Nếu được gặp En-ri-cô, em sẽ tâm sự với bạn điều gì?
Đang cần một sự trợ giúp! HELP ME!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
THAM KHẢO :
Riêng cá nhân em thì em sẽ tâm sự với En ri cô thế này: En ri cô à, chúng mình đều lớn cả rồi tuy không hiểu biết rộng lắm nhưng chắc chúng mình nói riêng và mọi người nói chung đều cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng. Đó là một tình cảm cao đẹp mà người mẹ đã phải đổ ra rất nhiều công sức, mang nặng đẻ đau, sinh ra một hài nhi bé nhỏ. Đó là tình cảm vô cùng thiêng liêng và thật đáng xấu hổ nếu ai không cảm nhận được điều đó.Mẹ bạn là một người mẹ có tình thương con vô cùng mãnh liệt. Và khi ta lớn lên, đến trường thì cũng gặp một người mẹ thứ 2 đó là cô giáo. Cô giáo cũng là một người mẹ chứa chan tình yêu thương của mình với những học trò như những đứa con bé nhỏ. Đối với bạn mình nghĩ cô giáo sẽ là hình ảnh tượng trưng, khắc họa sâu sắc chân dung người mẹ mến thương của bạn. Vậy nên mình mong rằng bạn hãy đừng buồn mà nỗ lực, cố gắng học tập tốt để bố mẹ vui lòng.Đừng nhìn lại quá khứ, đó là lí do vì sao kính trước ô-tô bao giờ cũng lớn hơn kính chiếu hậu.
Cuộc đời không luôn như ta muốn, nó luôn tiềm tàng những khó khăn trắc trở trên con đường ta đi. Họ cần sự giúp đỡ của chúng ta rất nhiều, cần sự đồng cảm và chia sẻ. Trong xã hội vẫn còn nhiều người có hoàn cảnh khó khăn như trẻ em lang thang cơ nhỡ, người nghèo, nạn nhân của chiến tranh, thiên tai, những người khuyết tật, người có cảnh ngộ éo le….Mỗi con người chúng ta không ai có thể sống tách rời người thân tập thể, cộng đồng. Sự cảm thông, chia sẻ giúp người gặp khó khăn tạo thành sức mạnh to lớn, nghị lực, niềm tin vào một ngày mai tươi sáng hơn. Cảm thông và chia sẻ, giúp mọi người gần gũi, gắn bó hơn và là cầu nối giữa người với người tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp. Có như vậy, gia đình mới êm ấm, hạnh phúc, xã hội mới văn mình, tốt đẹp. Ngay bản thân em cũng luôn tự nhắc nhở bản thân mình cần phải sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn, giúp đỡ được nhiều người hơn nữa.
có đoạn ngắn ngắn 2-4 dòng th đc k ạ. T đi thi viết ngắn chứ k hết h
EM KO ĐỒNG Ý VỚI Ý KIẾN ĐÓ
vì ko chỉ cần học giỏi mà còn phải cần cả đoàn kết tương trợ vì những điều kiện đó giúp giúp ta có nhiều bạn hơn, bạn giúp đỡ ta nhiều hơn và ta được các bạn yêu quý, giúp đỡ, mọi người đoàn kết tương trợ với nhau
em sẽ lói nà: bạn cần phải đoàn kết tương trợ thì mới có người yêu thương, giúp đỡ lại bạn chứ ko phải chỉ cần học giỏi là xong okkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkk
Sau khi lỡ lời với em, em sẽ ôm chầm lấy mẹ, xin lỗi mẹ và hứa từ nay sẽ thay đổi...
Em tham khảo nhé:
Người bố không nhắc nhở En-ri-cô trực tiếp mà lựa chọn cách viết thư, vì:
Nhắc nhở trực tiếp thường rất khó kiềm giữ được sự nóng giận.
Nhắc nhở trực tiếp khó có thể bày tỏ được những tình cảm sâu sắc và tế nhị. Đồng thời khi viết thư, có thể khiến En-ri-cô có thể đọc và suy ngẫm những lời dạy bảo của cha
Nhắc nhở trực tiếp có thể khiến người mắc lỗi cảm thấy bị xúc phạm quá lớn vào lòng tự trọng. Từ đó có thể dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực ở đứa trẻ, khiến cho những lời nhắc nhở không phát huy được mục đích giáo dục như mong muốn.
