có lỗi. Khi bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết im lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng không, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi:
- Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?
Khi nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi:
- Tuổi trẻ thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó không phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói dối mẹ để đi chơi là điều không đúng. Việc chơi game, bố mẹ không phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều đó.
Tôi nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã nhận ra sai làm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ không tái phạm cũng như cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Cũng nhờ có trải nghiệm này, mà tôi nhận ra tình yêu thương lớn lao mà bố mẹ dành cho mình.
Sách Văn mẫu 7 :V