Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Viết đoạn văn nói về quê hương em , có sử dụng thành ngữ '' Quê cha đất tổ ''
hộ mk nha 2 dòng cảm ơn
Tham khảo nha :
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương:Quê cha đất tổ của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp.
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương:Quê cha đất tổ của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp.
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
Hok tốt!~Kb nha!~
đặt câu như: Cây to như một chiếc "ô dù khổng lồ'
nhân hóa bằng cách sử dụng so sánh các đồ vật có ngoài đời
TSP
Anh bút chì là 1 người rất quan trọng trong hội Mĩ thuật do em bầu chọn
@@@@@@@
HT
Nơi em ở là Thành phố Hà Nội ngàn năm văn hiến. Bên cạnh sự ồn ào tấp nập, đó chính là vẻ đẹp nên thơ, thanh bình. Hà Nội có ba mươi sáu phố phường, mỗi phố là một làng nghề riêng độc đáo. Con người nơi đây rất thanh lịch, cởi mở, và thân thiện. Đến với Hà Nội mọi người sẽ được trải nghiệm những địa điểm hấp dẫn như làng gốm Bát Tràng, văn miếu Quốc tử giám, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh, chùa một cột,...Tuyệt hơn nữa là chúng ta còn được thưởng thức những món ăn đặc sản thơm ngon như cốm Vòng, kem Tràng Tiền, bánh tôm Hồ Tây,... . Mỗi khi đi xa em luôn mong muốn được trở về nơi phố thị đông vui, náo nhiệt, lung linh này.
Mk kể về cây hoa nhé!
Trong vườn nhà em trồng rất nhiều loài hoa xinh xắn. Nào là nàng hồng khoác trên người chiếc áo đỏ thắm. Nào chị huệ mang trên người bộ váy trắng tinh. Nào cô cúc có chiếc váy vàng rực rỡ. Cứ mỗi độ xuân về, các chị, các nàng lại bắt đầu khoe những bộ váy thật đpẹ, thật lộng lẫy để đón xuân. Buổi sớm mai, những giọt sương long lanh như những bóng đèn pha lê đọng lại trên những chiếc lá. Một cơn gió nhè nhẹ lướt qua, những nàng hồng, chị huệ, cô cúc lại rì rầm nói chuyện với nhau. Các cô, các chị như đang cười rúc rích. Vườn hoa nhà em luôn rộn ràng tiếng hót của những chú chim.
Mk tả ko hay cho lắm nhưng mà bn thích hay ko thì tùy nha!
Buổi sáng, em bước ra vườn nhà, thật mát rượu và diệu kì. Những hạt sương còn mãi lãng vãng chơi trên những cành hoa. Ban đầu, cảnh vật như thơ mộng bởi một lớp sương dày đặc như một tấm màn bao trùm cả không gian. Bỗng một tiếng kêu vang, thì ra đó là tiếng gọi mặt trời cũng anh gà trống và mấy chú chim sẻ non cũng thật chịu khó, dậy sớm đi tập bay.Đàn gà theo mẹ ra vườn kiếm ăn, từng tiếng kêu cục cục.....hòa chung với tiếng loa phát thanh sau nhà sao mà như 1 bản hòa tấu vậy. Vườn là một nơi không thể thiếu trong nhà của em. Buổi sáng bắt đầu cũng từ đó và khi chiều tà, kết thúc cũng từ đây.
trả lời
Hàng nghìn năm dựng và giữ nước của dân tộc ta luôn gắn liền với tình yêu sâu sắc đất nước của nhân dân ta.Lòng yêu nước vốn được xem là thứ tình cảm cao đẹp nhất,là tinh hoa,là tiền đề của những tình cảm khác...và cũng là niềm tự hào của dân tộc ta.Lòng yêu nước hơn mọi sức mạnh,thế lực nào trong các cuộc chiến tranh giữa quốc gia,dân tộc....Là sức mạnh và niềm ti để người dân xây dựng đất nước
Hàng nghìn năm dựng và giữ nước của dân tộc ta luôn gắn liền với tình yêu sâu sắc đất nước của nhân dân ta.Lòng yêu nước vốn được xem là thứ tình cảm cao đẹp nhất,là tinh hoa,là tiền đề của những tình cảm khác...và cũng là niềm tự hào của dân tộc ta.Lòng yêu nước hơn mọi sức mạnh,thế lực nào trong các cuộc chiến tranh giữa quốc gia,dân tộc....Là sức mạnh và niềm ti để người dân xây dựng đất nước
Trước sân nhà em có một khu vườn nho nhỏ, mẹ dùng để trồng rau xanh cho cả nhà. Những luống rau cải xanh ngắt, xòe tán lá vung vẩy trước gió trông như những bàn tay đang hứng ánh mặt trời ấm áp buổi sáng. Hàng xóm của nhà cải là gia đình chị dưa leo , chúng được mẹ em bắc giàn cho leo lên, đến tuổi trưởng thành dưa leo sinh ra những đứa con thật mập mạp, xinh xắn , hái vào ăn sống rất ngon. Kế bên dưa leo là họ hàng nhà chị đậu cô ve, tuy thân hình mảnh mai yếu đuối nhưng lại rất khéo léo, uyển chuyển quấn thân mình quanh giàn mẹ em đã bắc sẵn , những chú đậu dài, non mơn mởn chen chúc nhau treo đầy giàn , nhìn thật vui mắt.