==> Bởi vậy ông thật thông minh khi tâm sự với con qua lá thư: vừa kín đáo, tế nhị lại vừa có thể bộc lộ tình cảm sâu sắc, chân thành.
Câu 1 (trang 11 ngữ văn 7 tập 1)
Nhan đề tác phẩm là Mẹ tôi gợi cho chúng ta hướng tiếp cận khác về tác phẩm
- Tác giả không trực tiếp trình bày những suy nghĩ của con về mẹ mà thể hiện dưới hình thức bức thư của bố viết cho con khi con phạm lỗi
→ Điều này tạo nên tác động tâm lý, một hiệu quả thẩm mĩ lớn lao
Câu 2 (trang 11 sgk ngữ văn 7 tập 1)
- Câu chuyện kể về việc En-ri-cô đã phạm lỗi “lúc cô giáo đến thăm, khi nói với mẹ… nhỡ thốt ra một lời nói thiếu lễ độ”
- Người bố khi phát hiện ra điều đó ông đã hết sức buồn bã và tức giận, điều này thể hiện qua:
+ Sự hỗn láo của con như nhát dao đâm vào tim bố
+ Bố không thể nén cơn tức giận đối với con
+ Thà bố không có con còn hơn thấy con bội bạc với mẹ
+ Bố không thể vui lòng đáp lại cái hôn của con được
Câu 3 (trang 12 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Người mẹ En-ri-cô hiện lên qua lời kể của người bố:
+ Thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi để trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại.
+ Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn
+ Người mẹ có thể ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con
⇒ Người mẹ En-ri-cô nhân hậu, hết lòng vì con, thậm chí có thể hi sinh cả tính mạng vì con
Câu 4 (Trang 12 sgk ngữ văn 7 tập 1)
En-ri-cô xúc động vô cùng khi đọc thư của bố, vì:
a, Bố gợi lại những kỉ niệm giữa mẹ và En-ri-cô
c, Thái độ kiên quyết và nghiêm khắc của bố
d, Vì những lời nói chân tình và sâu sắc của bố
Ngoài ra, còn vì En-ri-cô hối hận, xấu hổ trước lỗi lầm của mình
Câu 5 (Trang 12 skg ngữ văn 7 tập 1)
Người bố không trực tiếp nói với đứa con mà chọn cách viết thư:
- Người bố En-ri-cô muốn con phải đọc kĩ, suy ngẫm, tự rút ra bài học cho bản thân
- Đây cũng là cách giữ thể diện cho người bị phê bình
- Thể hiện đây là người bố tinh tế, rất tâm lí và sâu sắc
- Tranh 1: Bạn nữ trong tranh đang lễ phép chào thầy. Việc làm đó thể hiện sự tôn trọng đối với thầy giáo
- Tranh 2: Các bạn trong tranh đang giơ tay khi muốn phát biểu. Việc làm đó thể hiện sự tôn trọng đối với cô giáo
- Tranh 3: Các bạn trong tranh đang tặng hoa và gửi lời chúc đến cô giáo nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11. Việc làm đó thể hiện sự yêu thương, biết ơn dành cho cô giáo
- Tranh 4: Các bạn trong tranh đang muốn giúp đỡ cô khi thấy cô mang nhiều đồ. Việc làm đó thể hiện sự yêu thương biết giúp đỡ cô giáo
- Tranh 5: Bạn nam trong tranh đưa vở cho thầy bằng hai tay và nhờ thấy giảng lại bài với thái độ lịch sự, lễ phép. Việc làm này thể hiện sự tôn trọng đối với thầy giáo
- Em cần làm những việc sau đây thể hiện sự kính trọng thầy giáo, cô giáo:
+ Khi gặp thầy, cô chào hỏi lễ phép
+ Tập trung nghe thầy, cô giảng bài
+ Khi nói chuyện với thầy, cô phải lễ phép, lịch sự
+ Cố gắng học thật tốt
Tham khảo!
em sẽ nói: Mình rất xúc động và khâm phục tinh thần, nghị lực và niềm tin yêu cuộc sống của bạn. Cũng rất thương bạn. Cái chết của các bạn làm mình nghĩ càng phải thêm yêu hòa bình và tận lực bảo vệ nó.
Bài làm:
En - ri - cô thân mến!
