Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
(P/s: In đậm là CN nha
a, Một tiếng lá rơi lúc này / cũng có thể khiến người ta giật mình.
b, Làng quê em / đã yên vào giấc ngủ.
c, Gió đưa mùi hương ngọt / lan xa, phản phất khắp rừng.
d, Mùa xuân, những tán lá / xanh um che mát sân trường.
Loanh quanh trong rừng, chúng tôi đi vào một lối đầy nấm dại, một thành phố nấm lúp xúp dưới bóng cây thưa. Những cái nấm to bằng cái nấm tích, màu sặc sỡ rực lên. Mỗi chiếc nấm là một lâu đài kiến trúc tân kì. Tôi có cảm giác tôi là một người khổng lồ đi lạc vào vương quốc của người tí hon. Đến đài, miếu mạo, cung điện của họ lúp xúp dưới chân.
Nắng trưa đã rọi xuống đỉnh đầu mà rừng sâu vẫn ẩm lạnh, ánh nắng lọt qua lá trong xanh. Chúng tôi đi đến đâu, rừng rào rào chuyển động đến đấy. Những con vượn bạc má ôm con gọn ghẽ chuyền cành nhanh như tia chớp. Những con chồn sóc với chùm lông đuôi to đẹp vút qua không kịp đưa mắt nhìn theo.
Học tốt ^
Theo Nguyễn Phan Hách Lúp xúp: ở liền nhau, thấp và sàn sàn như nhau. Ấm tích: ấm to bằng sứ dùng để đựng nước uống. Tân kì: mới lạ. Vượn bạc má: một loài vượn có chòm long trắng như bông ở hai má. Khộp: cây thân gỗ thẳng, họ dầu, lá to và rụng sớm vào mùa khô. Con mang (con hoẵng): loài thú rừng cùng họ với hươu, sừng bé có hai nhánh, lông màu vàng đỏ.
tấm gương trong/phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái ao làng
CN VN
vào những trưa nắng, tôi/vo áo gối đầu nằm thiu thiu ngủ dưới bóng cây bên bờ ao
TN CN VN
hok tút
Bài văn được cấu tạo ba phần:
a. Mở bài (câu văn đầu): Nhận xét chung về nắng trưa.
b. Thân bài: Cảnh vật trong nắng trưa.
Thân bài gồm 4 đoạn sau:
+ Đoạn 1 (từ Buổi trưa ngồi trong nhà đến bốc lên mãi): Hơi đât trong nắng trưa dữ dội.
+ Đoạn 2 (từ Tiếng gì xa vắng đến hai mí mắt khép lại): Tiếng võng đưa và câu hát ru em trong nắng trưa.
+ Đoạn 3 (từ Con gà nào đến bóng duối cũng lặng im): Cây cối và con vật trong nắng trưa.
+ Đoạn 4(từ Ấy thế mà đến cấy nốt thửa ruộng chưa xong): Hình ảnh người mẹ trong nắng trưa.
c. Kết bài (câu cuối – kết bài mở rộng): Cảm nghĩ về mẹ ("Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!").
mùi hương ngòn ngọt nhức đầu của những loài hoa rừng không tên tuổi/
CN1
đắm vào ánh nắng ban trưa,
VN1
khiến con người/
CN2
dễ sinh buồn ngủ và sẵn sàng ngả lưng dưới bóng cây nào đó,
VN2
để cho thứ cảm xúc mệt mỏi chốn rừng trưa lơ mơ/
CN3
đưa mình vào một giấc ngủ chẳng đợi chờ.
VN3