K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 10 2021

lênh khênh, rả rích, phơi phới

20 tháng 10 2021

Hai cha con bước đi trên cát

Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh.

Bóng cha dài lênh khênh

Bóng con tròn chắc nịch.

Sau trận mưa đêm rả rích

Cát càng mịn, biển càng trong.

Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng,

Nghe con bước lòng vui phơi phới.

Tác dụng : Để làm cho các hình ảnh trở nên sinh động hơn.

NHỮNG CÁNH BUỒMHai cha con bước đi trên cátÁnh mặt trời rực rỡ biển xanhBóng cha dài lênh khênhBóng con tròn chắc nịch, Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trongCha dắt con đi dưới ánh mai hồngNghe con bước, lòng vui phơi phới. Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?” Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:“Theo cánh...
Đọc tiếp

NHỮNG CÁNH BUỒM

Hai cha con bước đi trên cát

Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh

Bóng cha dài lênh khênh

Bóng con tròn chắc nịch,

 

Sau trận mưa đêm rả rích

Cát càng mịn, biển càng trong

Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng

Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

 

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:

“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,

Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”

 

Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:

“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,

Sẽ có cây, có cửa, có nhà

 

Vẫn là đất nước của ta

Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

 

Cha lại dắt con đi trên cát mịn,

Ánh nắng chảy đầy vai

Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời

Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:

“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,

Để con đi!”

 

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì

Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm

Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận

Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

(Những cánh buồm – Hoàng Trung Thông)

 

a. Nhận xét về cách miêu tả quang cảnh biển khơi của tác giả?

b. Có thể thay thế từ "nắng chảy" trong câu thơ "Ánh nắng chảy đầy vai" bàng từ "nắng chiếu" không? Tại sao?

c. Câu thơ sau gợi cho em suy nghĩ gì?

Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:

“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,

Để con đi!”

d. Vì sao người cha lại “trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời” ?

 

0
NHỮNG CÁNH BUỒMHai cha con bước đi trên cátÁnh mặt trời rực rỡ biển xanhBóng cha dài lênh khênhBóng con tròn chắc nịch, Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trongCha dắt con đi dưới ánh mai hồngNghe con bước, lòng vui phơi phới. Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?” Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:“Theo cánh...
Đọc tiếp

NHỮNG CÁNH BUỒM

Hai cha con bước đi trên cát

Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh

Bóng cha dài lênh khênh

Bóng con tròn chắc nịch,

 

Sau trận mưa đêm rả rích

Cát càng mịn, biển càng trong

Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng

Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

 

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:

“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,

Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”

 

Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:

“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,

Sẽ có cây, có cửa, có nhà

 

Vẫn là đất nước của ta

Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

 

Cha lại dắt con đi trên cát mịn,

Ánh nắng chảy đầy vai

Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời

Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:

“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,

Để con đi!”

 

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì

Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm

Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận

Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

(Những cánh buồm – Hoàng Trung Thông)

a. Nhận xét về cách miêu tả quang cảnh biển khơi của tác giả?

b. Có thể thay thế từ "nắng chảy" trong câu thơ "Ánh nắng chảy đầy vai" bàng từ "nắng chiếu" không? Tại sao?

c. Câu thơ sau gợi cho em suy nghĩ gì?

Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:

“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,

Để con đi!”

d. Vì sao người cha lại “trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời” ?

0
NHỮNG CÁNH BUỒMHai cha con bước đi trên cátÁnh mặt trời rực rỡ biển xanhBóng cha dài lênh khênhBóng con tròn chắc nịch,Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trongCha dắt con đi dưới ánh mai hồngNghe con bước, lòng vui phơi phới.Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:“Theo cánh...
Đọc tiếp

NHỮNG CÁNH BUỒM

Hai cha con bước đi trên cát

Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh

Bóng cha dài lênh khênh

Bóng con tròn chắc nịch,

Sau trận mưa đêm rả rích

Cát càng mịn, biển càng trong

Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng

Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:

“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,

Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”

Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:

“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,

Sẽ có cây, có cửa, có nhà

Vẫn là đất nước của ta

Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

Cha lại dắt con đi trên cát mịn,

Ánh nắng chảy đầy vai

Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời

Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:

“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,

Để con đi!”

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì

Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm

Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận

Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

(Những cánh buồm – Hoàng Trung Thông)

a. Nhận xét về cách miêu tả quang cảnh biển khơi của tác giả?

b. Có thể thay thế từ "nắng chảy" trong câu thơ "Ánh nắng chảy đầy vai" bàng từ "nắng chiếu" không? Tại sao?

c. Câu thơ sau gợi cho em suy nghĩ gì? Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ: “Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé, Để con đi!”

d. Vì sao người cha lại “trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời” ?

 

0
Hai cha con bước đi trên cátÁnh mặt trời rực rỡ biển xanhBóng cha dài lênh khênhBóng con tròn chắc nịch,Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trongCha dắt con đi dưới ánh mai hồngNghe con bước, lòng vui phơi phới.Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:“Theo cánh buồm đi mãi đến...
Đọc tiếp

Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch,

Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”

Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
Sẽ có cây, có cửa, có nhà
Vẫn là đất nước của ta
Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

Cha lại dắt con đi trên cát mịn,
Ánh nắng chảy đầy vai
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời
Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi!”