Tớ đã được nghe kể về câu chuyện của cậu. Hành động của cậu vốn chỉ là một hành động bộc phát tức thời, đúng thế! Nhưng hãy nhìn xem, hậu quả của sự nóng nảy ấy đau đớn đến chừng nào! Thế đấy, sự nóng nảy hay mất bình tĩnh sẽ luôn dẫn đến nhưng hành động tiêu cực, và những hành động tiêu cực ấy luôn ảnh hưởng lớn tới người trực tiếp đón nhận nó, mà trong trường hợp này là mẹ cậu. Hẳn là mẹ cậu đã đau đớn lắm! Nhưng tớ tin là cậu đã hiểu mọi chuyện, hiểu rằng cái sai lầm của cậu nó to lớn đến nhường nào sau khi cậu đọc lá thư của bố cậu. Có sai lầm khi đã mắc phải thì chẳng thể nào sử chữa được. Nhưng có những sai lầm chỉ cần những hành động thể hiện sự ăn năn, thực sự muốn tha thứ thì mọi chuyện đều có thể ổn thỏa. En - ri - cô này, những gì cậu cần làm là bù đắp lại những đau đớn về tinh thần của mẹ cậu. Bà ấy đã nghe được những lời lẽ không tốt từ con trai mình. Nguyên nhân là do lời nói vô lễ của cậu, vậy thì lời nói ăn năn xin lỗi của cậu là sự lựa chọn tốt nhất. Hãy xin lỗi mẹ cậu đi! Một người mẹ thực sự yêu con vô bờ bến sẽ chẳng bao giờ trách móc đứa con đã biết xin lỗi một cách chân thành. Người ta 'đánh kẻ chạy đi chứ không đánh kẻ chạy lại', phải không nào!Còn bố của cậu, viết một bức thư hồi đáp thực sự là lựa chọn sáng suốt. Ông ấy thực sự là một người bố nghiêm khắc mà vẫn rất thương yêu vợ con, thật tuyệt vời. Trong lúc quan hệ bố con hãy còn căng thẳng, cậu hãy viết một bức thư trả lời lại bố, cho ông ấy biết rằng cậu thực sự đã nhận ra sai lầm của mình, rằng cậu sẽ xin mẹ tha thứ. Cậu đừng quên xin lỗi bố cậu ở trong bức thư, vì cậu đã gián tiếp làm ông ấy tổn thương. Hãy làm tốt đẹp mối quan hệ của hai người, để này mai, cậu vẫn sẽ được hôn ông ấy như mọi ngày! Và hãy nhớ, En - ri - cô này, gia đình là thứ quan trọng nhất. Đừng bao giờ làm những người thân của cậu cảm thấy tổn thương, vì chính cậu cũng sẽ cảm thấy dằn vặt, day dứt!
Chúc gia đình cậu hạnh phúc!
En - ri -cô ! Chúng ta đều là những đứa con được ba mẹ yêu thương, che chở nhất đúng không? Ở độ tuổi như chúng ta đủ hiểu được tình yêu thương của cha mẹ dành cho chúng ta cũng như là sự lo lắng của cha mẹ.Tình yêu của cha mẹ là thiêng liêng, tình yêu thương ấy sẽ chẳng có gì so sánh bằng. Và tình yêu thương của cha mẹ không giống nhau, cha yêu ta qua hành động qua việc làm, còn mẹ thì yêu chúng ta bằng cái ôm ấm áp,...Mẹ sinh chúng ta ra dù đau đớn nhưng mẹ vẫn vui, mẹ vui vì mẹ được đón đứa con mà yêu nhất, được bồng đứa con mà mẹ đợi mong từ lâu rồi. Mẹ dạy chúng ta về cách làm người, mẹ là người mở đường đi cho chúng ta vậy lí do đâu mà chúng ta vì những chuyện không đáng có mà làm mẹ buồn, nỡ nhìn khóe mi của mẹ rơi...Mẹ hi sinh cho chúng ta thầm lặng, không như cha , cha yêu ta qua hành động của cha và tiếng quát, mắng... Mẹ cha luôn là những người sẵn sàng làm tất cả vì chúng ta vì cho tương lai của chúng ta, vậy chúng ta phải cùng nhau cô gắng đừng làm cha mẹ buồn đúng không En - ri - cô ? Thay vì làm cha mẹ buồn vậy chúng ta hãy cùng cố gắng trở thành những người con có hiếu, trở thành những người con để cha mẹ tự hào về mình. Nếu bạn còn cha mẹ, thì xin đừng làm cha mẹ phải khóc...