Sáng sớm mùa thu, bầu trời hiện ra với một vẻ đẹp trong trẻo đến lạ lùng. Bầu trời cao vợi vợi, nền trời xanh thẳm, mấy chị mây trắng chẳng biết đã dạo chơi đến nơi nào , mà trời trong xanh chẳng có một gợn mây. Ông mặt trời chắc còn đang ngái ngủ, mới chỉ lấp ló ở đằng đông, chậm rãi xuất hiện , vài tia nắng đầu tiên mang màu vàng nhạt tinh nghịch nhảy nhót trên mặt đất . Chàng gió mang theo cái lành lạnh thổi qua, làm mấy chị Hồng, chị Cúc trước sân khẽ run rẩy . Phía nam, họ hàng nhà chim từ đâu bay đến, ca lên những khúc ca rộn rã như để chào đón một buổi sáng tốt lành.
Hằng ngày ,sau khi đi học về em thường ko tưới nước cho vườn cây, toàn để ông bà làm hộ . Hôm nay thì khác , bà em bị ốm ,ông em đau lưng nên chỉ còn 1 mình em chăm sóc cho vườn cậy.Bước vào vườn ,em thấy một điều kì lạ, những cây hoa cúc ,hoa hồng xinh đẹp đang ngủ bỗng vờn dậy sau khi em tưới nước ,ôi trông mới đẹp làm sao . Cây cam, cây bưởi đang nhảy múa cùng với những đàn chim đang tấu lên bản nhạc dịu dàng .Hoa mận trắng muôn muốt,rung rinh như những cái chuông bé tí xiú,đang tỏa hương thơm dịu.Hoa dâm bụt đỏ rực sáng trông như những chiếc lồng đèn .Em liền từ từ đi đến từng cây,từng cây một ,trông ai cũng có niềm hãnh diện của mình . Em thấy vườn em là 1 nơi thú vị như 1 bản hòa tấu của thiên nhiên
MK TỰ NGHĨ NHA
Nghỉ hè, được về quê đối với em là một niềm vui khó tả. Trên chuyến xe bus về quê, sự háo hức và chờ mong luôn rạo rực trong lòng em cho đến tận lúc đặt chân xuống mảnh đất quê nhà. Nhìn từ xa, khu vườn đầy trái ngọt của ông em hiện lên thấp thoáng với biết bao nhiêu là quả chín, mùi thơm của trái cây chín cứ theo làn gió bay vào thính giác khiên con người ta cảm thấy dễ chịu đến lạ thường. Khu vườn ông em có nhiều loại quả lắm. Nào ổi, là bưởi, là cam rồi đu đủ, xoài,... Háo hức chạy ra vườn cây, ngắm nghía từng loại quả, em nhắm mắt ngả mình vào gốc cây mít đã gắn bó với gia đình suốt mấy chục năm nay mà lắng nghe tiếng ve cùng tiếng chim thay nhau cất tiếng hát như một điệu nhạc của mùa hè trong lành, đầy yên bình và êm ả. Và điệu nhạc đó khiến em thiếp ngủ lúc nào không hay.
Theo lịch phân công của lớp, hôm nay, đến buổi trực nhật của tổ 3. Từ sáng sớm, các bạn tổ 3 đã có mặt để vệ sinh sạch sẽ lớp học. Lan và Hoa khiêng bàn ghế. Ngọc cầm chổi quét sạch rác và bụi. Tuấn lau bảng và lấy nước rửa tay cho giáo viên. Hoàng tưới nước cho bồn hoa của lớp. Tất cả các bạn, ai cũng làm việc khẩn trương để xong nhiệm vụ của mình trước giờ vào học.
Quê hương em ở vùng trung du đồng bằng Bắc Bộ. Nơi đây gắn bó với em suốt một thời thơ ấu. Em yêu những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, cây cối vườn tược xanh um. Yêu con đường làng trải dài xa tít tắp nối liền với đồng lúa rộng mênh mông thẳng cánh cò bay. Dòng sông uốn khúc lượn lờ như một dải lụa mềm mại ôm lấy những bãi mía, nương dâu xanh ngát. Nơi đây có những người nông dân hiền lành, chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Quê hương giống như người mẹ hiền đã che chở và nuôi nấng từng thế hệ mà mỗi khi đi xa ai cũng mong muốn được trở về. Em hy vọng quê hương mình ngày càng giàu đẹp và phát triển hơn.
Tôi và Nghi là đôi bạn chung trường. Chúng tôi ngồi cùng bàn và chơi thân nhau từ học cấp Một, đến nay đã vào cấp Hai. Nghi rất thích sưu tầm những viên đá lớn nhỏ và uống nước đá. Bạn lại thông minh, không những học giỏi mà bạn còn ca hay, múa dẻo. Trái lại, tôi rất tối dạ lại hát chẳng hay. Nghi thường động viên tôi phải biết cách học đi đôi với hành và hát hay không bằng hay hát. Nhờ sự giúp đỡ của Nghi, tôi học ngày càng tiến bộ. Bố mẹ tôi vui lòng khen tôi biết chọn bạn mà chơi. Thật là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.