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

Đề bài: từ nội dung đoạn văn bản trên, em hãy viết một đoạn văn ngắn trả lời câu hỏi: Tại sao chúng ta phải có lòng hiếu thảo với cha mẹ?

2
8 tháng 5 2022

Vì bố mẹ là ng yêu chúng ta nhất là ng bảo vệ chúng ta

8 tháng 5 2022

Tham khảo

Khi chúng ta sinh ra, cha mẹ luôn là người chăm sóc, yêu thương, quan tâm ta nhất. Họ luôn dành cho chúng ta những điều tốt đẹp nhất mà không cần bất cứ điều kiện gì. nhưng ai rồi cũng sẽ già, khi về già, sức khỏe tụt dốc khiến cho cha mẹ không còn khỏe mạnh như xưa nữa. Và rồi chính chúng ta sẽ lại chăm sóc lại cho cha, cho mẹ y như họ đã làm với chúng ta hồi còn bé. Đó được gọi là lòng hiếu thảo đối với cha mẹ. Nhưng không chỉ cha mẹ mà bên cạnh chúng ta còn có ông, bà, cô, chú,…….. vẫn luôn bên cạnh ta, cũng giúp đỡ ta, cho chúng ta những bài học quý giá trong cuộc sống, vì vậy chúng ta vẫn sẽ dành lòng hiếu thảo cho họ. Lòng hiếu thảo được xuất phát từ chính bản thân mỗi con người chứ chẳng của ai hết, cho nên hãy dành tấm lòng hiếu thảo chân thực này dành cho những ai xứng đáng nhất nhé. 

 

 

 

"[...] Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trong.Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng,Nghe con bước lòng vui phơi phới.Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:Cha ơi! Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trờiKhông thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ: Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa Sẽ có cây có cửa có nhà,Vẫn là đất nước của ta, Nhưng nơi đó cha chưa hề đi đến.Cha...
Đọc tiếp
"[...] Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trong.Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng,Nghe con bước lòng vui phơi phới.Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:Cha ơi! Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trờiKhông thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ: Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa Sẽ có cây có cửa có nhà,Vẫn là đất nước của ta, Nhưng nơi đó cha chưa hề đi đến.Cha lại dắt con đi trên cát mịnÁnh nắng chảy đầy vai, Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trờiCon lại trỏ cánh buồm xa nói khẽ:Cha mượn cho con buồm trắng nhé,Để con đi...câu 5: Viết đoạn văn khoảng 10 câu nêu cảm nhận về đoạn thơ trên. Trong đoạn văn có sử dụng 1 biện pháp tu từ so sánh ( gạch chân, chú thích).
1
14 tháng 7 2023

Trong đoạn thơ trên, tôi cảm nhận được sự tươi mới và hứng khởi của cuộc hành trình. Cát mịn như một thảm thêu trải dài trước mắt, tạo nên một cảm giác êm ái và dễ chịu. Ánh nắng rực rỡ chảy đầy vai, tạo nên một không gian sáng rực, đầy hy vọng và năng lượng.

Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời, chúng tôi cảm nhận được sự khao khát khám phá và mong muốn đi xa, vượt qua giới hạn của chính mình. Con trỏ cánh buồm xa, như một biểu tượng của sự tự do và khát vọng bay cao.

Trong đoạn thơ, câu "Cha mượn cho con buồm trắng nhé" so sánh buồm trắng với một phương tiện di chuyển, như là một phương hướng mới để con tiếp tục khám phá và trải nghiệm cuộc sống.

Cảm nhận của tôi về đoạn thơ này là sự lạc quan và khích lệ. Nó truyền tải thông điệp về việc không ngừng khám phá và mở rộng tầm nhìn của chúng ta, luôn tìm kiếm những điều mới mẻ và thú vị trong cuộc sống. Đồng thời, nó cũng gợi lên sự quý trọng và biết ơn về sự hướng dẫn và sự hỗ trợ của người khác trong hành trình của chúng ta.

11 tháng 10 2021

khó quá

11 tháng 10 2021

giúp đi

3 tháng 3 2023

Qua câu thơ. chúng ta có thể hìn dung được một buổi sáng rực rỡ với cảnh cha dắt con đi dạo trên bờ biển như mở ra những nốt ngân tươi vui, trong trẻo. Thời gian như reo vui cùng những bước chân nhỏ bé của con. Và cha lắng nghe niềm vui ngân nga trong hồn khi nghe tiếng chân con bước. Thời gian ở đây như một minh chứng vô hình cho hạnh phúc đơn sơ và rất đỗi thiêng liêng của con người. Cái vẻ đẹp rực rỡ của ngoại cảnh, cái nốt ngân lặng lẽ của thời gian đều được tỏa sáng