a) Hồng làm như vậy là không tôn trọng kỉ luật , vì làm như vậy sẽ khiến Mai ỷ lại dẫn đến học kém , như thế là hại bạn
b) Em sẽ nói : Hồng nên giúp đỡ bạn trong học tập thì hơn , không nên cho bạn chép bài trong giờ kiểm tra , mà chỉ nên kèm bạn trong học tập , như vậy sẽ tốt hơn cho bạn ấy
a) Hành vi của Hồng là không tôn trọng kỉ luật
Vì bạn đã cho người khác chép bài, vi phạm vào nội quy của trường lớp.
b) Nếu bạn ấy tâm sự với em điều này, em sẽ khuyên bạn : bạn đang vi phạm vào nội quy của trường, làm như vậy không phải là đang giúp bạn mà là đang hại bạn; nếu bạn tiếp tục làm như vậy sẽ khiến bạn ( Mai ) trở nên ỷ lại và dựa dẫm hơn.
#Hoctot
Riêng cá nhân em thì em sẽ tâm sự với En ri cô thế này: En ri cô à, chúng mình đều lớn cả rồi tuy không hiểu biết rộng lắm nhưng chắc chúng mình nói riêng và mọi người nói chung đều cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng. Đó là một tình cảm cao đẹp mà người mẹ đã phải đổ ra rất nhiều công sức, mang nặng đẻ đau, sinh ra một hài nhi bé nhỏ. Đó là tình cảm vô cùng thiêng liêng và thật đáng xấu hổ nếu ai không cảm nhận được điều đó.Mẹ bạn là một người mẹ có tình thương con vô cùng mãnh liệt. Và khi ta lớn lên, đến trường thì cũng gặp một người mẹ thứ 2 đó là cô giáo. Cô giáo cũng là một người mẹ chứa chan tình yêu thương của mình với những học trò như những đứa con bé nhỏ. Đối với bạn mình nghĩ cô giáo sẽ là hình ảnh tượng trưng, khắc họa sâu sắc chân dung người mẹ mến thương của bạn. Vậy nên mình mong rằng bạn hãy đừng buồn mà nỗ lực, cố gắng học tập tốt để bố mẹ vui lòng.Đừng nhìn lại quá khứ, đó là lí do vì sao kính trước ô-tô bao giờ cũng lớn hơn kính chiếu hậu.
En - ri -cô ! Chúng ta đều là những đứa con được ba mẹ yêu thương, che chở nhất đúng không? Ở độ tuổi như chúng ta đủ hiểu được tình yêu thương của cha mẹ dành cho chúng ta cũng như là sự lo lắng của cha mẹ.Tình yêu của cha mẹ là thiêng liêng, tình yêu thương ấy sẽ chẳng có gì so sánh bằng. Và tình yêu thương của cha mẹ không giống nhau, cha yêu ta qua hành động qua việc làm, còn mẹ thì yêu chúng ta bằng cái ôm ấm áp,...Mẹ sinh chúng ta ra dù đau đớn nhưng mẹ vẫn vui, mẹ vui vì mẹ được đón đứa con mà yêu nhất, được bồng đứa con mà mẹ đợi mong từ lâu rồi. Mẹ dạy chúng ta về cách làm người, mẹ là người mở đường đi cho chúng ta vậy lí do đâu mà chúng ta vì những chuyện không đáng có mà làm mẹ buồn, nỡ nhìn khóe mi của mẹ rơi...Mẹ hi sinh cho chúng ta thầm lặng, không như cha , cha yêu ta qua hành động của cha và tiếng quát, mắng... Mẹ cha luôn là những người sẵn sàng làm tất cả vì chúng ta vì cho tương lai của chúng ta, vậy chúng ta phải cùng nhau cô gắng đừng làm cha mẹ buồn đúng không En - ri - cô ? Thay vì làm cha mẹ buồn vậy chúng ta hãy cùng cố gắng trở thành những người con có hiếu, trở thành những người con để cha mẹ tự hào về mình. Nếu bạn còn cha mẹ, thì xin đừng làm cha mẹ phải khóc...